Mục lục
Cao Thủ Tu Chân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1850

“Anh Thiên, cậu cũng tên Diệp Thiên, chắc không phải là chủ tịch của tập đoàn Lăng Thiên chứ?”

Những người còn lại cũng có chút kỳ lạ nhìn sang Diệp Thiên, vẻ mặt rất ngạc nhiên.

Dưới tầm mắt của bọn họ, Diệp Thiên khẽ huơ tay, có phần bất đắc dĩ nói: “Cậu Phó, cậu đừng chọc tôi nữa!”

“Cậu nhìn tôi như vậy, có giống chủ tịch tập đoàn Lăng Thiên không? Tiền lương tôi làm ở quán bar có thể đủ sinh hoạt phí một tháng của tôi là tôi cũng tạ Phật rồi!”

“Đương nhiên, quả thực tôi có mơ ước, chính là đời này có thể sáng lập ra một doanh nghiệp, đứng đầu thế giới, những tình hình trước mắt thì chẳng qua chỉ là giấc mộng mà thôi, hiện tại tôi cảm thấy vẫn nên làm tốt công việc, học hành tốt thì quan trọng hơn!”

Diệp Thiên nói những lời này mặt không đổi sắc, mọi người đều cảm thấy rất hài hước, không nhịn được bật cười.

Nhưng Kỷ Nhược Tuyết ớ bên cạnh cuối cùng cũng không khống chế được, chợt phun một ngụm rượu vang.

“Phụt!”

Kỷ Nhược Tuyết lập tức phun ngay một ngụm rượu vang ra ngoài.

Đám đông sững sờ nhìn về phía cô ấy khiến cô ấy vội vàng tìm một lý do để che giấu vẻ thất thố của mình, nhưng bất kể thế nào cũng không thế kìm nén được nét cười trong lòng.

Câu nói của Diệp Thiên chẳng lệch đi đâu được, người nhà họ Ngụy không những không hề bất mãn mà ngược lại còn tăng thêm vài phần hảo cảm.

Người thành công luôn có vài phần thương cảm và thương hại đối với những kẻ “tự ti”.

“Người anh em Diệp, nhà cậu làm gì thế?”

Ngụy Hải mỉm cười hỏi Diệp Thiên.

“Cũng không làm gì mấy, ông nội nghỉ hưu nên ở nhà dưỡng già, bố mẹ không có công việc cố định, em trai đang đi học Đại học, thế nên tôi chỉ có thể ra ngoài, tới cảng Đảo xông pha một phen, ngoài giờ đi học thì xem xét thế giới rộng lớn bên ngoài, làm thêm giảm bớt gánh nặng cho gia đình!”

Cánh tay của Kỷ Nhược Tuyết khẽ run run, cố gắng đè nén tiếng cười sắp bộc phát, thầm mắng Diệp Thiên quá xấu xa.

Cô ấy không ngờ rằng Diệp Thiên trước nay lạnh lùng cứng rắn cũng có lúc hài hước như vậy.

Cô ấy từng âm thầm tìm hiểu về gia đình của Diệp Thiên, đúng chuẩn một thế gia đỉnh cấp.

Nhưng nghe Diệp Thiên nói cứ như kẻ nay đây mai đó, không nghề ngồng, không có công việc ổn định.

Cái gì mà chạy tới cảng Đảo thăm thú thế giới, làm thêm giảm bớt gánh nặng gia đình, suýt chút nữa làm cô ấy cười đau cả bụng. Đường đường là Đế Vương Bất Bại tung hoành thế giới, chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn Lăng Thiên, nhà họ Diệp nổi danh trên quốc tế vì cậu, làm sao có thể tạo thêm áp lực cho gia đình được?

Dù cảm thấy buồn cười nhưng cô ấy cũng nảy sinh lòng hiếu kỳ, với thân phận siêu đỉnh của Diệp Thiên, tại sao lại chạy tới Cảng Đảo làm một sinh viên và đi làm thêm nhỉ?

Ngụy Hải, Ngụy Duệ và những người khác không hay biết, Ngụy Hải còn nhìn Diệp Thiên bằng ánh mắt an ủi: “Người anh em Diệp, không sao đâu, không cần nghĩ nhiều làm gì. Thế giới này thiếu gì đường đi, cậu có thể tự cấp tự túc, gia đình chắc chắn sẽ thấy vui mừng vì điều này. Sau này có khó khăn gì cứ nói với Tiếu Phó một tiếng, hoặc nói tôi một tiếng cũng được!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK