Mục lục
Cao Thủ Tu Chân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1328

“Có thể tiếp đãi cô Kỷ là vinh hạnh của tôi!”.

Mặc dù Kỷ Nhược Tuyết không có cảm giác gì với Ray, nhưng nghĩ tới còn bao nhiêu phóng viên đang bao vây ở ngoài cửa, cô cũng đành thuận thế mà xuống. Cô ấy gật đầu với Ray, cùng đi vào khách sạn.

Hai người sóng vai nhau mà đi, sau lưng có hai nữ vệ sĩ của Kỷ Nhược Tuyết đi theo, cả đại sảnh khách sạn thoáng chốc đã dồn sự chú ý về phía hai người.

Diệp Thiên và Đàm Băng Băng ngồi trên ghế sofa ở một bên đại sảnh, cậu hơi cúi đầu, không muốn để Kỷ Nhược Tuyết nhìn thấy mình. Nào ngờ Tề Văn Long đang hỏi thăm đường đi tham quan du lịch ở quầy lễ tân của khách sạn bỗng la lên.

“Diệp Thiên, họ nói tối nay ở sa mạc Gobi có lửa trại, chúng ta có đi không?”.

Giọng cậu ta hét lên, không ít người theo ánh mắt của cậu ta nhìn về phía Diệp Thiên, Kỷ Nhược Tuyết cũng nằm trong số đó.

Khi thấy ánh mắt của Kỷ Nhược Tuyết lia tới, tim Diệp Thiên đánh bộp một tiếng.

“Chết!”.

“Chết!”.

Diệp Thiên vốn ngồi trong góc phòng, với góc độ của Kỷ Nhược Tuyết sẽ không nhìn thấy cậu, nhưng tiếng gọi của Tề Văn Long lập tức thu hút sự chú ý của Kỷ Nhược Tuyết.

“Cô Kỷ, sao thế?”.

Ray đi bên cạnh Kỷ Nhược Tuyết thấy cô ấy đột nhiên dừng bước, cảm thấy kì lạ hỏi.

Anh ta ngước nhìn lên, phát hiện Kỷ Nhược Tuyết đang nhìn chăm chú về hướng nào đó, mắt không chớp lấy một cái.

“Cô Kỷ?”.

Anh ta lại dò hỏi thêm một tiếng, nhưng Kỷ Nhược Tuyết đứng yên tại chỗ giống như tượng gỗ, không hề có phản ứng.

“Hử?”.

Anh ta nheo mắt, nhìn theo ánh mắt của Kỷ Nhược Tuyết, thấy một thanh niên ăn mặc giản dị.

Thanh niên vắt chéo hai chân, dựa nghiêng vào ghế sofa. Trừ vẻ ngoài ra, còn lại không có gì nổi bật, nhưng Kỷ Nhược Tuyết cứ nhìn chằm chằm cậu.

“Diệp Thiên, rốt cuộc chúng ta có đi không?”.

Tề Văn Long không ý thức được đã xảy ra chuyện gì, bước tới chỗ Diệp Thiên, vẫn hỏi về chuyện lửa trại. Chỉ có Đàm Băng Băng và Thu Nhược Hi nhận ra bầu không khí khác thường.

Gương mặt Diệp Thiên thoáng qua vẻ bất lực, hằm hằm liếc nhìn Tề Văn Long, làm cậu ta chẳng hiểu ra sao.

Đúng lúc đó, cuối cùng Kỷ Nhược Tuyết cũng có hành động, cô ấy không để ý đến Ray ở bên cạnh, cất bước đi tới chỗ Diệp Thiên.

Sự xuất hiện của diva quốc tế Kỷ Nhược Tuyết vốn đã khiến đại sảnh tăng thêm sắc thái, thu hút ánh mắt của đám đông.

Bây giờ mọi cử động của Kỷ Nhược Tuyết đều được mọi người chú ý. Cô ấy nhẹ nhàng đến gần phía Diệp Thiên. Nhóm Ngô Lễ Phương vừa được cô ấy kí tên cho, bây giờ nhìn thấy cô ấy đi qua thì càng mừng như điên.

“Kỷ Nhược Tuyết qua đây rồi, chúng ta không phải đang nằm mơ đấy chứ? Lẽ nào cô ấy nhận ra chúng ta?”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK