Nguyệt Minh Không ngồi ngay ngắn ở trên hoàng vị, nghe vậy lẳng lặng khép tấu chương lại.
Từ Tiên Cổ đại lục trở về, tu vi của nàng tăng lên đáng kể.
Nhất là từ trên tay Cố Trường Ca đạt được rất nhiều chỗ tốt, nàng vốn dĩ không dám tưởng tượng đến.
Một giọt ngũ thải Chân Long huyết, một bình Tiên Linh đến bây giờ mới luyện hóa một chút xíu.
Hai loại cơ duyên tạo hóa này có thể nói là vật trân quý nhất bên trong Tiên Cổ đại lục, đối với nàng tác dụng cũng lớn nhất.
Đừng nói là nàng, cho dù bây giờ đám lão ngoan đồng đấu tranh nội bộ ngươi chết ta sống ở Tiên Cổ đại lục, cũng sẽ ghen tỵ cháy mắt.
"Đều lui xuống đi." Nguyệt Minh Không thản nhiên nói.
Bây giờ trên người nàng đã có dáng vẻ Nữ đế uy nghiêm khống chế sinh tử hàng vạn sinh linh, kinh khủng mà khiếp người.
Cảm xúc lạnh lùng bên trong mắt phượng, lộ ra càng khiến lòng người run sợ.
Chỉ là một động tác, liền khiết rất nhiều đại thần tiên triều, đổ mồ hôi lạnh, không dám lớn tiếng thở.
"Vâng, trữ đế."
Nhận được mệnh lệnh, tất cả mọi người trong đại điện thối lui, chỉ lưu lại mấy tì nữ được Nguyệt Minh Không tin tưởng..
"Lời đồn không sai đúng không?" Nguyệt Minh Không nhàn nhạt hỏi,bên trong thần sắc bình tĩnh, ẩn giấu cảm xúc gì chỉ có nàng mới rõ.
"Hồi bẩm trữ đế, tin đồn không sai. Trường Ca thiếu chủ ngay trước mặt Hải Vương cung cùng các phương đạo thống đại giáo, tự mình đào khối xương kia ra " nữ quan hồi bẩm nói.
" Trường Ca Thiếu chủ còn nói về sau ai dám có ý đồ với Cố Tiên Nhi, hắn liền đi diệt toàn tộc."
Nói đến đây, nàng không khỏi run rẩy.
Từ trong lời nói đơn giản này, có thể nghe ra một loại huyết tinh kinh khủng đánh tới.
"Còn nói lời này? Trường Ca ngươi đến tột cùng suy nghĩ cái gì ...ta vĩnh viễn cũng không phỏng đoán được tâm của ngươi "
Nguyệt Minh Không khoát tay để tất cả nữ quan lui ra.
Nàng hơi ngơ ngác, sau đó nhắm mắt, thì thào hỏi.
Trong ký ức của nàng, kết cục kiếp trước của Cố Tiên Nhi rất bi thảm.
Cố Trường Ca đừng nói hoàn xương, thẳng thắn việc năm đó, hắn từ lúc bắt đầu, liền chưa ngừng truy sát đối với Cố Tiên Nhi.
Ngay cả tộc nhân nhất mạch nàng mang theo, cũng bị Cố Trường Ca lấy các loại thủ đoạn đuổi tận giết tuyệt.
Cho nên tại ngay từ đầu, Nguyệt Minh Không thử thay đổi kết cục của Cố Tiên Nhi, nghĩ đến lúc Cố Tiên Nhi gặp Cố Trường Ca, nhiều thêm một phần cơ hội sống còn.
Nhưng lần thứ nhất gặp Cố Tiên Nhi, Nguyệt Minh Không liền phát hiện hận ý của Cố Tiên Nhi đối với Cố Trường Ca tựa hồ cũng không lớn.
Điều này khiến nàng rất không hiểu.
Sau đó nàng đi điều tra mới phát hiện, là Cố Trường Ca đón Cố Tiên Nhi nhất mạch tộc nhân kia trở về, trước tiên giữ họ lại ở gia tộc.
Cách làm này theo Nguyệt Minh Không là nên như vậy, đồng thời cũng là cách làm chính xác nhất.
Kỳ thật đây là cách mà lúc đầu nàng trọng sinh, muốn khuyên Cố Trường Ca đi làm nhất, để tránh cuối cùng hắn đi trên con đường bị chúng bạn xa lánh.
Không ngờ Cố Trường Ca vậy mà làm trước cả nàng, từng bước hòa hoãn quan hệ với Cố Tiên Nhi.
Lúc ấy Nguyệt Minh Không thậm chí hoài nghi Cố Trường Ca cũng giống nàng, là trọng sinh trở về.
Chỉ là sau đó phát hiện rất nhiều chuyện tương lai xảy ra Cố Trường Ca kỳ thật hoàn toàn không biết, không giống như một người trọng sinh.
Trừ phi Cố Trường Ca một mực giả ngu, dự định giấu diếm tất cả mọi người. Nhưng mà với thực lực khi đó của Cố Trường Ca, hắn cũng không cần phải như vậy.
Nếu như hắn là người trọng sinh, đối với hết thảy chuyện sắp xảy ra rõ như lòng bàn tay, vậy đúng là sẽ khiến người tuyệt vọng.
Cho nên, Nguyệt Minh Không biết, hoàn toàn là do nàng quá lo lắng.
Mà sau bắt đầu việc kia, Nguyệt Minh Không vẫn rất nghi hoặc.
Nàng phát hiện Cố Trường Ca so với trước đây, tính cách mặc dù không có gì thay đổi, nhưng lại thiếu vị nhân tình.
Nhân tình này mặc dù rất nhạt, nhưng đối với Cố Trường Ca đã là thay đổi rất lớn!
Chẳng qua lúc ấy Nguyệt Minh Không luôn cảm thấy đây là bộ dạng Cố Trường Ca cố ý giả vờ , vì mê hoặc nàng.
Nhưng phát sinh một đống chuyện, từng chuyện lại phá vỡ nhận thức của Nguyệt Minh Không.
Cho tới bây giờ, nàng đã không dám hoàn toàn tin tưởng phần ký ức trọng sinh kia.
Cũng bởi vì phần ký ức đó, mới khiến cho nàng luôn có định kiến đối với Cố Trường Ca ở một kiếp này, cảm thấy hắn có mục đích khác, không có ý tốt.
Cũng chính bởi vậy, mới dẫn đến hai người vốn dĩ, có thể kéo gần quan hệ, đột nhiên hạ xuống điểm đóng băng.
Ở Bách Hoành Sơn Mạch, sao nàng lại nói ra lời đó với Cố Trường Ca?
Nguyệt Minh Không cũng hiểu rõ, cái này không nên trách trí nhớ của nàng.
Nếu như không có ký ức trọng sinh trở về, nàng bây giờ vẫn là công chúa đơn thuần hiền lành, ngay cả tư cách lọt vào trong mắt Cố Trường Ca cũng không có.
Chấp chưởng toàn bộ Vô Song tiên triều, càng là chuyện không thể nào.
"Trường Ca hiện tại hẳn là rất thất vọng đối với ta đi, hắn luôn đối tốt với ta, đều bị ta đề phòng hoài nghi.... "
Nguyệt Minh Không thở dài thật sâu, Cố Trường Ca khoét xương hoàn muội, chuyện này công bố khắp thiên hạ, có thể nói là hoàn toàn vả mặt nàng.
Tất cả suy đoán hoài nghi của nàng trước đó đối với Cố Trường Ca, đều bị lật đổ.
Lòng nàng phức tạp, hối hận, buồn rầu, áy náy
Ngay cả bí mật lớn nhất Cố Trường Ca là người thừa kế ma công cũng nói cho nàng, không có chút đề phòng nào với nàng.
Cái này lẽ nào còn chưa đủ nói rõ hết thảy sao?
"Trường Ca hắn dù sao cũng là người hỉ nộ không lộ, muốn biết ý nghĩ của hắn, thật ra là có thể căn cứ vào cử chỉ hành vi của hắn mà nhìn ra được "
Nghĩ thông suốt tất cả, cảm xúc trong lòng Nguyệt Minh Không nửa lo nửa vui, trộn lẫn chút chua xót.
Vui chính là trong lòng Cố Trường Ca, nàng cuối cùng cũng có vị trí.
Bằng không hiện tại Cố Trường Ca tuyệt đối là đang suy nghĩ thủ đoạn đối phó nàng, mà lúc đó sẽ không đem một bình Tiên Linh cho nàng.
Hắn chỉ là mạnh miệng, không muốn nói ra ý nghĩ chân thật trong nội tâm, tính cách lạnh lùng như hắn, sẽ không dễ dàng lộ ra tình cảm.
Nàng sầu não chính là điểm này, phân lượng quá nhỏ, nhỏ đến mức lúc nào cũng có thể biến mất.
"Ta quá ngốc, lúc này mới hiểu được,trong lòng của hắn có ta" Nguyệt Minh Không nghĩ tới đây, vẫn còn có chút thỏa mãn.
Chính như ngày đó ở trước mặt Doãn Mi nói câu kia.
Lấp không bằng khai thông.
Nếu như nàng không ngăn cản được Cố Trường Ca, vì sao không thuận theo hắn, lấy thân phận người trọng sinh, trợ giúp hắn thống trị chư thiên.
Ai biết được cuối cùng nhất định sẽ là bi kịch chứ?
"Cho dù đến cuối cùng ngươi cùng chư thiên là địch, ta cũng sẽ đứng bên cạnh ngươi."
"Ai kêu ta ngốc như vậy, cam nguyện vì ngươi nỗ lực tất cả "
Nguyệt Minh Không tự thì thào nói, trong lòng thầm hạ quyết tâm.
Vẻ mặt nàng bình tĩnh mà thâm thúy, giờ khắc này, đã nghĩ thông suốt tất cả.
Nàng kỳ thật không thèm để ý kết cục của bản thân.