Chương 1237
Trong viện trọng tài, Trưởng thẩm phán có tổng cộng hai mươi tư người, ngoài Rivers và Orianna vừa bị Diệp Thiên chém chết, cộng thêm Jessifer tự thiêu thần hồn, thì còn lại hai mươi mốt người.
Bây giờ thoáng chốc đã có hơn một nửa xuất hiện ở đây.
Mười hai người Trưởng thẩm phán, đội hình này cho dù là ở các nước lớn hiện nay cũng không dám chậm trễ mà trịnh trọng đối đãi. Bây giờ mười hai người cùng lúc hiện thân, đồng nghĩa đội ngũ chiến đấu thứ hai của viện trọng tài đồng thời ra trận!
“Soạt!”.
Một ánh lửa lướt qua đầu tiên, có vẻ là người dẫn đầu. Ánh lửa hóa thành một mảng lửa nóng cháy, hừng hực thiêu đốt trên không trung. Điều khiến mọi người sợ hãi là trong mảng lửa đó có một bóng người xinh đẹp, toàn thân tỏa ra hơi thở quyến rũ lười nhác.
Ngọn lửa quanh người bà ta còn sáng chói, ngưng tụ thực thể hơn cả Nữ Thần Lửa Hailey Ince, tỏa ra nhiệt độ đáng sợ, lan tràn khắp đất trời.
Khi bà ta nhìn quanh, dường như có ma lực hút lấy thần hồn con người. Khoảnh khắc bà ta xuất hiện, dù là những cao thủ trên bảng xếp hạng thế giới lòng cứng như đá cũng cảm thấy tinh thần dao động, gần như thất thủ.
“Đó là Diệm Linh Cơ?”.
Hailey Ince nhìn chằm chằm bóng dáng xinh đẹp đó, sắc mặt thay đổi.
Diệm Linh Cơ là biệt danh của người phụ nữ này, còn bà ta được gọi là Nữ Thần Lửa, nghe có vẻ như bá đạo mạnh mẽ hơn Diệm Linh Cơ, nhưng bà ta hiểu rõ dù có mười người như mình cũng không phải là đối thủ của Diệm Linh Cơ.
Diệm Linh Cơ cũng là người có siêu năng lực nguyên tố lửa như bà ta, nhưng hai thứ lại khác nhau về bản chất.
Lửa trên người Diệm Linh Cơ là một loại dị hỏa thiên địa tìm được từ trăm nghìn ngọn núi lớn ở phương Tây, được gọi là “Lửa Mê Hoặc”, bất kể uy lực hay năng lực đều hơn xa bà ta.
Diệm Linh Cơ ngước mắt lên, nhìn lướt qua Diệp Thiên, giọng nói non mềm, nhưng nụ cười lại lạnh lẽo.
“Là cậu đã giết chết đám Rivers phải không?”.
Diệp Thiên không đổi sắc mặt, ánh mắt vẫn lạnh nhạt như trước.
Cậu không trả lời, chỉ thản nhiên cười: “Hóa ra vừa nãy Jessifer thiêu đốt thần hồn nhằm mục đích dùng linh hồn làm vật dẫn, xây dựng nên lối đi không gian này, để các người có thể đến đây bằng tốc độ nhanh nhất”.
“Để giết tôi, ông ta đúng là không tiếc bất cứ giá nào!”.
Cậu mỉm cười, đối mặt với mười hai vị Trưởng thẩm phán, nhưng cậu lại không có chút dao động nào.
“Ồ?”.
Diệm Linh Cơ nghe vậy, con ngươi chợt co lại.
“Cậu là Diệp Lăng Thiên?”.
Bà ta vừa nói xong, mười một Trưởng thẩm phán khác cũng sững người, nhìn chằm chằm Diệp Thiên, sát khí giữa đất trời càng dày thêm.
“Là tôi thì sao?”.
Diệp Thiên tùy ý trả lời, hai tay chắp sau lưng, đối diện với mười hai Trưởng thẩm phán.
“Cậu lại có thể giết chết ba người nhóm Rivers?”.
Hai con người trong mắt Diệm Linh Cơ co lại, hiện lên vẻ ngạc nhiên.