Lúc này, một nữ tử mặc áo trắng khuôn mặt xinh đẹp đứng trên vách núi, nhìn tất cả những chuyện này, nhướng mày, lạnh lùng nói: “Chúng thiên kiêu của ngoại giới làm như thế, thật ra đang cho chúng ta một cơ hội, người kế thừa ma công đối với bọn họ có sự uy hiếp rất lớn. Nhưng mục tiêu của chúng ta là Cố Trường Ca.”
“Bây giờ hắn vẫn chưa xuất hiện.”
Người nói chuyện, chính là Hắc Nhan Ngọc của Hắc Thiên Ưng gia tộc .
Bên cạnh nàng, có không ít sinh linh trẻ tuổi, khí huyết khinh khủng giống như lò lửa.
Có một nam tử Kim Ngưu trẻ tuổi, giữa trán mọc một sừng, được bao phủ bởi các văn tự cổ đại thanh sắc .
Ngoài ra còn Thần Tượng bạch sắc,Thần Ngạc kim sắc, Đằng Xà hắc sắc,...trong mắt tất cả bọn hắn đều ánh lên vẻ lạnh lùng.
Nghe vậy, một mỹ nữ sau lưng mọc lên đôi cánh chim màu vàng mỹ lệ, nhướng mày, lạnh lùng nói: “Bất kể như thế nào, những tu sĩ ngoại nhân đều là kẻ thù của chúng ta. Giết Cố Trường Ca hay là giết bọn hắn, có gì khác nhau hay sao?”
Nàng đến từ Vũ Nhân tộc, đối với Cố Trường Ca cùng tu sĩ ngoại giới, đều không có bất kỳ hảo cảm nào.
Bởi vì thời gian trước, tộc nhân của họ đã bị thảm sát tại một tòa thành cổ.
Kết quả là ngay cả đối phương là người nào cũng không biết.
Bọn hắn nhận định đó là do Cố Trường Ca gây ra, nhưng bọn hắn không có bất cứ bằng chứng nào để chứng minh.
Bởi vì sự việc đó, nên trong khoảng thời gian này, bọn hắn đã xảy ra xung đột lớn với các tu sĩ ngoại giới.
((( Truyện được dịch bởi Tiên Vực )))
“Không, nếu chúng ta khởi xướng việc giết chết những tu sĩ ngoại giới, chắc chắn sẽ khơi dậy sự tức giận và bất mãn của những thế lực bên ngoài đó. Nhưng nếu chúng ta chỉ thảo phạt Cố Trường Ca, nó sẽ không gây ra phản ứng lớn như vậy.”
Một sinh linh khác nói, cơ thể hắn ta được bao phủ bởi lớp vảy rắn đen dày đặc, đôi mắt hẹp dài, đầy vẻ lạnh lùng.
Thiên kiêu đến từ Cổ Đằng Xà nhất tộc, thân phận và địa vị, có thể so sánh cùng với Hắc Nhan Ngọc.
Hắn đối với việc này tương đối cẩn thận , đã phân tích lợi và hại trong đó.
“Hừ, bất quá chỉ là gan nhỏ thôi, nếu Cố Trường Ca không xuất hiện, vậy ta liền đi tìm hắn. Không phải nghe nói hắn bị thương trong trận chiến với người thừa kế ma công sao? Cơ hội tốt như vậy sao không biết quý trọng, các ngươi muốn dẫm vào vết xe đổ của Long Đằng đại nhân hay sao? “
Nữ tử của Vũ nhân tộc tên là Vũ Tĩnh, ánh mắt lạnh lùng, một lòng muốn tìm Cố Trường Ca báo thù.
Theo ý kiến của nàng, Cố Trường Ca bị thương nặng, chính là cơ hội tốt nhất để bọn hắn thảo phạt Cố Trường Ca.
Nhưng mà những người còn lại thì sợ đầu sợ đuôi, không có chút can đảm nào.
Điều này khiến nàng rất thất vọng.
“Thôi, nếu ngươi muốn báo thù, vậy ngươi liền đi đi, chúng ta sẽ không ngăn cản ngươi.”
Lúc này, Hắc Nhan Ngọc mở miệng, thanh âm nhu hòa, nhưng ẩn chứa sức thuyết phục và uy nghiêm khó có thể từ chối.
“Hừ!”
“Chúng ta đi!”
Vũ Tĩnh đối với Hắc Nhan Ngọc có chút kiêng kị, trước đó hai người có giao thủ qua, vừa ra tay nàng liền ở thế hạ phong.
Ở Tiên Cổ đại lục lấy thực lực vi tôn, thực lực của Hắc Nhan Ngọc mạnh hơn nàng, vì thế tiếng nói của nàng ấy cũng quan trọng hơn nàng.
Dứt lời, Vũ Tĩnh đưa theo tộc Vũ Nhân của nàng, đuổi theo phương hướng mà bọn Xích Linh, Diệp Lang Thiên đã rời đi.
“Vừa đúng lúc cho nàng ta đi thám thính chuyện của Cố Trường Ca xem thật giả như thế nào, ngược lại nàng ta cũng là một người ngu xuẩn.”
Ánh mắt Hắc Nhan Ngọc thờ ơ, hiện lên thần sắc khác thường, trong lòng chỉ thầm nghĩ như vậy.
Nếu không thăm dò rõ ràng thật giả chuyện Cố Trường Ca bị thương.
Nàng sẽ không dễ dàng hiện thân động thủ.
Hắc Nhan Ngọc sẽ không làm những chuyện không chắc chắn, dưới cái nhìn của nàng, thực lực của Cố Trường Ca rất đáng sợ, cho dù có bị thương cũng không người thường có thể đối phó.
Vũ Tĩnh vậy mà muốn đi thăm dò.
Vừa hay lại hợp ý nàng.
“Hắc Nhan Ngọc , ngươi từ nhỏ đã thông minh rồi, lần này các tộc khác nhau của chúng ta phái nhiều cường giả đuổi giết một người trẻ tuổi, ngươi có biết chuyện gì xảy ra không?”
Lúc này, thiên kiêu Cổ Đằng Xà nhất tộc lên tiếng, hắn tên là Đằng Vũ , hiện tại tu vi của hắn đạt tới Hư Thần Cảnh trung kỳ, hắn rất cường đại.
Lúc đó hắn cũng không ở trong tộc.
Sau khi trở về, mọi người trong gia tộc đều giấu kín chuyện này, không muốn nói chuyện nhiều.
Hắn rất nghi hoặc về điều này, và muốn tìm hiểu thực hư mọi chuyện.
“Khi đó truyền nhân của Luân Hồi Thiên Tôn từng xuất hiện.” Hắc Nhan Ngọc nhìn Đằng Vũ, từ tốn nói.
Chuyện này cũng không phải là bí mật gì ở Hắc Thiên Ưng nhất tộc .
Mà nàng lại là một trong số ít người biết đến nô ấn.
Kế hoạch của Hắc Nhan Ngọc là muốn giết chết truyền nhân của Luân hồi Thiên Tôn, thậm chí còn quan trọng hơn cả việc đối phó với Cố Trường Ca và làm rạng danh các tộc Tiên Cổ .
Nàng dự định sẽ dẫn dắt Hắc Thiên Ưng nhất tộc đi về phía huy hoàng..
Nhưng vào lúc này, đột nhiên lòi ra một truyền nhân của Luân Hồi Thiên Tôn, người này thông qua nô ấn có thể bắt tộc bọn họ làm nô dịch cho hắn.
Chuyện này làm sao mà nàng có thể chịu được.
Nhưng nàng cũng không biết rõ ai là truyền nhân của Luân Hồi Thiên Tôn.
Nàng chỉ biết rằng đó là một nam tử trẻ tuổi, cách đây một thời gian vẫn bị đuổi giết.
Gần đây mới mai danh ẩn tích.
“Vừa vặn là có thể nhờ vào đó điều tra vấn đề này, thuận tiện đi thăm dò thực hư chuyện của Cố Trường Ca.” Đôi mắt Hắc Nhan Ngọc sáng rực lên.
….