Chương 2647
“Phụt!”.
Hắn thật sự không hiếu, hôm nay là bốn tông hợp sức cùng nhau giết chết Diệp Thiên, nhưng sao bây giờ Vân Thiên Chân Quân lại ra tay với Lưu Thiên Thủy, Vân Đoạn Không cũng đột nhiên ra tay giết hắn?
Hắn ôm nghi vấn này, nhìn thấy Vân Đoạn Không nhấc tay lên lần nữa, một con dao ẩn chứa chân lực mạnh mẽ đã đâm vào đỉnh đầu hắn, não bắn tung tóe, thần hồn vỡ nát. Nhân vật thiên tài khá có tiếng ở tiểu thế giới ngã xuống tại đây.
Biến cố đột ngột xảy ra này khiến nhiều tu sĩ Huyền Môn đang xem chiến ở xung quanh đều bất ngờ. Lúc này, các trưởng lão của ba môn phái Thần Ý Môn, Long Tượng Tông và Lưu Vân Tông đã phản ứng lại, nhưng muốn phòng bị thì vẫn châm môt bước.
Các trưởng lão của Vân Thiên Điện cách bọn họ cực kì gần đều bất thình lình ra tay, chân lực phun trào, đồng loạt tấn công bọn họ. Mặc dù có vài người thực lực mạnh tránh được, nhưng đa số tu sĩ trưởng lão vẫn bị thương nặng thậm chí là bị giết chết. Hơn một trăm cao thủ cảnh giới truyền thuyết thiên cấp của ba môn phái hầu như đã mất đi một nửa sức chiến đấu chỉ trong nháy mắt.
“Đám Vân Thiên Điện này điên rồi sao?”.
Bạch Viêm Minh đứng xa nơi chân trời cũng không thể hiểu được biến cố vừa xảy ra, gương mặt lập tức hiện lên vẻ nghiêm trọng.
Thi Tú Vân và các trưởng lão của Tứ
Tượng Tông đuổi đến ở phía sau cũng tỏ ra sợ hối, tràn đầy kinh ngạc.
Cao Chấn Tùng và Lạc Vô Cực đang chiến đấu kịch liệt với Diệp Thiên cũng phát giác ra bầu không khí bên này không đúng. Lạc Vô Cực tiếp tục
đối chọi xác thịt với Diệp Thiên, trong lúc sức mạnh đối kháng, ôna ta bị xác thịt mạnh mẽ không gì sánh bằng của Diệp Thiên đánh lùi về sau. Chỉ trong thời gian đó, cuối cùng ông ta cũn đã nhìn rõ mọi thứ xảy ra ở phía sau.
Cao Chấn Tùng vận chuyến sức mạnh tinh thần đến cực hạn, chiến đấu với sức mạnh tinh thần của Diệp Thiên, va chạm khiến cho không gian nứt ra, đất trời sắp sụp xuống. Thế nhưng ngay khi ông ta chuẩn bị sử dụng tuyệt kỹ thì lại vừa vặn nhìn thấy cảnh con trai mình bị Vân Đoạn Không đánh nát đầu, mắt lập tức trợn trừng như sắp nứt ra.
Thấy hai đối thủ bỗng mất đi ý chí chiến đấu, lực chú ý chuyển ra đằng sau, Diệp Thiên không tiếp tục tấn công nữa. Cậu cũng tò mò nhìn sang phía đám người Vân Thiên Điện, ánh mắt hơi dao động.
Cậu không hiếu bốn tông vốn đứng cùng một chiến tuyến, sao bây giờ Vân Thiên Điện lại ra tay với người của ba tông còn lại?
“Dám giết con trai tôi? Nộp mạng đi!”.
Trong mắt Cao Chấn Tùng tràn đầy sát ý. Thấy con trai mình bị giết, ông ta hoàn toàn không thể bình tĩnh phân tích tình huống. Lúc này, ông ta không quan tâm đã xảy ra chuyện gì, chỉ muốn nghiền nát kẻ đã giết con trai ông ta.
Ông ta hét lên một tiếng, tia sáng đỏ trong mắt bùng lên, một bàn tay khổng lồ cô đọng to mấy chục trượng sắp bóp nát Vân Đoạn Không.
Đúng lúc đó, một dải chân lực lao vụt tới từ bên cạnh, đâm sầm vào bàn tay khổng lồ, hầu như không tốn nhiều công sức đã đánh tan nó ngay lập tức.
Lực xung kích mạnh mẽ khiến Cao Chấn Tùng lảo đảo, lùi về sau mấy bước, sức mạnh tinh thần cũng ứ đọng bởi đợt xung kích vừa rồi.
Khi ông ta hoàn hồn lại, Vân Thiên Chân Quân đẵ đứng trước mặt Vân Đoạn Không, bình thản nhìn ông ta.