"Công tử, sự việc mà ngài phân phó, đã có kết quả, những năm gần đây, phụ mẫu của Tiên Nhi tiểu thư, đích thực là bị mắc kẹt ở trong một phương vị diện thế giới."
Khoảng thời gian này, Diễm Cơ nhận được phân phó của Cố Trường Ca, âm thầm điều tra chuyện về cha mẹ của Cố Tiên Nhi, cũng đã quay về, còn mang đến tin tức này.
"Rất tốt." Cố Trường Ca gật gật đầu.
"Ta căn cứ theo phân phó của công tử, điều động không ít người trong bóng tối tiến hành bảo hộ bọn hắn, bất quá cha mẹ của Tiên Nhi tiểu thư có thực lực rất mạnh, đã bị bọn hắn phát hiện..." Diễm Cơ tiếp tục nói.
"Không có việc gì. Ta chính là muốn để cho bọn hắn phát giác , làm cho bọn hắn cảm nhận được, mấy năm nay ta vẫn hao tổn rất nhiều công sức tìm kiếm tung tích của bọn hắn." Cố Trường Ca không nhịn được mỉm cười.
Hắn không thích làm việc tốt mà không được lưu danh.
Loại chuyện này, hận không thể để cho cả Cố gia đều biết, để bọn hắn biết rõ, thiếu chủ của bọn hắn dụng tâm lương khổ như thế nào.
Nghe vậy, Diễm Cơ hiểu ra một chút, bên trên khuôn mặt tuyệt mỹ, như có điều suy nghĩ rồi gật gật đầu.
"Chỉ bất quá vì sao công tử không tự mình hiện thân? Hơn nữa còn phải lặng lẽ, không cho tộc nhân của Cố gia phát giác được?"
Nàng có chút nghi hoặc, loại chuyện này nếu Cố Trường Ca đích thân đi làm, hiệu quả không phải càng tốt sao?
"Dù sao cũng cần người sắp đặt."
"Nếu ta đích thân đến đó, thì sẽ không có hiệu quả, ngược lại còn sẽ phản tác dụng, khiến người ta cảm thấy ta có mưu đồ khác. Cho nên mới âm thầm lặng lẽ làm việc, hiểu không?"
Cố Trường Ca tùy ý cười cười, nói ra vài lời nhưng Diễm Cơ không hiểu.
Nghe vậy, trong con ngươi màu đỏ tựa như lưu ly của nàng lộ ra vẻ mờ mịt và khó hiểu, nhìn có chút đờ đẫn.
Hiển nhiên là không hiểu rõ lắm đối với chuyện thế cục của Trường Sinh Cố gia.
Lời này của Cố Trường Ca, càng khiến nàng mờ mịt.
Nhưng lúc này, nàng vẫn gật đầu, "Đã hiểu."
Nghe vậy, Cố Trường Ca lại nhìn nàng, bật cười nói, "Từ khi nào, ngay cả Diễm Cơ ngươi cũng học được thói thuận miệng bịa chuyện ở trước mặt ta rồi?"
"Công tử..."
Bị Cố Trường Ca nói toạc ra như thế, sắc mặt của Diễm Cơ không khỏi có chút ửng đỏ.
Ngay tại lúc này, bên ngoài sơn môn của Trường Sinh Cố gia.
Một đạo thân ảnh với khuôn mặt bị sương mù che phủ, thân mang áo bào trắng như tuyết, đã đi rất lâu, đến Thái Cổ Diệp tộc một chuyến, cuối cùng cũng đến nơi này.
Nàng nhìn về sơn môn huy hoàng mênh mông ở trước mặt, mở miệng nói với vị tiên vệ ở trước sơn môn, "Truyền nhân của Nhân Tổ điện, bái phỏng Trường Ca thiếu chủ, mong được bẩm báo."
Sơn môn rộng rãi khí phái, phảng phất như cửa Thiên Đình ở thời kỳ viễn cổ, vô cùng cao lớn.
Trong đó trời quang mây tạnh, nguy nga hào hùng, tựa như tiên cảnh.
Từng đạo cầu vồng tạt qua giữa thiên địa, mang theo đủ loại hào quang, lộ ra khí vận lâu đời, nội tình thâm hậu.
Giang Sở Sở xuất hiện ở đây, trên khuôn mặt mang theo lụa mỏng, còn có một tầng mê vụ che phủ, che đậy kín đáo cả gương mặt.
Theo bề ngoài và chất giọng , căn bản phân biệt được nàng là nam hay là nữ.
Nàng chỉ có một mình, cô đơn lẻ loi, cũng không có tùy tùng, nhưng toàn thân có một cỗ khí tức tự nhiên, làm cho người không thể khinh thường.
Nghe lời này của nàng, tiên vệ của Cố gia tuần tra ở trước sơn môn, cùng nhau kinh ngạc, hạ xuống nơi này.
"Truyền nhân của Nhân Tổ điện?"
Thần sắc của bọn hắn nhất thời có chút nghi hoặc, nếu như nhớ không lầm, truyền nhân của Nhân Tổ điện không phải vị nữ tử thần bí kia của Trường Sinh Vương gia sao?
Làm sao đột nhiên lại có người xuất hiện?
Hay là nói người này là kẻ giả mạo?
Bọn hắn nhớ rất rõ, khoảng thời gian trước ở thời điểm thọ yến của chủ mẫu, truyền nhân của Nhân Tổ điện bị người thừa kế ma công phái người ám sát.
Chuyện kia dẫn đến náo động rất lớn.
"Người nào lớn mật như thế, dám giả mạo truyền nhân của Nhân Tổ điện?" Ngay lập tức, có người mở miệng quát hỏi, ánh mắt như thần kiếm, vang dội keng keng, như muốn xuyên thủng hư không, nhìn về phía Giang Sở Sở.
Uy áp bàng bạc, trong nháy mắt nghiền ép tới.
Nếu là người bình thường, lúc này đã sớm không chịu nổi, hai chân mềm nhũn quỳ rạp xuống đất.
Nhưng mà Giang Sở Sở lại khác, thần sắc của nàng cực kỳ bình tĩnh, phảng phất tất cả mọi chuyện trên thế gian này, đều không thể thu hút sự chú ý của nàng.
Ông! !
Nàng vẻn vẹn đưa tay, bên trong năm ngón tay thon dài mảnh khảnh, có một tấm lệnh bài tinh xảo hiện ra.
Nhân Tổ điện!
Ba chữ này hiển hiện trong hư không, triển lộ ra thân phận của nàng.
"Nhân Tổ Lệnh!"
Thấy vậy, thần sắc của các tiên vệ trước sơn môn đều thay đổi, bọn hắn nhận ra tấm lệnh bài này.
Bây giờ khắp nơi ở thượng giới, chỉ sợ không ai không biết lệnh bài này.
Nhân Tổ Lệnh đại biểu cho thân phận của Nhân Tổ điện, thậm chí một vài thời điểm có thể hiệu lệnh rất nhiều thế lực đạo thống.
Nhất thời, thần sắc của bọn hắn trở nên hoài nghi cùng kinh hãi, bất quá cũng không bởi vì tấm lệnh bài này mà để cho người này tiến vào.
Quy củ của Trường Sinh Cố gia rất nghiêm ngặt.
Truyền nhân của Nhân Tổ điện thì như thế nào?