"Trường Ca thiếu chủ khách khí rồi, Thu Hàn dù sao cũng là truyền nhân của Tử Cực Đan Tông, chiếu cố quan tâm nàng là đương nhiên."
Một vị trưởng lão sắc mặt có chút mất tự nhiên nói, thiếu chút đã mắng to Cố Trường Ca vô sỉ, cho nên đã cố ý nhấn mạnh ngữ khí đoạn "truyền nhân của Tử Cực Đan Tông bọn hắn".
Bằng không bọn hắn hao nhiều tinh lực và tài nguyên bồi dưỡng Lâm Thu Hàn như vậy, nếu như chẳng mấy chốc bị Cố Trường Ca lừa gạt đi mất, thế không phải buồn bực muốn điên à?
Thần sắc các trưởng lão khác cũng rất mất tự nhiên, không giống như lúc vừa mới bắt đầu, dáng vẻ vô cùng hoan nghênh Cố Trường Ca.
Cố Trường Ca lơ đễnh cười, phối hợp hàn huyên ôn chuyện cùng Lâm Thu Hàn.
Bây giờ Lâm Thu Hàn đã là truyền nhân của Tử Cực Đan Tông, thân phận hoàn toàn không giống với lúc trước.
Nhưng theo Cố Trường Ca, nàng thoạt nhìn vẫn giống trước, không có nhiều khác biệt.
Dăm ba câu, nàng liền choáng váng đầu óc, không phân đông tây nam bắc.
Ngốc nghếch, nhưng cũng vô cùng đơn thuần.
Một màn này rơi vào trong mắt trưởng lão của Tử Cực Đan Tông, khiến bọn hắn thầm than, nếu đổi lại là nữ tử khác, dưới sự quan tâm của Cố Trường Ca, chỉ sợ khó mà kiềm chế được.
Rất nhanh, Tử Cực Đan Tông cử hành một trận đan yến mừng Cố Trường Ca tới thăm.
Nói là đan yến, thật ra là so đấu luyện đan đơn giản.
Đây là thông lệ đãi khách quen thuộc của đan đạo nhất mạch.
Đệ tử kiệt xuất của thế hệ trẻ tuổi đều lộ diện, bày ra tu vi đan đạo riêng của mình.
Nhất thời trên bầu trời, hào quang sáng chói, mùi đan dược tràn ngập.
Lâm Thu Hàn mặc dù tuổi không lớn lắm, nhưng tu vi đan đạo một kiếp này hoàn toàn xứng đáng là sư tỷ, không ai có thể so bì.
Người ngưỡng mộ nàng ngược lại không ít, nhưng ở trước mặt Cố Trường Ca, tất cả đều vô hình, ngay cả đầu cũng không dám ngẩng lên.
Rất nhanh, trận đan yến này đã kết thúc.
Cố Trường Ca ngồi trên cao, quần áo phần phật, ôn nhuận nho nhã, suy nghĩ một chút, tính toán ban thưởng mấy món như pháp khí trân quý cho ba người đứng đầu.
Hành động này khiến một đám thế hệ trẻ tuổi hâm mộ, tài đại khí thô như thế, không hổ là thiếu chủ Cố gia trong truyền thuyết!
Không ít người thậm chí động ý niệm muốn làm tùy tùng của hắn, rồi ở trong lòng tính toán, bản thân có tư cách hay không.
.....
Sau đó, mọi người trở lại đại điện nghỉ ngơi.
Lâm Thu Hàn ngược lại có cơ hội nói một số chuyện riêng trong khoảng thời này với Cố Trường Ca.
Cố Trường Ca mỉm cười đáp lại, thể hiện sự quan tâm của mình, sau đó hắn mới nói ra mục đích lần này mình tới.
"Tử Cực Tiên Đan?"
Thần sắc Lâm Thu Hàn có chút nghi hoặc, chưa từng nghe qua loại đan dược mà Cố Trường Ca bỗng nhiên hỏi thăm này.
Từ cái tên thì hình như có liên quan với Tử Cực Đan Tông.
Nhưng nàng ở chỗ này tu hành một khoảng thời gian rồi, chưa từng nghe qua cái tên này.
"Không sao, ngươi cứ ở Tử Cực Đan Tông tu hành, về sau lưu ý giúp ta là được." Cố Trường Ca mỉm cười nói, cũng không giải thích gì.
Dù sao Tử Cực Tiên Đan chỉ là lời đồn, rốt cuộc thật hay giả, còn chờ nghiên cứu và nghiệm chứng.
Mặt khác, hắn còn có chuyện muốn giao cho Lâm Thu Hàn.
Sau đó, Cố Trường Ca từ trong ngực lấy ra một tờ đan phương nhìn rất xưa cũ, trên mặt ghi lại rất nhiều phương pháp luyện chế thần bí của một loại cổ đan.
"Không phải ngươi nói trước giờ luôn cảm thấy vô dụng đối với ta sao?Vậy bây giờ ta liền tìm việc cho ngươi làm."
"Tránh cho ngươi luôn tự coi nhẹ mình."
Cố Trường Ca cười cười, đem tờ đan phương cổ đan đưa cho Lâm Thu Hàn.
"Đây là cổ đan gì vậy? ngoại trừ luyện chế có chút phiền toái ra, tựa hồ cũng không có gì lạ thường! Công tử coi như an ủi ta, cũng nên lấy ra đan phương có chút tính khiêu chiến đi."
Liên quan đến lĩnh vực luyện đan, thần sắc Lâm Thu Hàn lập tức biến đổi.
Nàng đem phương cổ đan này nghiên cứu rất kĩ, phát hiện ngoại trừ phải tiêu tốn thời gian ra, kỳ thật cũng không có chỗ nào khó cả.
Nàng cảm thấy cái này là Cố Trường Ca tiện tay lấy ra an ủi nàng.
Loại cổ đan này, không ít luyện đan sư đều có thể luyện chế.
Cố Trường Ca hoàn toàn không cần cố ý tìm nàng.
Điều này khiến Lâm Thu Hàn có chút cảm động, đồng thời trong lòng âm thầm tự trách, khoảng thời gian này nàng còn tưởng Cố Trường Ca quên nàng, có chút u oán.
Tâm tư Cố Trường Ca tinh tế tỉ mỉ như thế, làm sao có thể giống như nàng nghĩ chứ?
Nàng hiểu lầm Cố Trường Ca rồi!
"Cổ đan này luyện chế cũng không dễ dàng, nếu không ta cũng sẽ không tìm ngươi." Cố Trường Ca tùy ý cười, không giải thích gì thêm.
Dù sao giống bí thuật khống chế giống như Độ Ma Bình cần loại cổ đan này làm dung môi, sau đó hắn lại hạ phù văn, liền có thể luyện chế thành công.
Cho nên mới cần Lâm Thu Hàn luyện chế cho hắn cổ đan này.
Ở Tử Cực Đan Tông luyện chế, cũng có thể giúp hắn giảm bớt quá trình phiền phức là đi tìm nguyên liệu.
"Công tử yên tâm đi."
Nghe Cố Trường Ca tín nhiệm mình như thế, vẻ mặt Lâm Thu Hàn lập tức thành thật bảo đảm nói.
Sau đó, Cố Trường Ca ở lại Tử Cực Đan Tông mấy ngày.
Lúc này mới rời đi trong sắc mặt thở phào nhẹ nhõm của Tử Nghiên tông chủ và một đám trưởng lão cùng ánh mắt lưu luyến không rời của Lâm Thu Hàn.