Chương 2526
Nhưng bây giờ, một mình Diệp Thiên quyết đấu với sáu vị cảnh giới truyền thuyết, hơn nữa tu vi ít nhất cũng trên cả Lư Tịnh Trai và Lạc Thiên Long, thực lực không biết đã tăng biết bao nhiêu bậc.
Trong lòng có chút hối hận, nếu ban đầu thái độ kiên quyết một chút, thương lượng với cha cho đàng hoàng thì sức chiến đấu hùng mạnh này có khả năng đã là thành viên nhà họ Thi rồi, nếu không, cũng sẽ không gây chuyện với nhà họ Thi đến mức khó thu xếp như vậy.
Nhưng bây giờ, tất cả đều đã muộn rồi! Ở trước mặt cả trăm nghìn đệ tử nhà họ Thi, và cả bốn vị trưởng lão, Diệp Thiên đã giết hết cả bảy vị thống lĩnh, còn diệt cả đệ tử đích truyền của tông chủ Tứ Tượng Tông, chớ nói đến nhà họ Thi, mà toàn bộ Tứ Tượng Tông chắc chắn không thể nào để Diệp Thiên sống sót, nếu không, thể diện Huyền Môn, Tứ Tượng Tông lớn như vậy biết phải để đâu?
Ông ấy quay đầu nhìn trưởng lão, quả nhiên không ngoài dự đoán, ba trưởng lão còn lại, ánh mắt đều lộ vẻ hung tàn, sát ý hiển rõ, duy chỉ có bố ông ấy Thi Đôn Hoàng thì vẻ mặt phức tạp, tựa như đang do dự.
Mà trên sân, lúc này lại vang lên tiếng nổ.
“Ầm!”
Chỉ thấy một tia chớp màu đen, lướt sát mặt đất, trong lúc Diệp Thiên đánh bại sáu vị thống lĩnh thì đã xuất hiện sau lưng Diệp Thiên.
“Ồ?”
Thoáng chốc, vẻ mặt Diệp Thiên cũng nghiêm trọng, một luồng hơi thở quen thuộc đã đến sau lưng cậu.
“Thiên nhi, cẩn thận!”
Thi Tú Vân cũng thấy hoa mắt, bà ấy chỉ kịp lên tiếng nhắc nhở, nhưng vẫn chậm một bước.
Một bàn tay ấn chứa khí đen đã đánh vào vị trí giữa lưng Diệp Thiên.
Một chưởng này không giống với tám vị thống lĩnh trước đó, chỉ là vừa chạm đến giữa lưng thì chân lực đã phun trào như núi lửa, bùng phát ra.
“Ầm!”
Cả sân luyện võ đều chấn động, Diệp Thiên trước đó có đỡ lấy biết bao đòn công kích vẫn không bị thương gì, lúc này lại bị một luồng khí đen đặc sệt trực tiếp đánh bay ra ngoài mười trượng.
Thoáng chốc, lúc này mọi người mới nhìn thấy rõ, người đột nhiên ra tay sau lưng Diệp Thiên lại là đại thống lĩnh Chấp Pháp Đường nhà họ Thi – Thi Đoạn Uyên.
“Đại thống lĩnh lại…”. Rất nhiều môn nhân nhà họ Thi lúc này trong lòng đều phức tạp, trong suy nghĩ bọn họ, đại thống lĩnh Chấp Pháp Đường chính là trụ cột to lớn của cả Chấp Pháp Đường, chính là nhân vật đức cao vọng trọng.
Nhưng vừa nãy, Thi Đoạn Uyên lại nhân lúc sơ hở khi Diệp Thiên giao chiến với tám vị thống lĩnh khác, đột nhiên lướt đến sau lưng Diệp Thiên đánh lén cậu.
Chuyện này khiến các đệ tử nhà họ Thi trước giờ đều tôn sùng Thi Đoạn Uyên, lại cảm thấy có phần không chấp nhận được.
Thi Đoạn Uyên đứng trên đài hành quyết, vẫn duy trì tư thế đánh quyền, khí đen lơ lửng trên tay, chân lực mạnh mẽ đang kích động sôi sục.
Vẻ mặt hắn u ám, ở trước mặt nhiều đệ tử môn nhân như vậy lại đánh lén Diệp thiên, cũng không phải là chuyện hắn muốn, nhưng sức chiến đấu của Diệp Thiên đã vượt ngoài dự liệu, muốn đánh bại Diệp Thiên trực diện thì hắn không nắm chắc toàn phần, nên vừa rồi mới ra hạ sách này.
Đối với hắn mà nói, giết chết nghịch tử Diệp Thiên này, so với mặt mũi cao thủ như hắn còn quan trọng hơn nhiều.
Một luồng khí đen khiến Diệp Thiên lùi lại ra ngoài đến mười mấy trượng, mà Diệp Thiên cuối cùng cũng dừng lại được, một tay chống đất.