Mục lục
Cao Thủ Tu Chân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2997

Mà chính vào lúc Nhậm Uyển Doanh vừa dứt lời, một giọng nói đột nhiên vang lên trong tòa nhà văn phòng.

“Thứ thuộc về tôi, không ai có thể lấy đi!”

“Huống hồ, sao có thể để một cô gái như cô vất vả để bảo vệ giang sơn cho tôi được chứ?”

Trong tòa nhà văn phòng, rất nhiều nhân viên của Tập đoàn Lăng Thiên đều đổ dồn ánh mắt nhìn về phía nơi phát ra giọng nói một cách kỳ lạ kia, chỉ thấy một thanh niên đẹp trai với mái tóc trắng và đôi mắt xanh lam đang sải bước về bước tới với nụ cười ấm áp trên môi.

Mà lúc Nhậm Uyển Doanh và Ngụy Tử Phó quay đầu lại, ánh mắt của hai người họ bỗng sững sờ!

mọi ngóc ngách dưới sự đưa tin của các phương tiện truyền thông quốc tế và Hoa Hạ.

Trong đoạn video trong hội trường đám phán, Diệp Thiên nhẹ nhàng chặt đứt đầu Hắc Thần Vu Chủ, giơ tay nhấc chân đã xóa sạch đoàn đàm phán của tập đoàn Long Chúng, tựa như virus, bắt đầu điên cuồng lan truyền khắp thế giới, trên các trên web nổi tiếng đều lan truyền video về chuyện này.

Thoáng chốc, cả thế giới đều sôi sục! Tại Thành Môn tỉnh Xuyên, Tiếu Văn Nguyệt mặc đồ tang đang yên lặng ngồi trước phòng khách trong nhà mới, đúng lúc lại thấy cảnh này từ tin tức trong tivi.

Đây là chỗ ở tạm của cô ta kể từ khi Lư Thành sụp đổ và xây dựng lại, mà ở bên cạnh cô ta cũng nhìn thấy tin tức này còn có cả bố cô ta.

Hà Tuệ Mẫn và Tiếu Lâm trùng hợp lại đang công tác bên ngoài khi Thiên Luân chiếm đóng Lư Thành nên cũng thoát được tai họa lần này, cũng chưa hề bị thương tổn gì.

Từ sau khi Diệp Thiên “chết”, tinh thần Tiếu Văn Nguyệt đã bị ảnh hưởng rất mạnh, cô ta đã canh chừng bên mộ Diệp Thiên cả một tháng trời, sau đó đi cùng hai người đến Lư Thành nghỉ dưỡng, gần một tháng cô ta đều xuất hiện với đồ tang, lại càng trầm lặng ít nói, không giao lưu với bất kỳ ai, chỉ nhốt bản thân trong phòng.

Mà bây giờ, cô ta lại kích động đứng bật dậy, nhìn mà nhìn tivi, ánh mắt lấp lánh trong suốt ngấn lệ.

“Con biết mà, anh ấy sẽ không chết!”

Những người khác có thể nhầm, nhưng cô ta chắc chắn sẽ không nhầm, trên màn hình, thanh niên tóc bạch kim kiêu ngạo nhìn mọi thứ từ trên cao kia, chính là Diệp Thiên.

Mặc dù cô ta không biết, tại sao Diệp Thiên lại đột nhiên xuất hiện ở Cảng Đảo, nhưng cô ta lại có thể chắc chắn, Diệp Thiên thật sự quay về rồi, cậu từ trong cõi chết trở lại thế giới này rồi.

Hà Tuệ Mẫn và Tiếu Lâm thấy vậy, vẻ mặt cũng vui mừng, cảm động bùi ngùi.

Diệp Thiên có thể sống lại từ cõi chết, thật sự không khác gì thần tiên cả! Ở Lư Thành tỉnh Xuyên, một cô gái mặc trang phục bình thường, nhưng vẻ ngoài

lại rất thanh tú đang đứng trong khu tình nguyện viên, vất vả cực nhọc, phân phát vật tư cho các chiến sĩ tình nguyện viên xây dựng lại Lư Thành, chính là Cố Giai Lệ đã cởi bỏ ánh hào quang.

Sau “cái chết” của Diệp Thiên, cô đã rút khỏi giới giải trí, dừng toàn bộ diễn xuất của mình, đem toàn bộ tiền tích góp đến Lư Thành, chú tâm vùi đầu vào chuyện xây dựng lại Lư Thành.

Cô chỉ muốn ở lại nơi đã gặp lại Diệp Thiên, dùng đến toàn bộ năng lực của mình mới xây dựng lại Lư Thành, tìm kiếm những hồi ức quý báu cùng Diệp Thiên kia.

Mà lúc này, âm thanh truyền đến từ tivi, lại khiến vẻ mặt cô thay đổi.

Giọng nói đầy sức hút mà lại ương ngạnh đó của Diệp Thiên, sao cô có thể nghe nhầm được chứ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK