Cố Trường Ca vừa dứt lời, trong nháy mắt thân ảnh của Cố Nam Sơn hiện lên trước thần sắc kinh sợ, không thể tưởng tượng nổi của tất cả tu sĩ.
Ông!
Hắn phóng ra một bước, rời khỏi bầu trời, trong nháy mắt xuất hiện ở bên người của Cố Trường Ca.
Thân thể còng lưng, toàn thân quần áo rách rưới, khuôn mặt đen thui, một hàm răng vàng, còn mang theo một con dao phay bị nứt.
Bộ dáng ăn mặc này của lão nông, làm cho tất cả mọi người mở mang tầm mắt, tròng mắt suýt chút nữa rơi xuống đất.
Đây chính là vị lão tổ thần bí kia của Cố gia?
Rất nhiều cường giả của đạo thống và tộc quần, cũng nhìn chằm chằm Cố Nam Sơn, đơn giản không thể tin được đây là sự thật.
Cái bộ dáng này cùng cao nhân trong lòng bọn họ, khác một trời một vực, căn bản cũng không dính dáng gì đến nhau.
"Gặp qua lão tổ."
Chính Cố Trường Ca cũng sững sờ, bất quá rất nhanh lộ ra tiếu dung ấm áp, mỉm cười nói.
Xét về khí tức, đích thực là Lão tổ Cố gia, lúc này hắn mới yên lòng lại.
Loại dương mưu trắng trợn này, coi như trong lòng vị lão tổ này vô cùng phẫn nộ, nhưng lúc này cũng không thấy dám phát tiết.
Dính đến cơ mật và gia sự của Cố gia.
Những siêu cổ lão tồn tại này, tuyệt đối sẽ lấy đại cục làm trọng, nhẫn nhịn xuống.
Cố Trường Ca cũng đang lợi dụng điểm này.
Ban đầu hắn dự định hấp dẫn cừu hận của Vũ Nhân tộc, để cho bọn hắn hạ sát thủ, nhờ vào đó có thể bức bách vị lão tổ này hiện thân, về tình về lý hắn đều không thể thấy chết mà không cứu.
Chớ nói chi là hiện nay Cố Tiên Nhi nha đầu khờ kia, đang hoa mắt chóng mặt, đối với mối thù khoét xương, đoán chừng cũng không có để ở trong lòng.
Trước đó động lực để nàng cố gắng tu hành là cừu hận đối với Cố Trường Ca, muốn đánh bại Cố Trường Ca, đoạt lại tất cả thuộc về nàng.
Nhưng mà hiện tại động lực để nàng cố gắng tu hành, lại trở thành tìm kiếm “chân tướng" về bí mậtcủa Cố Trường Ca.
Cố Trường Ca biết tính cách của Cố Tiên Nhi, nàng cũng không thể trơ mắt nhìn hắn lâm vào "Nguy cơ sinh tử", thấy chết mà không cứu.
Đến lúc đó bất kể khả năng nào, đều có thể kéo vị lão tổ này ra khỏi chỗ ẩn nấp, bị ép hiện thân xuất thủ, trở thành công cụ để Cố Trường Ca uy hiếp tất cả đại tộc quần.
Chỉ bất quá Vũ Nhân nhất tộc làm cho hắn quá thất vọng.
Vậy mà đều không dám xuất thủ với hắn.
Không còn cách nào khác, Cố Trường Ca đành phải dùng kế khác, nghĩ ra dương mưu như thế, trực tiếp bại lộ vị trí ẩn thân của vị lão tổ này.
Một chiêu này của hắn, có thể nói vừa hung ác vừa chuẩn xác, nắm chắc thóp của vị Lão tổ Cố gia này.
Về phần đắc tội vị lão tổ này?
Cố Trường Ca cũng không có cân nhắc qua vấn đề này.
Lúc đầu hắn cũng không tin vị lão tổ này sẽ có hảo cảm gì với hắn.
"Ngươi hay thật đó."
Nghe vậy, trên khuôn mặt của Cố Nam Sơn cũng là lộ ra tiếu dung ấm áp, gật đầu nói.
Nhưng mà trên thực tế, hắn hận không thể dùng một bạt tai tát chết tên bất hiếu tử tôn này.
Hố lão tổ tông ngược lại là thật dám làm.
Hắn hoàn toàn không nghĩ tới bản thân sẽ xuất thủ, coi như muốn xuất thủ, vậy cũng phải chờ tới thời khắc mấu chốt nhất.
Nếu không thì mặt mũi của hắn để ở nơi nào?
Trong chuyện này, Cố Nam Sơn cũng đã xác định được tính cách của Cố Trường Ca, thật sự là gan dạ và quả quyết.
Ngay cả lão tổ cũng dám tính kế, thế gian này còn có chuyện nào mà hắn không dám làm sao?
"Lão tổ quá khen, dù sao chuyện này là do ngài phân phó, Trường Ca chẳng qua là làm theo mà thôi."
Cố Trường Ca tự nhiên nghe ra hàm ý khác trong lời này, một câu ngươi rất tốt, câu này đã lộ ra sự bất mãn nồng đậm của vị lão tổ này.
Chỉ bất quá, hắn cần để ý sao?
Hơn nữa Cố Trường Ca càng dứt khoát, đem hết thảy oan ức ở đây, trực tiếp đổ hết lên đầu Cố Nam Sơn.
Nói ra lời này, ngay cả mí mắt cũng không chớp một chút nào, hiển nhiên là ngựa quen đường cũ, vô cùng thành thạo, làm cho tiếu dung của Cố Nam Sơn cũng cứng đờ.
Bất quá dù sao hắn cũng là lão tổ sống vô số năm.
"Trường Ca ngươi làm không tệ, thân là thiếu chủ của Trường Sinh Cố gia ta, tự nhiên nên có bộ dáng của một thiếu chủ. Vũ Nhân nhất tộc không biết sống chết, từ hôm nay trở đi, không cần thiết tồn tại."
Cố Nam Sơn chậm rãi nói, âm thanh lộ ra sát ý băng lãnh.
Thời điểm này, hắn cũng tự nhiên ứng đối, chỉ bất quá bên trong con mắt có điểm hung tợn.
"Chủ yếu vẫn nhờ có lão tổ làm chỗ dựa, nếu không thì sao ta dám làm như thế chứ?" Cố Trường Ca cười nhạt một tiếng, một bộ thần sắc như "Ngươi có thể làm gì được ta".
Người ở bên ngoài nhìn vào còn tưởng đây chính là Lão tổ Cố gia đang khích lệ hậu bối mà hắn thưởng thức, hai người nói chuyện rất tự nhiên, có vẻ vô cùng hòa thuận.
Thậm chí làm cho không ít người hâm mộ!
Đây mới là nội tình mà Trường Sinh thế gia nên có a, hậu bối cung kính lại thông minh, tiên tổ hiền lành và cường đại, bọn hắn đáng được sừng sững bất hủ a!
"Làm sao cứ cảm thấy là lạ…" Trên bầu trời, Cố Tiên Nhi không nhịn được lầm bầm một câu, ánh mắt dời đến trên mặt của Cố Trường Ca .
Gia hỏa này cười đẹp mắt như vậy, vừa nhìn liền biết có ý đồ xấu.
"Ta liền biết việc này có bẫy! Cố Trường Ca xảo quyệt như vậy, sau lưng quả nhiên có ẩn giấu cường giả!"
Trước tộc điện Vũ Nhân tộc, Vũ Vô Địch thở phào nói, nhưng ánh mắt vẫn như cũ kiêng kị và cảnh giác.
Từ khi vị Lão tổ Cố gia này bất chợt hiện thân, hắn liền có một loại cảm giác thâm thúy mênh mông như vũ trụ.
Đối phương cường đại đến mức khiến hắn khiếp sợ, hoàn toàn không dám nhìn thẳng.