"Không hổ là Trường Ca đạo huynh ! Gặp phải việc này, cũng chỉ do dự một chút, liền đáp ứng, phẩm chất suy nghĩ vì thiên hạ thương sinh, thật sự là khiến ta bội phục!"
Xích Linh không khỏi nghiêm nghị đứng dậy, trong lòng vô cùng bội phục.
Những lời này của nàng xuất phát từ tận đáy lòng, không trộn lẫn bất cứ nhân tố nào khác .
Diệp Lang Thiên cũng bội phục nói, " Cố huynh hành động lần này không khác nào đem lửa giận của Diệp Lăng ném lên trên đầu mình, ngay cả ta là Diệp gia thiếu chủ cũng không dám đứng ra, điểm này thực sự kém xa Trường Ca đạo huynh."
"Cố huynh có thể trở thành tuổi trẻ cấm kỵ, cũng không phải là không có đạo lý." thiếu chủ Bất Tử Hồ giấu thân mình trong một đoàn hắc vụ lượn lờ , lúc này cũng thở dài một cái nói.
"Quá tốt rồi, tiểu thư được cứu rồi, có Trường Ca thiếu chủ xuất thủ nàng tuyệt đối sẽ chuyển nguy thành an."
Một đám tộc nhân trẻ tuổi Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất tộc, cũng vô cùng kích động và hưng phấn .
Lực lượng của các nàng thật sự quá yếu ớt.
Cố Trường Ca nói như vậy, khiến một đám thiên kiêu trẻ tuổi cũng thở phào một cái, mặt không khỏi lộ vẻ mừng rỡ, phấn chấn.
Trọng trách như vậy, nếu như ai gánh , rất có thể sẽ gặp phải sự trả thù của người thừa kế ma công !
Ngay cả thiếu chủ Bạch Hổ nhất tộc là tuổi trẻ chí tôn, cũng chết thê thảm dưới độc thủ của hắn.
Bọn hắn lúc này mặc dù nói rất hăng hái khí thế, nhưng chân chính đối mặt với người thừa kế ma công, nói không chừng chạy nhanh hơn bất kì ai.
Hiện nay Cố Trường Ca đứng ra, phải chịu trách nhiệm đại hội thảo phạt lần này.
Sự dũng cảm này khiến bọn hắn cảm giác bản thân kém xa tít tắp.
"Kỳ thật liên quan tới chuyện Diệp Lăng bị Tiên Cổ các tộc truy sát, ta chưa có suy đoán chắc chắn." Lúc này, Diệp Lang Thiên bỗng nhiên mở miệng nói, cũng quyết định nói ra điểm hắn hoài nghi.
" Diệp huynh xin cứ nói." Cố Trường Ca khẽ mỉm cười nói.
Nghe vậy, tất cả mọi người đều nhìn lại.
"Ta cảm thấy Diệp Lăng hẳn là động phải thứ gì đó của những tộc quần này, chư vị suy nghĩ một chút, hắn thân là người thừa kế ma công, vì sao muốn tới gần căn cứ của nhiều tộc đàn này chứ?"
Diệp Lang Thiên hỏi, lời này hắn cũng đã suy nghĩ nghiêm túc.
Một phen, khiến sắc mặt của Khổng Dương, Vương Vô Song, truyền nhân Bất Tử Hồ cũng khẽ biến.
Cố Trường Ca cũng ra vẻ suy tư.
Sau đó khẽ chau mày nói, " Diệp huynh có ý là"
Diệp Lang Thiên nhìn hắn một cái, gật đầu nói, " mục tiêu của Diệp Lăng rất có thể là đang tìm kiếm thiên kiêu lạc đàn của những tộc đàn này hoặc là tìm kiếm mộ huyệt "
Tất cả mọi người hít một hơi lãnh khí.
Kỳ thật khi Diệp Lang Thiên nhắc nhở khi nãy, rất nhiều người cũng đã đoán được.
Chỉ bất quá còn có mấy người không kịp phản ứng thôi.
Cố Trường Ca liếc mắt nhìn Diệp Lang Thiên, trong lòng thầm khen một tiếng.
Cũng không uổng phí hắn gọi là một tiếng Diệp huynh.
Lúc này cũng khá hữu dụng.
Chuyện này ngược lại cũng giảm bớt thời gian và công sức Cố Trường Ca định hướng mọi người.
Cái nồi này chỉ sợ cho đến khi Diệp Lăng chết cũng không bỏ xuống được.
"Tìm kiếm mộ huyệt "
Lời này của Diệp Lang Thiên rơi vào tai những người còn lại tựa như sét đánh ngang tai , không khỏi run lên một cái.
Cả người cũng kinh ngạc, khắp người đều là hàn khí.
Diệp Lăng nếu quả thật làm như vậy, thực lực bây giờ không biết đã cao thâm đến mức nào.
Dựa theo sự kinh khủng nghịch thiên của ma công kia , bây giờ tu vi của Diệp Lăng chắc chắn đã thâm bất khả trắc.
"Diệp Lăng hắn mặc dù không tách khỏi chúng ta bao xa, bất quá chuyện này rất có thể là dự định tiếp theo của hắn."
Xích Linh đối với lời này của Diệp Lang Thiên, ngược lại ôm một chút thái độ hoài nghi.
Dù sao trước đó nàng đều ở cùng Diệp Lăng, biết hắn đã làm những chuyện gì.
"Diệp huynh nói rất có lý, nhưng chuyện này trước hết cứ như vậy đi."
"Ngày mai chúng ta bắt đầu tìm kiếm tung tích của Diệp Lăng ở xung quanh đây, mỗi một tòa cổ trấn đều không bỏ qua. Nếu như gặp phải Tiên Cổ Di tộc, tận lực giảng đạo lý đi, chuyện này thật sự can hệ trọng đại" lúc này, Cố Trường Ca cũng mở miệng, dáng vẻ vô cùng đau đầu nói.
Phảng phất cũng bởi vì khả năng tu vi của Diệp Lăng tăng mạnh mà cảm thấy khó giải quyết.
Nghe vậy, đám người cũng hiểu chuyện này có lẽ sẽ trở nên phức tạp hơn.
Diệp Lăng vụng trộm tiến vào Tiên Cổ đại lục .
Nơi này có rất nhiều mộ huyệt cổ xưa , đối với Diệp Lăng mà nói chính là nơi tu luyện tốt nhất .
Sau đó, đám người thượng nghị một chút sau đó nhao nhao tản ra, chuẩn bị nghỉ ngơi dưỡng sức, ngày mai bắt đầu hành động.
Ngược lại Xích Linh chủ động lưu lại, nói một số chuyện với Cố Trường Ca.
Chủ yếu vẫn là Xích Linh nói cho Cố Trường Ca biết, chuyện nàng đoạn tuyệt với Diệp Lăng, cũng đưa ra những điểm nàng hoài nghi về Diệp Lăng.
Đối với chuyện này, Cố Trường Ca gật đầu tỏ ra đã hiểu.
Sau đó Cố Trường Ca tỏ ra quan tâm nàng một chút, tỏ vẻ thật sự lấy làm tiếc vì chuyện này.
"Bất kể nói thế nào, bây giờ Diệp Lăng không thể thoát được danh người thừa kế ma công, coi như ta và ngươi tin tưởng hắn như thế nào, cũng vô ích." Cố Trường Ca thở dài nói.
"Hiện trên người Diệp Lăng có không ít điểm đáng ngờ, cũng không thể chứng minh hắn không có quan hệ với người thừa kế ma công ." Xích Linh nói.
Cố Trường Ca gật gật đầu, biểu thị tán đồng.
Sau đó, Xích Linh thở phào nhẹ nhõm.
Hiếm khi mở miệng nói chuyện trêu đùa hắn một chút, " đoạn thời gian này, ngược lại nghe được không ít tin tức của Cố huynh a! Trấn áp một đám Tiên Cổ sinh linh, còn đi khắp nơi cướp đoạt cơ duyên của đám cùng thế hệ, dẫn đến không ít bình luận ác ý nổi lên."
Đương nhiên nàng nói như vậy cũng không phải có ý trách cứ Cố Trường Ca.
Chẳng qua là không tìm được chủ đề nói chuyện, thuần túy trêu ghẹo mà thôi.
Ở trong mắt nàng, Cố Trường Ca làm việc chắc chắn có đạo lý riêng.
Mà trong thế giới thực lực vi tôn, cướp đoạt cơ duyên cũng không tính là gì.