Mục lục
Cao Thủ Tu Chân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3116

Cộng Công hừ một tiếng, nhưng lại không trở mặt với Chúc Dung ngay, rõ ràng đã ngầm đồng ý với Chúc Dung.

Sau đó, Cộng Công vung tay, trên mặt biển lập tức hình thành một con rồng nước. Trong rồng nước, ánh sáng lấp lánh tỏa ra tứ phía, một thanh trường mâu xưa cũ, toàn thân màu xanh sẫm xuất hiện.

Phượng Sí Lưu Thủy Kích! Một trong những vũ khí tôn quý của tộc người khổng lồ nước!

Cộng Công khẽ bắt lấy Phượng Sí Lưu Thủy Kích vào tay, sau đó chỉ vào Diệp Thiên.

“Nói ra nơi ở của Hoàng Đế, nếu không, cho dù cậu là đứa con sao trời của Địa Cầu, bọn ta cũng sẽ giết chết!”.

Đứa con sao trời đối với những tu sĩ khác trên Trái Đất là một tồn tại vô địch, nhưng với Chúc Dung và Cộng Công, những thủ lĩnh chủng tộc hoang sơ được sinh ra theo sức mạnh tự nhiên trên Trái Đất, lại không có gì phải kiêng dè.

Theo bọn họ thấy, Diệp Thiên còn kém xa Hoàng Đế của sáu nghìn năm trước.

Đối diện với uy thế ngút trời của hai người họ, Diệp Thiên lại bình tĩnh vô cùng, nở nụ cười nhàn nhạt.

“Tôi vốn đang muốn tìm các người, không ngờ các người lại tự tìm tới cửa!”.

“Tôi không có quan hệ gì với Hoàng Đế, cũng không có hứng thú quan tâm tới ân oán của các người trước kia. Nhưng có một điều, các người không nên hành động ngang tàng ở Trái Đất!”.

Cậu vuốt phẳng nếp nhăn trên quần áo, ánh mắt chert trở nên sắc bén, kiêu ngạo.

“Bởi vì, Trái Đất là địa bàn của tôi!”.

“Cậu nói cái gì?”.

Câu nói của Diệp Thiên khiến Cộng Công và Chúc Dung đều biến sắc.

Ánh mắt Chúc Dung tối sầm, tỏ vẻ khinh thường nhìn Diệp Thiên: “Trái Đất là địa bàn của cậu? Đúng là mạnh miệng!”.

“Ngay cả Hoàng Đế khi xưa cũng không dám nói ra lời như vậy, một thằng nhóc sinh sau đẻ muộn như cậu dựa vào đâu?”.

“Lẽ nào cậu nghĩ mình là đứa con sao trời của Trái Đất thì cảm thấy mình có thể khống chế mọi thứ? Đúng là ngu xuẩn vô cùng!”.

Cộng Công cũng bước lên trước một bước, đạp lên sóng biển cuồn cuộn, Phượng Sí Lưu Thủy Kích trong tay quét qua, đế lại một đường dài trên mặt biển.

“Thằng nhóc, đừng tưởng mình là đứa con sao trời của Trái Đất thì có thể khinh thường tất cả. Sức mạnh của chủng tộc thời hoang sơ bọn ta sao cậu có thể tưởng tượng được? Dù bọn ta không phải đứa con của Trái Đất, nhưng vẫn có thể điều động sức mạnh nguyên tố trên Trái Đất!”.

“Tôi không cần biết cậu có quan hệ gì với Hoàng Đế. Nếu cậu đã mạnh miệng như vậy thì tôi sẽ thay Hoàng Đế dạy dỗ cậu, cho cậu biết thủ đoạn của chủng tộc thời hoang sơ bọn ta!”.

ở thời đại hoang sơ, cao thủ có thể lọt vào mắt Cộng Công và Chúc Dung không vượt quá con số năm, mỗi một người đều là tồn tại vĩ đại vô thượng, ngự trị một nửa Địa Cầu. Ngay cả người mạnh như Hoàng Đế Hiên Viên cũng chỉ hơn bọn họ một chút. Do đó, hai vị thủ lĩnh của chủng tộc thời đại hoang sơ còn tồn tại tới nay hoàn toàn chẳng để Diệp Thiên vào mắt.

“Nói nhiều quá!”.

Diệp Thiên không quan tâm đến sự chế giễu của hai người họ, chỉ cười nhạt, đột nhiên bước ra một bước.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK