Mục lục
Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái (Dịch)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Lăng nguyên lai là truyền nhân của một vị Cổ Thiên Tôn nào đó.

Điều này khiến Cố Trường Ca có chút ngạc nhiên, kể ra chuyện này hoàn toàn phù hợp với kịch bản nghịch tập đánh mặt.

Một thiếu niên phế vật hoặc bình thường có được cơ duyên xảo hợp, ngẫu nhiên thu hoạch được truyền thừa của cao nhân nào đó , từ đó một đường tiến lên, đánh bại hết thảy kẻ thù từng khinh thường, những kẻ không phục hắn , thu phục tất cả mỹ nhân.

Cổ Thiên Tôn kia thế nhưng là tại thần thoại thời đại tự phong cổ lão, cường đại đến không thể tưởng tượng nổi, nghe nói đã  chạm đến tiên đạo lĩnh vực, cũng có thể là trạm tới lĩnh vực khác.

Thậm chí nói dẫn động dòng sông thời gian, cũng không phải là không được.

Bất luận là truyền thừa của vị Cổ Thiên Tôn nào xuất thế, tuyệt đối sẽ kinh động vô thượng đạo thống các phương, nhóm các thế lực Bất Hủ đại giáo, so cái gì Cổ Đế mộ cũng còn kinh người hơn, đủ để hấp dẫn các phương tiến về.

Diệp Lăng vậy mà lặng lẽ thu được truyền thừa của một vị Cổ Thiên Tôn, trong đó nói không chừng còn có các loại di vật, Cổ Thiên Tôn trận văn, binh khí, thần đan vân vân.

Trách không được bây giờ Nguyệt Minh Không không đối phó được.

"Ta làm như vậy, còn không phải bị ngươi ép sao."

Nguyệt Minh Không mặt không thay đổi liếc mắt nhìn Cố Trường Ca, nói, "Nói hình như ngươi là người tốt không bằng, Cố Trường Ca ngươi tâm ngoan thủ lạt, ta còn kém xa."

Trong lời nói có một cỗ oán khí nồng đậm.

Thủ đoạn của nàng cho dù có ngoan độc gấp một vạn lần, cũng còn kém xa Cố Trường Ca.

Người khác không biết, nàng còn không biết?

Chỉ là Cố Trường Ca ẩn tàng cấm kỵ ma công, liền âm thầm mưu hại không biết bao nhiêu thiên kiêu cùng sinh linh, có thể nói đếm không xuể.

Nếu như thực lực chân chính của Cố Trường Ca bị bại lộ mà nói, vậy tuyệt đối sẽ chấn kinh thiên hạ, tất cả tu sĩ đều sẽ tức giận cùng hoảng sợ, đến đây giết hắn.

Đến lúc đó sẽ là cục diện thế gian đều là địch.

Làm sao còn có thể để Cố Trường Ca trong bóng tối len lén phát triển cường đại.

Đương nhiên không có chứng cứ, coi như bại lộ, đoán chừng cũng không nhiều người sẽ tin tưởng.

Dù sao cấm kỵ ma công kia sớm đã biến mất trong dòng sông thời gian, đoạn tuyệt truyền thừa, bị tất cả thế lực đạo thống hủy đi.

Cố Trường Ca rốt cuộc làm thế nào lấy được?

Cái này hoàn toàn chính là bí mật.

Nguyệt Minh Không hoài nghi chuyện này có liên quan đến vị sư tôn thần bí sau lưng Cố Trường Ca, nhưng nàng lại chưa bao giờ gặp Cố Trường Ca nói qua về chuyện này.

"Đừng nói như vậy, ở thế giới này, tâm ngoan thủ lạt một chút cũng không phải chuyện xấu gì."

Nghe vậy, Cố Trường Ca hiếm thấy thu liễm nét cười nhạt trên mặt nói, " Người tốt chỉ có thể đoản mệnh, người xấu mới có thể sống lâu."

Nghe nói như thế, Nguyệt Minh Không không khỏi trầm mặc.

Loại lời này đời trước nàng khẳng định khịt mũi coi thường, cảm thấy người tốt thì có gì sai sao?

Người tốt không có sai, nhưng lại chú định không sống được lâu.

Từ xưa đến nay, ai đứng trên đỉnh cao, trong tay không dính vô số máu tươi?

Đối với tất cả chuyện này, nàng hiện tại có thể nói cực kỳ đồng cảm.

" Diệp Lăng kia rốt cuộc lấy được truyền thừa của vị Cổ Thiên Tôn nào? Nói không chừng Vi phu có thể giúp ngươi đối phó hắn."

Lúc này, Cố Trường Ca lại lần nữa mở miệng nhàn nhạt cười hỏi.

Nguyệt Minh Không nhìn hắn một cái nói, "Luân hồi Cổ Thiên Tôn."

Loại chuyện này khẳng định giấu diếm không được, Cố Trường Ca muốn điều tra ra được thật sự là quá dễ dàng,

Nhất là bây giờ Diệp Lăng đã hiện thân ở Vô Lượng Thiên.

Nàng thẳng thắn nói ra .

Về phần Cố Trường Ca nói giúp nàng đối phó Diệp Lăng? Nguyệt Minh Không căn bản không tin.

Nói thì có vẻ rất êm tai, kết quả còn không phải nghĩ chiếm cơ duyên truyền thừa của Diệp Lăng sao .

Đến lúc đó giết Diệp Lăng, truyền thừa còn không phải rơi vào tay Cố Trường Ca.

Nguyệt Minh Không còn lâu mới tin Cố Trường Ca sẽ hảo tâm đem truyền thừa cho nàng.

"Luân hồi Cổ Thiên Tôn, luân hồi lực lượng "

Cố Trường Ca híp mắt.

Luân hồi lực lượng dính đến thời gian, là sức mạnh tối cao giống như sức mạnh không gian.

Hiện nay hắn đã có được hư không thiên phú, đến lúc đó diễn hóa thành quy tắc không gian, không gian đại đạo, không gian bản nguyên cũng không phải là không được.

Luân hồi lực lượng, hắn vẫn tương đối động tâm.

Nhìn thấy sắc mặt này của Cố Trường Ca, Nguyệt Minh Không làm sao còn không hiểu, hắn là đang đánh chủ ý lên người Diệp Lăng.

Trong lòng nàng không khỏi buồn bực, ngay trước mặt bị Cố Trường Ca lấy mất cơ duyên.

Nàng biết rõ Cố Trường Ca đáng sợ như thế nào, nàng hoàn toàn không nắm chắc có thể cướp đi những thứ này từ trong tay Cố Trường Ca .

Diệp Lăng mặc dù rất khó đối phó, nhưng nàng tốt xấu là người trọng sinh biết được không ít chuyện tương lai, ngay cả Cố Trường Ca cũng dám chống lại, cũng không sợ hắn trả thù.

Nhưng mà từ nay về sau, chỉ sợ Diệp Lăng sẽ trở thành con mồi của Cố Trường Ca.

Một khi bị Cố Trường Ca để mắt tới, Diệp Lăng kia sao có thể có kết quả gì tốt đẹp?

Ngay cả ở kiếp trước khi Diệp Lăng ở thời  kì đỉnh phong, cũng thiếu chút nữa chết ở trong tay Cố Trường Ca, cuối cùng mai danh ẩn tích, không thấy tăm hơi.

Hiện tại Diệp Lăng càng không có khả năng có thể trốn thoát khỏi độc thủ của Cố Trường Ca.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK