Mục lục
Cao Thủ Tu Chân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3076

“Mau giết cái thai trong bụng Kỷ Nhược Yên, phế bỏ tu vi, quăng ra sau núi để nó sám hối đi!”.

Giọng nói ấy không lớn cũng không nhỏ, nhưng tất cả mọi người đều nghe được rõ ràng, mang theo sự uy nghiêm và bá đạo không thể nghi ngờ.

Vẻ mặt Kỷ Nhược Yên cứng đờ, theo bản năng ôm lấy bụng mình, hiện lên sự phòng bị và hoảng sợ.

Quách Dương biết đây là Liêu Vạn Lâm đích thân lên tiếng. Liêu Vạn Lâm là chủ nhân thật sự của Tam Tuyệt Môn hiện nay, thực lực chèn ép cả mấy huyện xung quanh đỉnh Mục Cao, vang danh khắp tỉnh Cán Tây, ông ta hoàn toàn không thể phản kháng.

Nhưng nếu bảo ông ta ra tay tàn nhẫn với đồ đệ yêu quý của ông ta như vậy, sao ông ta có thể làm được?

Trong lúc ông ta do dự, rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan, bỗng một giọng nói như thiên sứ hạ phàm vang vọng giữa không trung.

“Kẻ nào dám động đến người phụ nữ của tôi?”.

Ai dám động vào người phụ nữ của tôi?”

Một tiếng quát vừa đủ vang lên trong không gian. Âm thanh vừa vang lên, cả đính núi Mục Cao đều chấn động. Ngay cả không gian cũng xuất hiện dao động khiến đám đông biến sắc

Mấy người Quách Dương chỉ thấy trong không gian xuất hiện một vết nứt. Sau đó một nam một nữ xuất hiện. Họ bước một bước đã đứng ngay trên đỉnh núi Mục Cao.

Cô gái không trang điểm nhiều nhưng đế lộ vẻ thuần khiết, tuyệt đẹp với dáng người uyển chuyển cùng bộ trang phục nhẹ nhàng, trông không hề lép về Kỷ Nhược Yên. Cô gái lập tức khiến những cô gái khác cảm thấy không bằng.

Thế nhưng Quách Dương không hề nhìn chăm chăm cô gái mà ngược lại nhìn sang người thanh niên với mái tóc bạch kim đứng bên cạnh và co đồng tử.

“Quách Dương yết kiến Diệp đế vương!”

Không chút do dự, Quách Dương quỳ xuống, chắp tay bái người thanh niên.

“Diệp đế vương sao?”

Nghe cách xưng hô, những đệ tử của Tam Nhất Môn mới phản ứng lại. Biểu cảm trên khuôn mặt họ chuyển qua kinh hãi. Bọn họ còn nhớ rất rõ đoạn phát trực tiếp trên tivi, họ nhìn thấy một người thanh niên tay cầm đao ánh sáng quét ngang không gian, chém bay người robot hình người công nghệ cao, giết

chết ba kẻ xâm lược trái đất tới từ hành tinh khác.

Chỉ là khi đó ở quá xa nên không ai ngờ người thanh niên bá đạo địa cầu lại có thể sống sờ sờ đứng ngay trước mặt họ chỉ cách có vài mét như thế này.

Lúc này trong lòng mọi người đều dấy lên sự sợ hãi và khó có thể dùng từ ngữ để miêu tả.

Người tới chính là Diệp Thiên. Đối diện với sự chào hỏi của Quách Dương, cậu chẳng thèm quan tâm, cứ thế đi ngang qua bọn họ, dịu dàng đỡ Kỷ Nhược Yên dậy.

“Không sao chứ?”

Ánh mắt Diệp Thiên rối rắm. Cậu đứng bên cạnh Kỷ Nhược Yên, cảm giác liên kết giữa huyết mạch càng lúc càng tinh thuần hơn.

Cậu biết, trong thời gian qua, Kỷ Nhược Yên đã phải chịu đựng quá nhiều. Còn cậu, khi vừa này xuất hiện, dù không có quá nhiều tình cảm với cô gái nhưng dù sao thì mình cũng đã lấy đi sự trong trắng của người ta nên cảm thấy áy náy vô cùng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK