Cố Trường Ca đối với những lời này lại lắc đầu không nói, thở dài, dáng vẻ như có lời muốn nói.
Bất quá, hắn vẫn không nói cái gì.
Đương nhiên lúc này trong lòng hắn đang bật cười.
Nói thực, Cố Trường Ca cũng không nghĩ tới Nguyệt Minh Không sẽ bỗng nhiên nói như vậy, điều này khiến hắn cũng có chút ngoài ý muốn.
Đồ tốt cũng cầm tới trước mặt nàng, kết quả nàng còn suy nghĩ cho mình.
Sao lại có thể ngốc đến thế.
Cố Trường Ca cũng không biết nên nói gì với nàng.
Bất quá hắn cũng xác định một chuyện, coi như hắn không hề làm gì.
Cuối cùng thực lực của Nguyệt Minh Không vượt qua hắn, tu vi thậm chí cường đại đến đủ để giết chết hắn, đoán chừng cũng sẽ mềm lòng không hạ thủ được.
Cùng lắm thì như nàng dâu nhỏ, dậm chân một cái, thanh kiếm ném trên mặt đất xoay người rời đi.
Rõ ràng ở trước mặt người đời, nàng là Nữ Đế tương lai thiết huyết lạnh lùng.
Nàng như thế này thì lấy cái gì để báo thù?
Bất quá Cố Trường Ca cũng hiểu rõ , bây giờ thái độ của Nguyệt Minh Không thay đổi, đều là kết quả cử chỉ hành vi của hắn trong một đoạn thời gian , cũng không tính là ngoài ý muốn.
Chuyện này hoàn toàn hợp tình hợp lí.
Lập tức, Cố Trường Ca cũng không kéo dài, trực tiếp đem long thi cho Nguyệt Minh Không.
Chuyện đã đáp ứng rồi, hắn sẽ không dễ dàng đổi ý.
Nguyệt Minh Không yên lặng nhìn hắn, trong thời gian ngắn cũng không biết nói gì.
Vừa rồi nàng từ tiếng thở dài của Cố Trường Ca dường như đã nắm được cái gì.
Bất quá bây giờ Cố Trường Ca không nói một lời, khiến nàng cảm thấy trong lòng có chút phiền muộn.
"Ta đi."
Cuối cùng, Cố Trường Ca không nói thêm cái gì, mắt nhìn về hướng chân trời, gọi một đám tùy tùng của hắn, hóa thành cầu vồng.
Ngay sau đó mang theo cả đám người rời khỏi nơi này.
Vừa rồi khi hắn cùng Long Đằng giao thủ, nếu như nhớ không lầm, ở hướng đó truyền đến tu vi ba động.
Giết Long Đằng là một chuyện , nhưng có một số việc vẫn cần phải giải quyết .
Tiên Cổ Di tộc trên mặt nói không dám làm gì, nhưng trong lòng chắc chắn sẽ không cam tâm.
Dù sao Long Đằng thế nhưng là truyền nhân bọn hắn nhọc nhằn khổ sở bồi dưỡng ra.
Chưa xuất sư đã chết.
( Truyện đăng trên Web Tiên Vực )
"Thi thể Long Đằng bây giờ đang ở trong tay Nguyệt Minh Không, Tiên Cổ Di tộc nói không chừng sẽ ra tay cướp đoạt."
"Tránh không được sẽ đem đến cho nàng không ít phiền toái, thuận tay đi giải quyết hết cho nàng vậy."
Cố Trường Ca có chút trầm ngâm.
Mà xét thấy cục diện ngày hôm nay, Cố Trường Ca trong thời gian ngắn, cũng nên để Nguyệt Minh Không thoải mái chạy đi tìm cơ duyên của nàng .
Hắn đã làm nhiều như vậy.
Với sự thông minh tài trí của Nguyệt Minh Không, cộng thêm thân phận người trọng sinh, nàng khẳng định sẽ dựa theo suy đoán của Cố Trường Ca mà hành động.
Liên quan tới điểm này, Cố Trường Ca mảy may không chút lo lắng.
" Chuyện Diệp Lăng tới động phủ Luân Hồi Cổ Thiên Tôn, cũng có thể mặc kệ một thời gian. Dựa theo kịch bản mà nói , hắn trong thời gian ngắn muốn tìm được động phủ thần bí, khả năng cũng không lớn, cũng sẽ không nhẹ nhàng như vậy."
"Trên đường có lẽ còn phải đột phá tu vi, hoặc là nhặt được thần khí gì đó."
"Giá Y tiên quyết thẩm thấu toàn bộ Hắc Thiên Ưng nhất tộc, cũng phải hao phí chút thời gian nữa, ngược lại không vội vàng được."
Cố Trường Ca mang theo đông đảo tùy tùng, tìm đạo khí tức kia, một đường đuổi tới.
Mà rất nhiều tu sĩ ở ngọn núi phụ cận, lúc này cũng đã sớm tan hết, chỉ có số ít người lưu lại, muốn tìm Cố Trường Ca chào hỏi.
Nhưng hiển nhiên, Cố Trường Ca căn bản không để ý tới bọn hắn.
Nhìn thấy phương hướng Cố Trường Ca biến mất.
Bên trong liễn xa làm bằng bạch ngọc , thần sắc Nguyệt Minh Không mang theo một tia phức tạp.
Sau đó, nàng vuốt vuốt mi tâm của mình, cảm giác rất mệt mỏi.
Quan trọng nhất là những hành động hôm nay của Cố Trường Ca khiến nàng cảm thấy vô cùng hoang mang.
Lúc ấy cảm xúc của Cố Trường Ca lóe lên một cái rồi biến mất, hiển nhiên là có lời gì muốn nói, điều này bị Nguyệt Minh Không hoàn toàn nắm được.
Chính là bởi vậy, nàng mới phát giác được Cố Trường Ca có lẽ có nguyên nhân gì.
Bất kể là kiếp trước hay kiếp này, nàng đều chưa từng thấy Cố Trường Ca sẽ giống như bây giờ.
Dựa theo tính cách của Cố Trường Ca ở kiếp mà nói , chuyện này cũng quá kì quái, giống như là bởi vì chuyện gì xảy ra mà bỗng nhiên chuyển biến vậy.
"Nhưng bất kể nói thế nào, Cố Trường Ca ma tính thâm căn cố đế, hắn hiện tại mặc dù không có ác ý với ta, nhưng không thể bảo đảm về sau cũng sẽ như vậy."
"Vì không cho bi kịch tái diễn, ta phải mạnh lên mới được, hiện tại Cố Trường Ca tu vi càng sâu không lường được. Nếu như biểu hiện của hắn khi nãy, kỳ thật là vì mê hoặc ta, vậy không khỏi quá đáng sợ đi "
Nguyệt Minh Không cuối cùng chỉ nghĩ ra một khả năng này, cũng chỉ là đoán bừa mà thôi.
Dù sao rất không có khả năng.
Cố Trường Ca tại sao muốn mê hoặc nàng? Điều này không cần suy nghĩ nhiều, bởi vì căn bản không cần như thế.
Bất quá, để chắc chắn cho kế hoạch trước đó của nàng, sau khi rời khỏi Tiên Cổ đại lục, phải đi điều tra một chút về Cố Trường Ca.
Nguyệt Minh Không không muốn ngồi im chờ chết.
Từ lần trước gặp Cố Trường Ca tại Cố gia về sau, nàng liền phát hiện Cố Trường Ca so với trước đó đã thay đổi không ít.
Thái độ đối với Cố Tiên Nhi cũng đã thay đổi.
Sau đó từ chuyện chịu một đao, xuất thủ cứu trợ Cố Tiên Nhi, tựa hồ cũng là dự định đền bù tổn thương lúc trước với Cố Tiên Nhi.
Mà hôm nay còn lần đầu tiên đem Chân Long chi huyết của Long Đằng tặng cho nàng.
Nguyệt Minh Không vẫn cho rằng Cố Trường Ca là người lạnh lùng, đặt mọi lợi ích lên trên hết.
Nàng yêu người như vậy, là bất hạnh của nàng.
Chớ nói chi nàng vẫn yêu khắc cốt ghi tâm như vậy, đây cũng không phải là chuyện có thể dùng hai từ bất hạnh có thể hình dung.
Nhưng bây giờ, nàng nhìn thấy sự thay đổi trên người Cố Trường Ca.
Điều này khiến Nguyệt Minh Không cảm nhận được hi vọng.
"Đi về phía đông Bách Hoành Sơn Mạch."
Sau đó, Nguyệt Minh Không hạ lệnh, dự định đi trước đến chỗ kia bố trí một chút.
Bởi vì dựa theo trí nhớ kiếp trước của nàng, phụ cận Bách Hoành Sơn Mạch chính là nơi Tiên Linh xuất thế.