Mục lục
Cao Thủ Tu Chân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1261

Ở một nơi bí mật, có vài người nhiều độ tuổi đang ngồi túm lại. Trong đó có một người chính là Cố Trường Bình – hiệu trưởng của trường đại học Thủ Đô.

Bên cạnh Cố Trường Bình chính là Bọ Ngựa Phi Thiên, Vương Trọng Xuân và anh em Thiết Thị Song Hùng.

Ngoài ba người này ra thì những người khác đều là những nhân vật nòng cốt của Ám Bộ, chức vị quan trọng, là những người tinh anh kiểm soát Ám Bộ đã nhiều năm.

Đối diện với Cố Trường Bình là một người đàn ông trung niên ngồi thẳng lưng, mặc quân phục, khí thế hừng hực.

Người đó chỉ ngồi đó mà đã tạo ra được uy thế như một ngọn núi. Đám đông hầu như đều nhìn về phía người đó, rõ ràng đó chính là người chủ sự thực sự của Ám Bộ.

“Các vị, hội nghị lần này đúng ra phải họp từ nửa tháng trước rồi. Bởi vì rất nhiều nguyên nhân nên mới kéo dài tới tận bây giờ!”

Người đàn ông trung niên với giọng nói vang vọng, truyền khắp phòng hội nghị.

Người này nhìn ba người Vương Trọng Xuân và tiếp tục nói: “Mọi người hãy kể lại sự việc xảy ra ngày hôm đó tại núi Bắc Áo một lần nữa đi!”

Vương Trọng Xuân gật đầu, thuật lại một lần nữa trận chiến kinh thiên của Diệp Thiên ở Bắc Áo khi quét sạch 15 vị trưởng trọng tài.

Những người ở đây đều là những người cực kỳ mạnh, tu vi không phải dạng vừa, hầu như vị nào cũng đều đã đạt tới cảnh giới siêu phàm. Nhưng khi nghe Vương Trọng Xuân thuật lại trận chiến thì biểu cảm của họ vẫn vô cùng chấn động với vẻ không dám tin.

Trận chiến của Diệp Thiên ở Bắc Áo mặc dù được truyền khắp nơi nhưng rất nhiều người chỉ biết kết quả chứ không biết Diệp Thiên đã thắng lợi như thế nào.

Phần lớn mọi người đều nghĩ, Diệp Thiên chiến thắng thì cũng thắng một cách thảm hại, e rằng toàn thân bị thương nặng và tính mạng rơi vào vòng nguy hiểm.

Ba người Vương Trọng Xuân sau khi trở về từ Bắc Áo thì dùng Linh Tuyền Sinh Mệnh bận rộn liên lạc với quốc gia, cũng không hề có thời gian báo cáo về trận chiến của Diệp Thiên lên Ám Bộ.

Hôm nay, bọn họ mới báo cáo lại tình hình hôm đó cho Ám Bộ.

“Dễ dàng đánh bại Nữ Thần Lửa Hailey Ince cùng với cuồng thần Gaudreau, giết chết 15 vị trưởng thẩm phán mà không hề hấn gì sao? Diệp Lăng Thiên khủng khiếp đến vậy à?”

Một trong những nhân viên của Ám Bộ kinh hãi lên tiếng.

Một người bên cạnh ông ta cũng là một cao thủ của Ám Bộ lập tức lên tiếng: “Trận chiến trước đó của cậu ấy ở vùng biển phía Nam, đánh bại Chiến Thần Điện và viện trọng tài, giết chết 11 vị siêu phàm đã đủ để khiến kinh thiên động địa rồi!”

“Nhưng khi đó tôi cũng chỉ tưởng rằng cậu ấy cũng chỉ đạt tới siêu phàm thần phẩm mà thôi, mới cách có vài tháng mà đến cả trọng tài trưởng của viện trọng tài cũng đã không còn là đối thủ của cậu ấy rồi. Trên thế giới này, còn ai có thể khống chế được cậu ấy chứ?”

Người này vừa nói vừa tỏ vẻ lo lắng.

Người này là quản lý của Ám Bộ, từ lúc Ám Bộ mới thành lập tới giờ luôn dốc sức làm việc ở đây.

Ám Bộ được thành lập, bất kỳ cao thủ nào đều do Ám Bộ quản lý và kiểm soát. Dù ngày xưa Diệp Vân Long danh tiếng lẫy lừng thì cũng đều cảm thấy kiêng dè với Ám Bộ, không dám khoa trương.

Còn Diệp Thiên thì thực sự là họ không có cách nào để kiểm soát. Thậm chí bọn họ còn có cảm giác, Ám Bộ trong mắt Diệp Thiên chẳng có chút trọng lượng nào.

Hai người quay qua nhìn người đàn ông trung niên và trầm giọng: “Bộ trưởng La, Diệp Thiên càng lúc càng mạnh, nếu như để cậu ta đại náo thế giới thì e rằng các nước khác cũng sẽ chĩa mũi nhọn về phía cậu ta!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK