Chương 2494
Thi Tú Vân đứng nguyên tại chỗ, tay siết chặt, lửa giận trong mắt như sắp phun ra ngoài. Nhưng cuối cùng, bà ấy vẫn buông xuôi, biến thành tiếng thở dài bất đắc dĩ.
Mặc dù bây giờ bà ấy đã đạt tới cảnh giới truyền thuyết, nhưng ở trước mặt nhà họ Thi hùng mạnh và Tứ Tượng Tông đáng sợ ấy, bà vẫn yếu ớt bất lực vô cùng. Nếu Tứ Tượng Tông muốn ra tay với Diệp Thiên và những người khác, bà hoàn toàn không thể làm gì được.
“Thôi vậy!”.
Bà ấy thở dài sâu xa, nhắm mắt lại: “Chỉ cần Vân Long, Thiên Nhi và Tinh Nhi được bình an, bảo mình đi làm trâu làm ngựa mình cũng không hối hận!”.
“Chỉ là, có lẽ mình sẽ không còn được gặp họ nữa”.
Bà ấy lại khoanh chân ngồi xuống, tinh thần chìm đắm. Bà ấy hiểu rõ, chỉ khi thực lực của mình mạnh hơn thì sau này mới có thể gặp lại Diệp Thiên và những người khác.
Ở chân trời xa xôi, Kiệt trưởng lão mặc áo xám, đứng chắp tay sau lưng, ánh mắt thay đổi liên tục.
“Con bé Tiểu Vân này tính cách quá mạnh mẽ. May là nó không thích ở lại Tứ Tượng Tông, chỉ tu luyện ở đây, không biết chuyện thằng nhóc nhà họ Diệp đã giết chết Lư Tịnh Trai, làm Lạc Thiên Long bị thương nặng”.
“Nếu để nó biết được thì không biết nó có chịu thỏa hiệp giống bây giờ không”.
Nghĩ đến đây, ông ta càng giữ vững quyết tâm phong tỏa toàn bộ tin tức liên quan đến Diệp Thiên ở trong tông môn, ít nhất là không được để Thi Tú Vân biết.
Nhìn Thi Tú Vân bình ổn lại tâm trạng, tiếp tục tu luyện, ông ta mới yên tâm, dao động trong mắt cũng giảm bớt.
“Thằng nhóc họ Diệp, cậu dùng thân xác phàm tục đánh bại nhân vật cấp trưởng lão của sáu tông Huyền Môn quả thật rất lợi hại”.
“Nhưng chỉ chuyện này thôi thì hãy còn thua xa lắm. Chỉ khi nào cậu hiểu được thực lực của sáu tông Huyền Môn thì mới hiểu được thế nào là tuyệt vọng chân chính”.
Ông ta khẽ giọng lẩm bẩm, cơ thể cũng dần biến mất trong đám mây.
…
Tiểu thế giới, trên một đỉnh núi nguy nga hùng vĩ, mây mù lượn lờ, giống như tiên cảnh.
Kì lạ nhất là một cung điện vuông vức diện tích to lớn đang lơ lửng trên đỉnh núi.
Trước cung điện có một tấm biển đập vào mắt: Vân Thiên Điện!
Nơi này chính là một trong sáu tông Huyền Môn, sơn môn Vân Thiên Điện được mệnh danh là môn phái mạnh nhất tiểu thế giới.
Sau cửa chính của Vân Thiên Điện là sân luyện võ rộng lớn mênh mông, đủ chứa mấy nghìn người. Các đệ tử mặc đồng phục Vân Thiên Điện hai màu xanh trắng đan xen đang luyện tập với nhau trên sân luyện võ, chân lực tung hoành, hiện rõ khí thế dồi dào của một môn phái lớn.
Trên đài cao phía cuối sân luyện võ, một người khoảng hai mươi tuổi, mặt như ngọc tạc, đầu đội tử kim quan, chân đi giày lông phượng, vóc người thẳng tắp cao gầy, đang chắp tay đứng đó.
Bên cạnh hắn có một ông lão mặc áo đen đang cúi mình hầu hạ, dường như là người hầu.
“Thiếu điện chủ, Thi Tú Vân chỉ là Thánh nữ nhà họ Thi của Tứ Tượng Tông năm xưa, đã kết hôn với kẻ phàm phu tục tử ở giới thế tục. Cơ thể nghìn vàng của cậu cao quý là thế, vì sao lại chọn cô ta?”.
Thanh niên ăn mặc lộng lẫy, khí chất hơn người nở nụ cười mỉm, thản nhiên nói: “Hắc Bộc, Thi Tú Vân chỉ là tàn hoa bại liễu, sao tôi lại không biết chuyện này được?”.
“Thứ tôi muốn không phải là cô ta, mà là Trùng Ngục Phong, pháp bảo chí tôn truyền đời của nhà họ Thi trong Tứ Tượng Tông!”.