Mục lục
Cao Thủ Tu Chân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1030

Âu Dương Đoạn Vân quay đầu theo hướng kêu, nhìn thấy vẻ dữ tợn của Lưu Hằng thì lập tức chau mày.

Nhà họ Lưu và nhà họ Âu Dương có quan hệ họ hàng. Cô của Âu Dương Đoạn Vân được gả cho Lưu Chí Toàn nên hai nhà trước giờ có gì cũng san sẻ cùng nhau.

Người em họ Lưu Hằng khá thân với Âu Dương Đoạn Vân. Hai người đều phong lưu. Giờ nhìn thấy Lưu Hằng bị thương tới mức như vậy, Âu Dương Đoạn Vân cũng cảm thấy nổi giận, nhất là khi nhìn thấy Lưu Chí Toàn cũng chật vật thì cậu ta càng khó chịu hơn.

“Tiểu Hằng, sao thế?”

Âu Dương Đoạn Vân lạnh lùng hỏi.

Nhìn thấy Âu Dương Đoạn Vân xuất hiện, rất nhiều những kẻ quyền quý khác đều thầm cười và cảm thấy thương cảm cho Diệp Thiên.

Âu Dương Đoạn Vân rất nổi tiếng. Chỉ cần là người bên cạnh cậu ta thì cậu ta sẽ tìm mọi cách để đòi lại thể diện. Những người khác có mặt không đủ sức nên không dám làm khó Diệp Thiên chứ Âu Dương Đoạn Vân có chỗ dựa là nhà hào môn thì đương nhiên chẳng có gì phải kiêng dè.

“Là nó, anh họ, nó dám ra tay đánh em, còn khiến bố em bị thương, anh nhất định phải đòi lại công bằng cho em, em muốn nó chết!”

Lưu Hằng tỏ ra oán hận và chỉ về phía Diệp Thiên đang ngồi yên vị trên ghế.

Tiết Tử Kỳ đứng ngây như phỗng. Khoảnh khắc Âu Dương Đoạn Vân bước vào thì cô ta cũng không thể nào nghĩ ra được cách cứu Diệp Thiên nữa chỉ biết lẳng lặng ngồi sang một bên.

Cô ta không ngừng ra hiệu với Lí Tinh Tinh, hi vọng Lí Tinh Tinh tránh khỏi Diệp Thiên, đừng để bị liên lụy. Nhưng Lí Tinh Tinh vẫn làm ra vẻ kệ tôi, chỉ nhìn chăm chăm Diệp Thiên, trong lòng thì như đang dậy sóng.

“Đã lâu không gặp, không thay đổi mấy nhỉ!”

Lí Tinh Tinh mỉm cười tỏ vẻ cảm thán.

“Là cậu ấy sao?”

Âu Dương Đoạn Vân nhìn theo hướng Lưu Hằng chỉ và thấy Diệp Thiên.

Trong nháy mắt, cậu ta hóa đã, biểu cảm như dừng lại và không nói ra được câu nào.

“Anh họ, chính là nó, anh phải trả thù thay em!”

Lưu Hằng thấy Âu Dương Đoạn Vân đứng im thì khẽ đẩy cậu ta. Nhưng Âu Dương Đoạn Vân vô cùng kỳ lạ, chỉ quay qua tát Lưu Hằng lật mặt, ngã sõng soài ra đất.

“Đồ ngốc, câm miệng lại”.

Hành động của Âu Dương Đoạn Vân khiến toàn bộ những người có mặt chết lặng.

Diệp Thiên khiến Lưu Hằng bị thương. Âu Dương Đoạn Vân là anh họ, không giúp em họ báo thù mà ngược lại còn ra tay với Lưu Hằng khiến mọi người cảm thấy khó hiểu.

Âu Dương Đoạn Vân không thèm quan tâm tới những người khác. Cậu ta bước thẳng tới trước mặt Diệp Thiên, cúi người 90 độ.

“Bái kiến đế vương!”

Cả hiện trường chết lặng, từng ánh mắt sợ hãi hiện lên và đổ dồn về phía Diệp Thiên.

Âu Dương Đoạn Vân là ai chứ. Là trưởng nhà họ Âu Dương, là một trong những cậu cả số một ở thủ đô mà lại cúi người hành lễ trước Diệp Thiên sao?

Tiết Tử Kỳ trợn tròn mắt, một lúc lâu sau vẫn không thể hoàn hồn. Lẽ nào Diệp Thiên là nhân vật tầm cỡ ở ẩn nào đó sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK