Mục lục
Cao Thủ Tu Chân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3113

Giờ đây, Diệp Thiên ngự trị Trái Đất, được tôn xưng là thần thoại đương thời. Uy thế của cậu đã nâng cao đến mức không thể hình dung, không ai có thể biết được nỗi sợ trong lòng ông ta lúc này.

Biến cố đột nhiên xảy đến khiến Khương Tu Tuyệt và bà Khương đứng sững tại chỗ. Liễu Thiên Tâm cũng tràn đầy ngạc nhiên, vẻ mặt khó tin.

Cô ấy không hiểu, một người có thân phận như Khương Hứa Quốc sao đột nhiên lại quỳ xuống trước mặt Diệp Thiên xin tha, trông có vẻ sợ hãi tột độ như vậy?

“BỐ, bố đang làm gì vậy?”.

Khương Tu Tuyệt thấy vậy chỉ muốn tiến tới kéo Khương Hứa Quốc đứng dậy

Khương Hứa Quốc lại quát lên một tiếng chói tai: “Con cũng quỳ xuống đi!”.

Khương Tu Tuyệt nào chịu quỳ, ở đây toàn nhân vật nổi tiếng hội tụ, đập vào mắt đều là nhân vật quyền quý, bọn họ quỳ xuống chẳng phải sẽ mất hết mặt mũi hay sao?

Thấy vợ và con trai mình không biết điều như vậy, Khương Hứa Quốc gần như tuyệt vọng, thậm chí ngay cả lời cầu xin cũng không dám nói ra miệng, cả người run lên.

Ông ta lấy hết dũng khí nhìn về phía Diệp Thiên, muốn xem phản ứng của cậu. Nhưng ông ta lại phát hiện Diệp Thiên hoàn toàn không nhìn ông ta, cậu chỉ hướng ánh mắt về phía chân trời xa xa, hai mắt dần nheo lại.

“Cậu Diệp, cậu…”.

Khương Hứa Quốc chuẩn bị mở lời xin tha lần nữa, đúng lúc đó lại có hiện tượng dị thường xảy ra. Mặt biển vổn phẳng lặng đột nhiên nối sóng, con sóng cao mấy chục mét dâng trào, toàn bộ đảo Shangri-La cũng rung chuyển kịch liệt.

“Động đất sao?”.

Mọi người đang cảm thấy kinh ngạc, chợt nghe thấy một tiếng quát lớn vang lên.

“Lão già Hoàng Đế, Cộng Công này đã tới, mau lăn ra đây cho ta!”.

Tiếng quát vang vọng đất trời, giống như đất trời sắp sụp xuống, kèm theo đó là con sóng cao mấy chục mét đổ ập tới, cuồn cuộn như bão.

Ngọn sóng khổng lồ còn chưa tới nơi, toàn bộ lễ đường trên mặt nước và xung quanh bờ đã rung chuyển kịch liệt. Nếu không phải Diệp Vân Long, Thi Tú Vân và những người khác dùng chân lực đối kháng, e rằng lễ đường kết hôn trên mặt nước đã bị nát vụn ngay lập tức.

Tất cả những người tham gia hôn lễ đều nhìn ngọn sóng cao ngút trời nhanh chóng lan tới gần mà tràn đầy sợ hãi. Nhiều người đã bắt đầu chạy tứ phía, nhất thời vô cùng hỗn loạn.

“Á!”.

Liễu Thiên Tâm hét lên, kéo Tiếu Văn Nguyệt đi.

“Nguyệt Nguyệt, chúng ta chạy mau!”.

Tiếu Văn Nguyệt không nhúc nhích, ngược lại mỉm cười an ủi cô ấy: “Không sao, có anh ấy ở đây!”.

Liễu Thiên Tâm nương theo ánh mắt của Tiếu Văn Nguyệt nhìn về phía Diệp Thiên, vẫn cảm thấy nghi hoặc.

“Anh ta?”.

Cô ấy không hiểu, dựa vào Diệp Thiên thì có thể làm được gì?

Khi sóng biển sắp đánh vào bờ, Diệp Thiên đã hành động. Cậu bước ra một bước, thân người lập tức biến mất tại chỗ, khi xuất hiện lại thì đã đứng ngay phía trước ngọn sóng hung mãnh. Sau chỗ, khi xuất hiện lại thì đã đứng ngay phía trước ngọn sóng hung mãnh. Sau đó, cậu giơ tay lên, tùy ý vung tay.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK