“Là Hắc Ma PhệTâmThủ?”.
Gia Cát Trường Hận thốt lên, khóe mắt run run.
“Hắc Ma Phệ Tâm Thủ sao?”, Lí Tẩm Vân vô cùng kinh ngạc: “Là tuyệt kỹ võ thuật nổi tiếng của Tiếu Phật Tây Lĩnh?”.
Gia Cát Trường Hận khẽ gật đầu, nheo mắt nhìn về luồng khí đen phía trước: “Nghe nói năm đó Tiếu Phật Tây Lĩnh từng khiêu khích Phật Môn, phá vỡ tuyệt kỹ Phật Môn, sau đó phương trượng thiếu lâm là đại sư đích thân ra tay, dùng Long Trảo Thủ chống lại ông ta, cuối cùng bị một chiêu Hắc Ma Phệ Tâm Thủ của Tiếu Phật Tây Lĩnh giết
Lí Thanh Du và Tiêu Thiến Tuyết chăm chú lắng nghe, Phật Môn là một trong những thánh địa được giới võ thuật Hoa Hạ công nhận, địa vị còn trên cả phái Hồ Ngọc Nguyệt bọn họ, cao thủ vô cùng nhiều, võ công thâm hậu, phương trượng Phật Môn là người xuất sắc nhất trong số những cao thủ đó.
Long Trảo Thủ được xuất ra từ tay ông ấy, đương nhiên có uy lực vô song, nhưng Tiếu Phật Tây Lĩnh lại có thể dùng một chiêu Hắc Ma Phệ Tâm Thủ giết chết ông ấy, từ đó có thể thấy được sự đáng sợ của môn võ công này.
“Hắc Ma Phệ Tâm Thủ, vô cùng tàn ác, là võ công cực kỳ thâm độc được một ông già hắc ma sáng lập ra từ một trăm năm trước, Tiếu Phật Tây Lĩnh là đệ tử sau cùng của ông lão hắc ma này, và đã luyện được mức tận cùng của nó, uy lực còn ngang ngửa với ông lão hắc ma khi đó!”.
Trên khuôn mặt Gia Cát Trường Hận mang vẻ lo lắng: “Không biết Diệp Lăng Thiên có đỡ được không nữa!”.
Giữa hai lòng bàn tay của Tiếu Phật Tây Lĩnh có luồng khí đen hội tụ, sau đó luông khí đen bay lên, hình thành một hình đầu lâu ác ma phía sau người ông ta, vô cùng ghê rợn.
Trong mắt Tiếu Phật Tây Lĩnh cũng toát lên khí đen, trông vô cùng tà ác, ông ta nhếch miệng cười, mang đầy sát khí.
“Diệp Lăng Thiên, cậu quả thực lợi hại, trong số những người tôi đã gặp, không ai có thế bằng cậu được!”.
“Chỉ riêng tu vi nội lực thì thậm chí cậu đã vượt qua cả tôi, e rằng đã đủ để lọt vào cảnh giới siêu phàm!”.
“Nhưng rất tiếc, cậu không nên ra tay ngăn tôi lại!”.
“Chỉ cần cậu chưa đạt tới siêu phàm, tôi chắc chắn có thể giết chết cậu!”.
Trong giọng nói của Tiếu Phật Tây Lĩnh mang đầy vẻ tự tin là lẫm liệt, luồng khí đen xung quanh cuồn cuộn, phía trước hình thành một không gian đầy khí đen đủ để ông ta có thể sử dụng, nhiều đệ tử của Hồ Ngọc Nguyệt đều như thể nghe thấy tiếng kêu thét thảm thiết của ác ma.
“Diệp Lăng Thiên, tôi từng dùng chiêu này giết chết phương trượng Phật Môn có tu vi đã đạt tới cấp siêu phàm bán bộ, những người ở dưới cấp siêu phàm thì không thể nào ngăn được tôi đâu!”.
“Cậu thử đỡ đi nhé!”.
ồng ta hét lên một tiếng, tay phải hơi nâng lên, luồng khí đen đặc quánh phía sau co lại, toàn bộ hội tụ về tay của ông ta, ngay lập tức, tay phải ông ta trở nên đen kịt, thấp thoáng có hiện hình đầu lâu.
“Hắc Ma Phệ Tâm Thủ!”.
Một tay ông ta dang ra và nắm lại, ngay lập tức, vô số khí đen từ trong tay ông ta phát ra mạnh mẽ, bao trùm toàn bộ quảng trường.
Trong bầu không khí đen kịt, một bàn tay đen xì có kích cỡ khoảng mười trượng, như một bàn tay ác ma xuyên qua không trung ập về phía Diệp Thiên.
Bàn tay này ập xuống bao trùm cả khoảng không gian rộng, nơi Diệp Thiên đứng đều bị bóng đen bao phủ, đến ánh mặt trời cũng không chiếu xuyên qua được.
Danh Sách Chương: