"Chủ nhân, xem ra hướng kia có người đang giao thủ."
Cố Trường Ca đứng ở trên ngọn núi, một vị tùy tùng phía sau hắn trên mặt đầy nghi hoặc nói, " chúng ta có cần phải xem một chút không?"
"Loại chuyện này, chúng ta không cần nhúng tay vào."
Cố Trường Ca khoát tay áo từ tốn nói.
Hắn đương nhiên sẽ không đi qua, tới đây chủ yếu là tìm được chỗ cả Chu Tước nhất tộc, chỉ là tạo cho Doãn Mi một cơ hội thôi.
Chỉ cần Doãn Mi cách hắn không quá xa, hắn đều có thể cảm giác được vị trí của Doãn Mi.
Đến lúc đó đem Doãn Mi sắp xếp ở bên người Diệp Lăng, từ đó xác định được tung tích của Diệp Lăng, chờ ngày hái trái cây.
Chẳng phải là bớt lo lại còn thuận tiện sao?
Giờ phút này, Doãn Mi cũng biết suy nghĩ của Cố Trường Ca, ánh mắt khẽ động, ngay lập tức nói, " Cố sư huynh, vậy chúng ta tạm biệt tại đây đi."
Nàng đương nhiên cũng mang theo người của nàng đi , chính là bởi vậy mới không thể lộ ra mảy may sơ hở nào.
"Tốt, vậy Doãn Mi sư muội chú ý an toàn."
Cố Trường Ca thần sắc tự nhiên, chậm rãi gật gật đầu.
Sau đó, nhìn thấy Doãn Mi rời khỏi nơi này, tiến về nơi truyền đến ba động chiến đấu phía trước, như thể muốn nhúng tay vào vậy.
Cố Trường Ca hài lòng gật gật đầu, không khỏi lộ ra một tia hứng thú.
Diệp Lăng trước đó không phải một mực nhớ mãi không quên với Doãn Mi sao?
Mình bây giờ đưa tới cho hắn.
Đặc biệt vì hắn sáng tạo một màn "Anh hùng cứu mỹ nhân".
Doãn Mi lúc này đến cướp đoạt gốc kiếm cỏ kia, cố ý rơi xuống hạ phong, một hồi Diệp Lăng cảm giác được ba động chiến đấu, tuyệt đối sẽ nhịn không được chạy tới anh hùng cứu mỹ nhân.
Loại kịch bản này Cố Trường Ca cũng đã thấy nhiều rồi.
Hôm nay hắn liền giúp Diệp Lăng sáng tạo ra , chắc hẳn Diệp Lăng sau này biết được sẽ rất cảm kích hắn.
Sau đó, Cố Trường Ca cũng không ngừng lại dự định rời khỏi nơi đây.
Dù sao hắn cũng muốn làm những chuyện khác.
Tiên Cổ đại lục lớn như vậy, hắn muốn tìm nhất chính là khu vực dân bản địa.
Bởi vì có dân bản địa tụ tập, hắn mới có cơ hội tìm được tổ mộ của bọn hắn.
Cố Trường Ca một mực tâm tâm niệm niệm với tiên thi, coi như không có tiên thi, đế thi cũng được.
Đương nhiên lúc này, Cố Trường Ca phải hi vọng những vị tổ tiên của người dân bản địa nơi đây không giống với Cố gia các lão tổ, không có việc gì liền ưa thích tự đem mình chôn trong đất, hoặc là nằm trong quan tài.
Loại tập tục này của Cố Gia là không tốt a.
Ngay trong lúc Cố Trường Ca đang tìm dân bản địa của Tiên Cổ đại lục.
Cố Tiên Nhi cũng mang theo một tâm trạng vui vẻ vì một đường tìm được không ít đồ tốt.
Đại hồng điểu ngồi trên bả vai nàng cũng không phải đồ chơi đơn giản, nó có một loại thiên phú tầm bảo cực kì mạnh mẽ.
Chỉ cần là đồ tốt, liền không thoát khỏi con mắt của nó, một chút bảo vật giấu kín ở trong dãy núi cũng sẽ bị nó tìm ra.
Cố Tiên Nhi hóa thành thần hồng, một đường hướng về phía trước, gặp được không ít hung thú Phong Vương cảnh, nhưng cũng bị nàng nhẹ nhõm giải quyết hết.
Đoạn thời gian này nàng tu hành, thực lực không ngừng vùn vụt tăng lên.
Bất quá rất nhanh, Cố Tiên Nhi gặp phải đệ tử của các thế lực còn lại.
"Đám người này cũng đều là tông môn thế lực còn lại bên ngoài Vô Lượng Thiên."
"Không giống như thế lực nhân tộc, có một cỗ mùi tanh của biển."
Cố Tiên Nhi nhận ra thần thông cùng thuật pháp của bọn hắn, đương nhiên trên quần áo phục sức thuộc về đương đại.
Chỉ có một thanh niên dẫn đầu như ngàn sao vây quanh tu vi Phong Vương cảnh, cùng tuổi trẻ chí tôn cũng thế hệ không giống nhau, có vẻ cực kỳ cường đại.
Còn lại đa phần đều là Phong Hầu cảnh, đại bộ phận đệ tử trẻ tuổi đều là Thánh Chủ cảnh.
"Tiểu cô nương là người của thế lực nào? Hay là đơn độc tiến đến đây?" thanh niên cầm đầu thần sắc ngả ngớn, có mái tóc màu xanh lam, nhìn chằm chằm Cố Tiên Nhi, mở miệng hỏi.
Đồng thời một đám tùy tùng của hắn vây quanh Cố Tiên Nhi.
Hắn cũng chỉ thuận miệng hỏi một chút, dù sao ở chỗ này, ai quản thế lực phía sau ngươi là cái gì.
Phía trên Tiên Cổ đại lục bao phủ sương mù có thể che giấu bí mật, chết ở chỗ này, cho dù là lão ngoan đồng trong gia tộc cũng không tra được gì.
"Một mình cũng không tốt, không bằng đi theo chúng ta đi, như vậy vừa hay có thể chiếu cố lẫn nhau. Ha ha." Thanh niên không chút kiêng kỵ nhìn chằm chằm vào nàng, trong mắt có ngọn lửa nóng rực hiện lên.
Cố Tiên Nhi nhướng mày, thần sắc của người thanh niên này khiến nàng rất không thoải mái.
Lại là người thèm muốn thân thể nàng.
"Cút."
Nàng không chút biểu cảm nào , mặt lạnh như băng , sau đó ngọc quyền trắng mịn oanh ra một quyền, quyền ảnh đầy trời, che đậy hết thảy, thân hình tinh tế đơn bạc, nhưng lực lượng Nhục Thân lại mạnh đến kinh người.
Nàng ngày thường rất ít khi vận dụng lực lượng nhục thân, mà thích dùng kiếm hơn, nhưng trong lúc giết người lại không nghĩ nhiều.
Oanh!
Chỉ một quyền, đám tu sĩ trước mặt nàng liền bị đánh bay, không ít người trực tiếp nổ tung hóa thành một đoàn huyết vụ.
"Ngươi" thanh niên cầm đầu sắc mặt đại biến.
Nhưng Cố Tiên Nhi căn bản không cho hắn cơ hội phản ứng, thân ảnh của nàng hóa thành tàn ảnh biến mất tại chỗ, một phù văn cổ xưa lập lòe, giống như một thanh thần kiếm trực tiếp chém xuống.
Tâm tình của nàng luôn rất không tốt, đám người này không thích sống nữa nên mới chạy đến chọc tức nàng.
Mà rất nhanh nơi này huyết vụ phiêu tán, cả đám người toàn bộ bỏ mình.