Quân đội đã tỏ thái độ, tỉnh ủy phải coi trọng, yêu cầu Quảng Châu bên này phải tra cho rõ chuyện này. Quốc Thụy Tường không ngờ một người bên cạnh Tần Mục lại có thể kéo lên tới tỉnh ủy, trong nội tâm của hắn không thoải mái, gọi Ngôn Thừa Binh vào văn phòng quở trách một trận, hơn nữa yêu cầu Ngôn Thừa Binh dùng mọi biện pháp làm chuyện Hương Cảng cho thỏa đáng, mới có thể từ đó thoát thân ra ngoài, về phần đám người giữ trật tự đô thị kia ai quản khỉ gió bọn họ chết hay sống?
Ngôn Thừa Binh cũng phi thường khó xử, hai xí nghiệp Hương Cảng tới Quảng Châu xác thực phi thường có thành ý, cũng giải khẩn cấp cho hắn, thế nhưng mà bọn họ không thuộc xí nghiệp thế lực và thực lực mạnh, nếu muốn đầu tư hay bản địa cho vay. Nếu bản địa cho vay với tư cách chính quyền địa phương còn phi thường hoan nghênh, nhưng trong đó sẽ sinh ra vấn đề, cho dù xuất ra điều kiện vay, bằng vào mặt mũi của Ngôn Thừa Binh và ngân hàng ở Quảng Châu vẫn có giao tình, cũng không đạt được quy mô xây dựng nhà máy, tài chính còn kém mấy trăm vạn. Đừng nhìn mấy trăm vạn không coi vào đua, thế nhưng mà còn treo trên đầu cái móc "Khoản đầu tư thấp nhất", căn cứ vào kinh nghiệm của Ngôn Thừa Binh tối thiểu phải có dự toán cả một ngàn vạn.
Một ngà vạn, rất khó làm được. chuyện này khiến cho Ngôn Thừa Binh lâm vào tử cục, tài chính ở Hoàng Dương hắn không thể điều động quá nhiều, bằng không bị ban thanh tra kỷ luật nhìn chằm chằm vào thì không được, nếu không làm được chuyện đầu tư của Hương Cảng này, Quốc Thụy Tường bên này sẽ không bỏ qua, không có chủ tịch đánh yểm trợ cho hắn, không chuẩn còn bị bí thư thị ủy cầm ra khai đao, dù sao Tần Mục rút lui có liên quan sâu sắc tới Ngôn Thừa Binh hắn, loại chuyện này trong lòng mọi người hiểu rõ. Trước mặc kệ Tần Mục mất chức có phải là ý của Phương Chấn Bang hay không, chỉ nói Tần Mục lưng cõng tấm bảng "Người được bí thư coi trọng" và bị hắn hãm hại, thể diện của bí thư không còn, tìm cơ hội ném Ngôn Thừa Binh đi. Nếu không phải Quốc chủ tịch trong tay cầm khu Hoàng Dương là khu số một trong bốn khu, chỉ sợ Ngôn Thừa Binh đã sớm bị lột chức rồi.
Chuyện này lâm vào giằng co, Ngôn Thừa Binh lúc này đầu lớn như cái đấu, phó cục trưởng cục tài chính Khang Thế Hoa điện thoại cho Ngôn Thừa Binh, nói cục tài chính bên này được trung ương cấp phát tiền trợ giúp giáo dục, trong lời nói có ý chuẩn bị ném tiền giáo dục của Quảng Châu trợ giúp khu Hoàng Dương.
Phó cục trưởng cục tài chính Khang Thế Hoa đối với ai cũng có bộ dáng hòa ái dễ gần, không có ai biết phe phái của hắn, mà gốc rễ của của hắn trong cục tài chính đã đâm sâu rồi. Ngôn Thừa Binh nghe tin tức này thì chấn động, thăm dò có thể góp vào bao nhiêu tiền.
Khang Thế Hoa cười ha ha, nói ra:
- Thủ bút không thể quá nhỏ. Như vậy, chuyển khoản chuyên nghiệp do Bối khoa trưởng làm, có thời gian tìm hắn nói chuyện chứ?
Ngôn Thừa Binh quá muốn bàn, hắn cảm giác mình phi thường may mắn, quả thực là buồn ngủ gặp chiếu manh. Hắn không nói hai lời trực tiếp lái xe đi đưa chút tâm ý cho Khang Thế Hoa, lại liên hệ với Bối Hải Trữ.
Bối Hải Trữ nói cho Ngôn Thừa Binh, khoản tài chính của sở giáo dục là tám trăm vạn, muốn góp sức cho sự phát triển của khu Hoàng Dương, đang thảo luận phân cho khu Hoàng Dương ba trăm vạn, thuộc về trường hợp đặc biệt, tiền nào việc ấy.
Ba trăm vạn? Ba trăm vạn sao mà đủ? Trong lòng Ngôn Thừa Binh nói tối thiểu nhất cũng phải năm trăm vạn. Cho nên qua vài ngày liên tục thăm dò thương lượng với Bối Hải Trữ, hơn nữa đưa ra lễ vật biểu đạt tâm ý. Bối Hải Trữ cho vợ thu lễ vật, lúc này mới cắn răng phê cho Ngôn Thừa Binh năm trăm vạn, cũng dặn đi dặn lại, nhất định phải tiền nào việc ấy, không nên dùng làm chuyện khác.
Tiền đã tới, còn dùng thế nào thi cục tài chính cũng đừng mong quản được. Ngôn Thừa Binh cầm được tiền, lúc này mới yên lòng lại, thở ra một hơi, lại ngựa không dừng vó chạy đi liên hệ với thương gia Hương Cảng.
Cuối cùng nhất Ngôn Thừa Binh ký hợp đồng cho công ty Hương Cảng thuê hai khu đất, mà hai công ty này dùng hai khu đất ở Quảng Châu vay ngân hàng được sáu trăm vạn, có Ngôn Thừa Binh mặt mũi nên được chiếu cố, tài chính tăng lên rất nhiều, hơn nữa khu Hoàng Dương bỏ vốn năm trăm vạn và đạt thành hiệp nghị với thương nhân Hương Cảng, cộng đồng kiến thiết nhà xưởng.
Vào tháng mười một, thời tiết dần dần mát mẻ. Ngôn Thừa Binh ngồi trong xe của mình thị sát tất cả đơn vị của khu Hoàng Dương, hơn nữa tổ chức đại hội toàn khu. Trên đại hội, Ngôn Thừa Binh giọng hào khí giới thiệu tiến cảnh phát triển của khu Hoàng Dương, hơn nữa phi thường nghiêm khắc yêu cầu tất cả các đơn vị phải chú ý công tác, không được như chỗ giữ trật tự đô thị chấp pháp bạo lưc. Về phần sở trưởng và đám nhân viên đánh người của giữ trật tự đô thị bị điều tra, trực tiếp bị Ngôn Thừa Binh bỏ qua, bọn họ cũng chỉ là tiểu tốt mà thôi, đợi đến lúc nhà xưởng của thương nhân Hương Cảng được xây dựng lên, khu Hoàng Dương và Hương Cảng hợp tác tiến độ tăng nhiều, cũng sẽ không rớt lại phía sau khu Phổ Thượng.
Ngôn Thừa Binh thoả thuê mãn nguyện vung tay lên, nhìn qua hơn mười tên cán bộ và giáo dục:
- Chúng ta phải kháng lại áp lực, phải thích ứng mạch đập kinh tế thị trường, hy vọng ba năm sau tôi có thể nhìn thấy khu Hoàng Dương tiến bước.
Một hồi vỗ tay như sấm vang lên, Ngôn Thừa Binh lập tức cảm thấy bành trướng mãnh liệt.
Cạch!
Cửa phòng hội nghị có người đẩy ra, hai nam nhân mặc đồng phục công an và ba người khác đi vào với sắc mặt ngưng trọng.
Một tảng đá nhấc lên ngàn cơn sóng, ai cũng không nghĩ tới mới một tháng yên tĩnh thì khu đang phát triển lại có chuyện, kế tiếp sau Tần Mục thì khu trưởng Ngôn Thừa Binh uy tín lâu năm đã bị té ghế, hơn nữa so sánh với Tần Mục thì xử phạt Ngôn Thừa Binh là bị một gậy đập chết tươi, không biết khi nào mới ra khỏi nhà giam.
Ngôn Thừa Binh lần này tội lớn quá. Tự tiện vận dụng tài chính trung ương cấp phát cho giáo dục dùng cho mục đích riêng, hơn nữa tự tiện dùng danh nghĩa chính quyền khu Hoàng Dương cho thương nhân bên ngoài vay. Hôm nay thương nhân bên ngoài này mang theo tài chính bỏ chạy mất dạng, vấn đề này náo lớn. Bí thư thị ủy Phương Chấn Bang trước đó trên hội nghị thường ủy đã nhấn mạnh cấp tiền đủ thỏa mãn cho địa phương dùng, Ngôn Thừa Binh thì lấy tiền này gây án, bí thư thị ủy cường điệu chuyện này quá lớn, quả thực xem Phương bí thư không ra gì.