Mục lục
Cao Thủ Tu Chân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1332

Bọn họ cảm thấy Diệp Thiên điên thật sự rồi.

Tộc trưởng của gia tộc Churchill là cây cột vững chắc của nước Yisa, tôn quý vô cùng.

Đây là người đứng đầu thường uống rượu thưởng trà với những nhân vật quốc gia của nước Yisa, một lời nói có thể quyết định sự sống chết của hàng vạn người.

Vậy mà Diệp Thiên lại nói tộc trưởng tới thì cậu mới miễn cưỡng nể mặt. Còn Ray vẫn chưa đủ trình. Khẩu khí này đúng là ngông tới tận trời.

Không ai coi lời nói của Diệp Thiên là thật. Đám đông đều nhìn cậu như nhìn một thằng hề không biết trời cao đất dày của Hoa Hạ.

Ray tức tới mức bật cười. Anh ta lên tiếng: “Không thể phủ nhận, trong những người Hoa Hạ mà tôi từng gặp, cậu là người ngông nhất. Cũng là người không biết điều nhất!”

“Cậu nói bố tôi tới thì mới đủ tư cách bắt tay với cậu, còn tôi không đủ trình. Cậu có biết dù là gia chủ của bốn gia tộc thủ đô tới thì cũng phải lịch sự với bố tôi không. Cậu lấy đâu ra tự tin để ăn nói ngông nghênh như vậy?”

“Tôi rất muốn biết, cậu là ai?”

Anh ta nhìn với vẻ châm chọc, căn bản không hề cho rằng Diệp Thiên có thể khiến mình đánh giá cao hơn chút nào.

Dù Diệp Thiên là con cháu nhánh chính trong bốn gia tộc hay là Diệp Tinh, Hoa Lộng Ảnh những người hàng đầu thì cũng không đủ tư cách khinh thường anh ta như vậy.

“Tôi là sinh viên của trường đại học Thủ Đô. Lần này tới Yellen để du lịch, chỉ vậy thôi, có vấn đề gì không?”

Diệp Thiên chẳng buồn ngẩng lên nhìn, chỉ thản nhiên đáp lại.

Nghe câu trả lời của Diệp Thiên, xung quanh không ít người bật cười, có lẽ bọn họ đều đang khịt mũi.

Một sinh viên đại học bình thường, tới Yissa mà lại dám đối đầu với người thừa kết của gia tộc Churchill, đúng là khiến người khác cười tới mức rụng răng.

“Ha ha!”

Ray cũng ngửa cổ bật cười, nụ cười chứa đầy sự khinh thường.

Anh ta cúi xuống, ánh mắt trở nên vô cùng lạnh lùng.

“Chỉ là một sinh viên đại học mà dám nói vậy với tôi ở Yellen. Tôi phải khâm phục dũng khí của cậu đấy!”

“Tôi chỉ cần một câu là có thể khiến cậu và bạn của cậu vứt vào trong sa mạc cho chim ưng ăn đấy!”

“Tôi chỉ cần lên tiếng là có thể khiến cho tất cả các người không ra khỏi Yisa, cậu có tin không?”

Ray của lúc này đã không còn quan tâm tới việc Kỷ Nhược Tuyết cũng có mặt nữa.

Diệp Thiên không nể mặt anh ta vậy, điều này có nghĩa là khinh thường sự uy nghiêm của gia tộc Churchill. Là người thừa kế của gia tộc, đương nhiên anh ta không cần phải khách khí nữa, đầu tiên là phải nhe nanh trước đã.

Mấy người Tề Văn Long tái mặt và cảm thấy kinh hãi.

Tại Trung đông vốn đã đủ thể loại nguy hiểm, Yisa là một trong những nơi an toàn nhất ở đây nên bọn họ mới dám tới du lịch

Nhưng dù sao nơi đây cũng thuộc về Trung Đông, một câu nói của Ray vứt bọn họ vào sa mạc thì đúng là dễ như trở bàn tay. Tới khi đó sống chết thế nào do ông trời quyết định. Dù bọn họ có chết trong sa mạc thì cũng chẳng ai có thể đòi lại chính nghĩa cho họ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK