"Bảo ngươi chờ đấy ta sẽ đến giết ngươi, thật đúng là nghe lời." Hắn cười một tiếng không biết là giễu cợt hay là đùa giỡn.
Cùng lúc đó, hắn nhấc bàn tay, bên trong hiện lên các loại phù văn, như mưa rơi dày đặc, nhưng thật ra là kiếm khí sáng chói!
Trong hư không tỏa ra lực lượng vô cùng đáng sợ, bộc phát uy năng vô tận.
Phù văn mênh mông như biển, năng lượng kiếm khí mạnh mẽ như sao rơi xuống, giống như mặt trời đỏ chìm xuống.
Phốc phốc phốc
Những dãy núi lớn phía trước lập tức nổ tung trở thành bột mịn bay ngập trời!
Toàn bộ đám tùy tùng của Long Đằng đều thổ huyết bay ngược về phía sau, có người chống cự không được, lập tức nổ tung giữa hư không.
Huyết vụ văng khắp nơi.
Một giây ngắn ngủi xem được một trận chiến kinh thế hãi hùng như vậy, khiến tất cả mọi người đều ngây dại.
Hoàn toàn không nghĩ tới Cố Trường Ca vừa mới hiện thân đã đạp Long Đằng xuống lòng đất.
Quả nhiên kiểm chứng câu nói kia, trang bức càng sướng, lúc bị đánh mặt càng đau.
Cố Trường Ca vất vả lắm mới gặp được một cơ hội đánh mặt, đương nhiên phải biết quý trọng một chút.
"Nói đi, ngươi muốn chết như thế nào?"
Hắn ở trên cao nhìn xuống, nhìn xuống Long Đằng bị dãy núi vùi lấp, tùy ý hỏi .
Nhìn tựa như đang hỏi một người "Ngươi đã ăn cơm chưa?" vậy.
"Chủ nhân, muốn xử trí bọn hắn như thế nào."
Lúc này, sau lưng Cố Trường Ca một đám tùy tùng đang áp giải người của Long Đằng chạy đến, bên trong có Long Nữ mà Nguyệt Minh Không từng gặp.
Lúc ấy dù sao cũng là nàng cố ý thả chạy, dự định hố Cố Trường Ca một cái.
Bất quá bây giờ Long Nữ thần sắc sợ hãi, máu me khắp người, ngay cả đầu lưỡi cũng bị cắt.
Hiển nhiên dọc đường tới đây bị người của Cố Trường Ca tra tấn không ít.
"Phần đại lễ này , đương nhiên phải giết ngay trước mặt Long Đằng." Cố Trường Ca thản nhiên nói.
Lúc này, hắn ngược lại còn lườm Nguyệt Minh Không một cái.
"Trước giải quyết gia hỏa này, một lát nữa ra sẽ tìm ngươi tính sổ."
Nguyệt Minh Không suy đoán ý trong ánh mắt của hắn, thần sắc thản nhiên.
Phảng phất như không thèm chú ý vậy.
Nàng không tin Cố Trường Ca có thể làm gì nàng.
Đương nhiên nàng thật ra là hiểu lầm Cố Trường Ca.
Cố Trường Ca liếc nhìn nàng một cái, chỉ đơn giản là muốn xác nhận xem nàng có bị thương hay không.
Bất quá, hắn cũng không nhìn ra thương thế gì, liền hỏi một câu, "Ngươi không sao chứ?"
Đối với sự quan tâm của Cố Trường Ca, Nguyệt Minh Không cảm giác có chút thụ sủng nhược kinh.
Nhưng nghĩ tới đây chỉ là Cố Trường Ca ra vẻ ở trước mặt mọi người mà thôi.
Ngay lập tức, lắc đầu, thanh lãnh thản nhiên nói, " Trường Ca ngươi không cần lo lắng, ta không sao."
Trong long có chút cảm động, cũng nhanh chóng bình tĩnh lại.
Nàng hoàn toàn không nhìn ra được Cố Trường Ca câu nào là thật câu nào là giả, mà nàng thật sự cũng không có việc gì.
Long Đằng tuy mạnh, nhưng nàng cũng không hề yếu.
Mà rất nhanh, rất nhiều tu sĩ đứng ở những ngọn núi xung quanh nhìn thấy một màn này, chỉ có thể cảm thán trong lòng, đúng là phu xướng phụ tùy a!
Ngay khi tất cả mọi người vừa chấn kinh vừa hâm mộ nhìn hai người Cố Trường Ca cùng Nguyệt Minh Không "Mắt qua mày lại".
Một tiếng ầm vang lên!
Rất nhiều phế tích cùng dãy núi lập tức nổ tung, trở thành bụi bay đầy trời.
"Ngươi thật to gan"
Một tiếng gầm vang lên, kèm theo một giọng nói lạnh lùng đầy sát khí truyền đến.
Ngay sau đó, một thân ảnh toàn thân phù văn màu vàng đáng sợ vây quanh, từ phía dưới hóa thành thần hồng giết tới.
Thời khắc này trên thân Long Đằng khí huyết cuồn cuộn, thậm chí trên đỉnh đầu, cũng dâng lên khí huyết chi hải vô cùng kinh khủng.
Phảng phất như một đại dương, sóng to gió lớn, kinh khủng đến cực điểm.
Triển lộ tu vi Hư Thần cảnh đỉnh phong không thể nghi ngờ.
Cường thế tuyệt luân, nhưng phối hợp với bộ dáng chật vật của hắn bây giờ.
Lại khiến rất nhiều tu sĩ trong mắt lộ ra dị sắc.
Cho dù là Tiên Cổ sinh linh cũng như thế, dáng vẻ không đành lòng nhìn thẳng.
Dù sao một màn vừa rồi, thật sự là đem mặt mũi Long Đằng hung hăng giẫm dưới chân.
Hình tượng cường thế, lạnh lùng bá đạo lúc trước hắn cố gắng tạo nên cũng lập tức đổ sụp.
"Cố Trường Ca, dám đánh lén ta, ngươi thật sự muốn chết !"
Long Đằng lạnh lùng mở miệng.
Hắn thật sự vô cùng phẫn nộ.
Tuyệt đối không nghĩ tới Cố Trường Ca sẽ bỗng nhiên xuất hiện, sau đó trực tiếp một cước đạp hắn vào lòng đất .
Một màn này thật sự là quá nhục nhã quá mất mặt, làm Long Đằng hận muốn phát điên, hắn chưa bao giờ muốn giết người như lúc này.
Nhìn thấy Long Đằng tức giận thở hổn hển, ánh mắt băng lãnh đến cực điểm.
Cố Trường Ca thần sắc thản nhiên, vẫn lơ đễnh, phảng phất người vừa rồi xuất thủ không phải là hắn vậy.
Lúc này, hắn ngược lại nhìn chằm chằm vào Long Đằng , ánh mắt lóe lên tự nhủ, " xem ra ta thực sự không đoán sai, thật đúng là mô bản Long Ngạo Thiên, đáng tiếc kịch bản này vừa phế vừa quê mùa hơn."
" Không ngờ vô tình gặp được ngươi, thật sự khiến ta kinh ngạc nha."
Lời tuy nói như vậy, nhưng trên mặt hắn không có một chút kinh ngạc nào.
Mà lúc này, trong đầu hắn đột nhiên vang lên thanh âm của hệ thống.
"Đinh, Long Đằng khí vận chi tử xuất hiện, phát động nhiệm vụ như sau."
"Một, đánh giết Long Đằng, thu hoạch được ba ngàn điểm khí vận, giá trị thiên mệnh một vạn năm ngàn điểm. Thu được phần thưởng đi kèm."
"Hai, thu phục Long Đằng, thu hoạch được ba ngàn điểm khí vận, giá trị thiên mệnh một vạn năm ngàn điểm. Thu được phần thưởng đi kèm."
Đối với hai nhiệm vụ này.
Cố Trường Ca đương nhiên không cần suy nghĩ, liền lựa chọn nhiệm vụ đầu tiên.
Loại nhân vật não tàn, không biết sống chết như này hắn thu phục làm gì? Chẳng có một chút tác dụng nào.
Chớ nói chi Long Đằng này còn dám có ý niệm không nên có với hắn.
Cố Trường Ca cảm thấy tùy tiện giết chết hắn, cũng đã nhân từ và tiện nghi cho hắn lắm rồi.
Cho nên căn bản cũng không có khả năng chọn cái thứ hai.