Chương 2440
“Chẳng lẽ là vì dòng chảy rối không gian đã khuấy nát cơ thể mình, từ đó phá xong lập lại, đúc lại thân thế?”.
Cậu đứng lên, cảm nhận sức mạnh to lớn không ngừng tuôn trào trong xương cốt, lòng càng kinh ngạc.
“Mình đột phá rồi sao?”.
“Bây giờ, Phệ Thiên Thánh Thể đã chuyển hóa thành Phệ Thiên Thần Thể rồi? .
Sau Phệ Thiên Thánh Thể là Phệ Thiên Thần Thể, nhưng Diệp Thiên vẫn không tìm được phương pháp hữu hiệu nào để mình có thể bước thêm một bước đến Phệ Thiên Thần Thế, chỉ có thể chờ đợi cơ duyên.
Cậu không ngờ lần này gắng gượng vào tiểu thế giới, bị sức mạnh điên cuồng của không gian phá hủy thân xác lại giúp cậu có được cơ duyên lớn, tạo lại thân thể, tiến thẳng đến thần.
Không chỉ như vậy, Diệp Thiên có thể cảm giác được, sức mạnh tinh thần của mình cũng đã thăng hoa lần nữa sau khi cơ thể được tạo lại, phá vỡ chướng ngại của cảnh giới phá nguyên, đạt đến cảnh giới dung nguyên.
Đây là cảnh giới hoàn toàn mới mà cậu chưa từng bước vào, lúc này chỉ cần một thoáng suy nghĩ của cậu là có thể nắm trong tay mọi thứ trong vòng mười
vạn dặm xung quanh. Hơn nữa, một khi sức mạnh tinh thần đạt đến cảnh giới dung nguyên thì có thể dung hòa sức mạnh tinh thần với vạn vật trên thế gian, phát huy sức mạnh gấp hai lần cảnh giới phá nguyên. Chỉ cần một ý niệm là mọi linh lực trong mười vạn dặm sông núi đều tùy cậu sử dụng.
Cái gọi là trong họa được phúc chắc là như vậy thôi nhỉ?
Trong lúc vui mừng, cậu vội vàng chìm vào tâm cảnh, nội thị bản thân, dò xét tu vi chân nguyên của mình. Nhưng lần dò xét này lại khiến cậu sững sờ.
“Chuyện này…”.
Cậu thẫn thờ, nhất thời không nói nên lời. Cậu cảm giác được Phệ Thiên Huyền Khí mà mình tu luyện cực khổ mười năm, hỗn nguyên nhất thể lại không còn chút gì. Chân nguyên trong
cơ thể đều không còn tồn tại, giống như cậu chưa từng tu luyện qua.
Nếu không phải sức mạnh tinh thần và sức mạnh xác thịt ở đỉnh cao trước nay chưa từng có, lúc này Diệp Thiên nhất định sẽ nghi ngờ có phải mình đang nằm mơ không?
Vì cớ gì mà Phệ Thiên Huyền Khí mà cậu tu luyện cực khổ mới có lại không còn sót chút gì?
“Là vì xác thịt mình bị hủy diệt, Phệ Thiên Huyền Khí mất đi chỗ chứa, cho nên hoàn toàn biến mất, không còn lại chút gì sao?”.
Diệp Thiên khẽ giọng lẩm bẩm, trên mặt hiện lên vẻ tiếc nuối.
Chân Vũ Tiệt Thiên Kiếm là sát chiêu mạnh mẽ dùng Phệ Thiên Huyền Khí. Nếu mất đi Phệ Thiên Huyền Khí,
Chân Vũ Thiệt Thiên Kiếm mà cậu vất vả tu được sẽ chẳng có tác dụng gì, chỉ có thể cất giữ trong thần phủ của cậu, không thể sử dụng, chẳng khác nào cậu sẽ mất đi một đòn sát thủ.
“Phù!”.
Cậu đứng nguyên tại chỗ, một hồi lâu sau, cuối cùng vẫn thở ra một hơi.
Mặc dù trong cơ thể không còn chân nguyên, nhưng cậu cũng chỉ chán nản trong chốc lát, trong mắt lập tức khôi phục vẻ sáng trong.
Mất đi Phệ Thiên Huyền Khí không có gì đáng sợ, chỉ cần cho cậu thời gian, vận chuyển Phệ Thiên cửu Chuyến lại lần nữa, rồi một ngày Phệ Thiên Huyền Khí đã mất cũng sẽ khôi phục trình độ đỉnh cao, chỉ là quá trình này có thể sẽ cần ba đến năm năm mà thôi.