Mục lục
Cao Thủ Tu Chân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2464

Chính vì như vậy, mà từ nhỏ nàng ta đối với những kẻ vô dụng không có thiên phú, lại không có chí tiến thủ thì tràn đầy ác ý, cũng từ chối tiếp xúc với bọn họ, mà hiện tại Diệp Thiên rõ ràng là bị cô ta gắn cái danh kẻ bỏ đi, nhất là khi cô ta nhìn thấy em gái của mình còn gần gũi với kiểu người bỏ đi như Diệp Thiên, cùng ngồi uống nước, quả thực là làm mất mặt cô ta.

Nghe thấy lời của cô gái, Diệp Thiên mới hồi thần, những người khác nếu đối mặt với thái độ này của cô gái, thì đã mặt cắt không còn giọt máu rồi, muốn cầu xin tha tội rồi, nhưng biểu cảm cậu lại không thay đổi quá nhiều, chỉ là chậm rãi nghiêng đều.

“Tôi là người do cô hai vừa mới thuê, tôi không làm gì sai cả, tại sao muốn tôi rời đi?”

Cậu nói từng câu từng lời, không nịnh không kiêu, không hề e sợ với kẻ bề trên, như vậy lại khiến cô gái áo tím chợt ngây người.

Cô ta ở nhà họ La, ngoại trừ cha mình La Không Nhàn thì chính là người uy thế mạnh mẽ, địa vị cao nhất, một lời có thể quyết định người đi hay ở, người làm dám nói với cô ta như Diệp Thiên chính là người đầu tiên.

Trái lại lại khiến cô ta xem trọng Diệp Thiên hơn vài phần, ánh mắt cũng bớt đi chút lạnh lẽo, nhưng vẫn là dáng vẻ cao ngạo lạnh lùng kia.

“Không ngờ, anh vẫn có chút khí phách này!”

Nếu Diệp Thiên có bộ dạng sợ sệt hoảng hốt, khúm núm thì cô ta càng không buồn để mắt, nhưng phản ứng lúc này của Diệp Thiên lại khiến cô ta thay đổi suy nghĩ.

“Được, nếu anh đã nói anh không làm gì sai vậy tôi sẽ giữ lại anh một lần!”

“Nhưng tốt nhất anh phải luôn ghi nhớ thân phận của mình, đừng có vượt giới hạn, nhà họ La tôi coi trọng tôn ti trật tự nhất, nếu không tuân theo quy củ, thì tôi có thể cam đoan, ở Mai Thành này, anh sẽ không còn chốn dung thân!”

Cô ta nói xong, cũng không quan tâm Diệp Thiên phản ứng ra sao, đã chuẩn bị kéo La Thanh Chỉ rời đi.

La Thanh Chỉ liếc nhìn Diệp Thiên, ánh mắt có chút áy náy, cô ấy và cô gái kia ra khỏi sân tầm mười trượng thì đột nhiên dừng lại.

“Chị, chuyện tối nay, là do em chủ động, không liên quan gì đến anh ấy!”

“Nhưng lại hại anh ấy bị chị trách mách một hồi, em muốn quay lại xin lỗi anh ấy!”

Cô gái áo tím nghe vậy, lạnh lùng liếc nhìn: “Chị không quan tâm chuyện tối nay rốt cuộc ra sao, nhưng em đi xin lỗi một kẻ dưới, đây chắc phải là tự hạ thân mình rồi sao?”

Cô ta vốn đã chuẩn bị nghiêm khắc dạy bảo, nhưng nhìn thấy ánh mắt chân thành của La Thanh Chỉ, cô ta cũng không kiên nhẫn khoát tay.

“Thôi vậy, tuyệt đối không có lần sau!”

Nói xong, cô ta tiếp tục đi về phía trước, biến mất trong bóng đêm, La Thanh Chỉ lúc này mới đi đến sân nhỏ chỗ Diệp Thiên.

Diệp Thiên vẫn còn ngồi bên ghế đá uống rượu, La Thanh Chỉ bước nhanh đến bên cạnh cậu, vẻ mặt xin lỗi: “Xin lỗi Diệp Thiên, tôi không ngờ hôm nay chị tôi sẽ quay về, khiến anh phải tủi thân rồi!”

Diệp Thiên lại rót một ly rượu, tự nhiên bình tĩnh nói: “Không sao, cô là cô, chị cô là chị cô, tôi phân biệt rõ ràng!”

Thấy bộ dạng Diệp Thiên không để tâm, La Thanh Chỉ lại càng áy náy, vội vàng giải thích: “Anh đừng để trong lòng, trong lòng tôi, mọi người đều không chia ra cao quý thấp hèn gì cả, nhưng chỉ tôi thì…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK