Mục lục
Cao Thủ Tu Chân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2203

Diệp Tinh và cô gái xinh đẹp bị chân nguyên ông ta đem đi, tốc độ nhanh chóng di chuyển trên bầu trời, chưa đến nửa tiếng sau, một tòa tháp cao đã thấp thoáng từ xa.

Tháp Minh Châu Phương Đông!

“Chính là vị trí này!”

Người trung niên khẽ nheo mắt, lập tức tập trung vào vị trí dinh thự Thủy Tinh, sau đó lao vọt đến!

Hồ nước trong xanh bên cạnh dinh thự Thủy Tinh, hai đỉnh cao vương cấp đánh đến mức khó phân giải, hai luồng sáng đỏ tím chiếu sáng cả đất trời, sóng nước vỡ tung, cả dinh thự Thủy Tinh đều rung chuyển nhẹ vì hai luồng sức mạnh này.

Vô số người giàu có và quyền lực trong dinh thự đều chăm chú quan sát bên ngoài này, sợ sẽ bỏ qua một chi tiết nhỏ nào đó.

Họ đều là những người có tài sản và giá trị thân phận lớn nhất ở Trung Hải và các tỉnh thành xung quanh, nhưng lại là lần đầu tiên nhìn thấy cảnh tượng “thần tiên đánh nhau” thế này.

Một người là cận bên cạnh người đứng đầu Thiên Cơ Minh mới được thành lập, một người là ông cụ nhà họ Mộ Dung đã nổi danh ở Trung Hải mấy chục năm nay, cảnh tượng hai người đánh nhau không chỉ thu hút ánh nhìn của mọi người, mà thắng thua của hai người này sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến tình hình kinh tế sau này của Trung Hải.

Là nhà họ Mộ Dung tiếp tục xưng bá hay là Thiên Cơ Minh giành lại vị trí này lần nữa. trong trận chiến này thành viên của hai bên dĩ nhiên cũng rất quan tâm đến điều này, không dám lơ là dù chỉ một chút.

Trong bầu không khí căng thẳng này, Lý Đạo Huyền thân là người đứng đầu Thiên Cơ Minh nhưng lại không quan tâm gì nhiều, chỉ đứng dậy đi về phía Diệp Thiên và Đàm Băng Băng.

Cậu ta không quan tâm Diệp Thiên thế nào, trong mắt cậu ta chỉ có thân hình mảnh mai, thon thả của Đàm Băng Băng.

Cậu ta bưng hai ly rượu Lafite được lấy từ trang trại Chateau, đứng trước bàn ăn tự phục vụ rồi đưa một ly đến trước mặt Đàm Băng Băng.

“Cô gái, tôi muốn mời cô một ly, thế nào?”

Long Đạo Huyền chưa từng dành thời gian bắt chuyện với phụ nữ, vì gương mặt tuấn tú của cậu ta và thân phận người thừa kế nhà họ Long, người đứng đầu Thiên Cơ chính là vũ khí tấn công mạnh nhất với phụ nữ giới thế tục. Cậu ta nghĩ đứng trước tiền tài và quyền lực, phụ nữ giới thế tục đều dễ dàng buông tay chịu trói, không ai có thể từ chối sức hấp dẫn của Long Đạo Huyền cậu ta.

Đàm Băng Băng nãy giờ vẫn luôn chú ý đến hồ nước trong xanh ngoài cửa, Long Đạo Huyền đi đến cũng không làm cô ta dời mắt đi.

Đến khi Long Đạo Huyền đưa ly rượu đến trước mặt, cô ta mới hơi ngẩng đầu lên, trong ánh mắt chế giễu còn chứa sự lạnh nhạt khiến người ta phải cách xa.

“Xin lỗi, chủ nhân của tôi đã dặn không được uống rượu của người lạ”.

Cô ta chớp mắt, giọng nói dí dỏm khiến Long Đạo Huyền hơi ngây người, càng cảm thấy cô ta xinh đẹp tinh xảo.

“Chủ nhân?”

Ánh mắt Long Đạo Huyền hơi đổi, cảm thấy ngạc nhiên.

“Cậu ấy chính là chủ nhân của tôi, anh muốn tìm tôi uống rượu thì phải hỏi ý kiến của cậu ấy”.

Đàm Băng Băng khẽ cười, chỉ vào Diệp Thiên đang ăn ở một bên.

“Ồ?”

Long Đạo Huyền không ngờ Đàm Băng Băng sẽ đáp lại như thế, tầm mắt dời sang nhìn Diệp Thiên, đáy mắt hiện lên vẻ khinh thường không hề che giấu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK