Mục lục
Cao Thủ Tu Chân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1564

“Tôi nói rồi, chuyện của cô, tôi có thể giúp giải quyết, chỉ cần cô mở lời, bất luận là gia tộc của cô có địa vị như thế nào ở Kim Lăng, ở tầng lớp nào thì chỉ cần một câu nói của tôi cũng có thể khiến bọn họ thay đổi quyết định, trả lại tự do cho cô!”

Diệp Thiên nói sơ qua, sắc mặt vẫn không thay đổi.

Lâm Hiểu Nguyễn nghe thấy vậy thì nụ cười nhạt đi nhiều.

Trước đó Diệp Thiên nói như vậy, cô ta còn cho rằng đó là ý tốt của cậu, cố tình trêu cô ta. Nhưng cô đã mở đường mà Diệp Thiên vẫn còn không biết điều, thậm chí còn nói một câu là có thể khiến gia tộc của cô ta thay đổi quyết định. Điều này đã thật sự không còn là sự an ủi nữa rồi mà hoàn toàn là một lời nói ngông cuồng.

Nghĩ tới đây, thiện cảm của cô ta dành cho Diệp Thiên nhạt đi vài phần.

Nụ cười trên khuôn mặt cũng biến mất. Cô ta cũng bớt nói chuyện với Diệp Thiên hơn.

Diệp Thiên nhìn thái độ của Lâm Hiểu Nguyễn thì biết rằng cô ta hoàn toàn không tin. Cậu không có ý giải thích, đang định nhắm mắt nghỉ ngơi thì phía sau bỗng truyền tới một giọng nói âm trầm.

“Tiểu tử, vừa rồi cậu nói cái gì?”

“Hình như tôi nghe thấy cậu nói có thể hoá giải được hôn ước của cô Nguyễn?”

Người thanh niên mặc Âu phục khi nãy không biết từ lúc nào đã lại xuất hiện bên cạnh Diệp Thiên.

“Hình như tôi nghe thấy cậu nói là cậu muốn giải quyết hôn ước giữa tôi và cô Nguyễn sao?”

Hứa Bác Thuần ngồi xéo phía Diệp Thiên với vẻ trịch thượng, nhìn Diệp Thiên đầy khinh thường và giọng điệu thì vô cùng lạnh lùng.

Lâm Hiểu Nguyễn chính là nữ thần của anh ta. Trong toàn bộ giới thượng lưu của Kim Lăng, Lâm Hiểu Nguyễn cũng được coi là người có tiếng. Mỗi lần cô ta xuất hiện thì đều khiến đàn ông xung quanh theo đuổi không ngớt.

Còn anh ta, đương nhiên cũng là một trong những người theo đuổi Lâm Hiểu Nguyễn. Do sự giao lưu giữa các bậc tiền bối giữa hai nhà khi xưa mà đẵ đặt ra hôn ước thương mại này và anh ta nghiễm nhiên trở thành chồng sắp cưới của Lâm Hiểu Nguyễn.

Đối với anh ta mà nói, đây đúng là một cơ hội tốt để có được Lâm Hiểu Nguyễn. Một khi giấy đăng ký kết hôn được kí thì Lâm Hiểu Nguyễn chính là vợ của anh ta, chẳng phải sẽ do anh ta kiểm soát sao?

Anh ta biết Lâm Hiểu Nguyễn không có tình cảm với mình nhưng anh ta không từ bỏ hôn sự này, bởi vì đó là đường tắt duy nhất để có được Lâm Hiểu Nguyễn.

Thế nhưng bây giờ, một tên nhóc vừa mới xuất hiện lại tự tin nói rằng có thế giúp Lâm Hiểu Nguyễn một tay, giải quyết hôn ước thì sao có thể khiến anh ta nhẫn nhịn được chứ?

Nhất là trước đó Diệp Thiên đã nói chuyện suốt dọc đường với Lâm Hiểu Nguyễn, cười nói vui vẻ khiến anh ta đã sớm như bốc hỏa.

“Tôi là chồng chưa cưới của tiểu Nguyễn. Cậu có giỏi thì nói lại lần nữa coi!”

Anh ta chỉ thẳng vào Diệp Thiên, đôi mắt chẳng mấy thiện cảm.

Diệp Thiên trông vô cùng thản nhiên, chẳng buồn nhìn anh ta lấy một cái, chỉ thản nhiên nói: “Đây là lời tôi nói, anh muốn thế nào??”

“Hả?”, Hứa Bác Thuần nhếch miệng cười dữ tợn, nhìn Diệp Thiên giống như nhìn một kẻ đã chết.

“Được lắm nhóc. Cậu giỏi lắm. Tôi thích những người cứng đều như cậu!”

Anh ta nhìn xung quanh, sau đó trầm giọng: “Đang ở trên máy bay, tôi không so đo với cậu. Lát nữa đáp xuống thủ đô, tôi sẽ cho cậu biết thế nào là hậu quả của việc lỡ lời!”

Diệp Thiên khẽ ngẩng đầu, nhìn Hứa Bác Thuần rồi nhếch miệng cười chế giễu.

“Vậy sao, tôi rất mong đợi đấy!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK