Mục lục
Thanh Quan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nói xong từ trong túi tiền móc tờ chi phiếu ra, bên trong tồn là một vạn đồng, thừa dịp không có người chú ý nhét vào trong tay Tả Bình An, cười nói:

- Tả bí thư, vài ngày trước mượn tiền gấp của ngài, tôi không thể không trả lãi nha.

Tả Bình An cầm chi phiếu trong tay, nhìn qua hai mặt và cười nói:

- Còn tiền lãi với tôi, anh có chuyện gì cứ nói đi.

Tần Mục nói với Tả Bình An:

- Nghe nói bên Tư Lạc Ngõa bởi vì trong thành phố muốn bán Tư Lạc Ngõa cho xí nghiệp nước ngoài, công nhân viên chức cảm xúc phi thường không ổn định. Rốt cuộc vẫn là người ngoài quản lý công nhân, tư tưởng vẫn không tốt, mong Tả bí thư chiếu cố một chút.

Tả Bình An biết rõ Tần Mục tên này không phải loại người bắn tên không đích, đã nghe trong đó chắc chắn có chuyện rồi. Cầm chi phiếu, Tả Bình An nói nhỏ:

- Chuyện tốt không?

Sắc mặt Tần Mục không thay đổi, cũng chỉ mỉm cười, nói ra:

- Bí thư trưởng đi qua bình ổn cảm xúc của bọn họ đi. Thật sự không được bí thư có thể báo cáo với Vạn bí thư.

Được! Tả Bình An hiểu Tần Mục đang định đẩy mình tới miệng hố, biến mình thành dây dẫn nổ. Nhưng mà chi phiếu trong tay là thật, Tần Mục tại Lan Trữ một tay che trời, đến Thanh Thao vẫn cường thế thượng vị, trong tay khẳng định có không ít tiền mặt, phần lễ vật này xem như rất phong phú. Hắn cân nhắc một chút và nói:

- Đi, tôi đi xem. Nhưng mà anh phải cẩn thận đấy, Tam Tinh hình như đang tìm đối tượng khác trong nước hợp tác, muốn dùng danh nghĩa hợp tác này thu mua Tư Lạc Ngõa, tập đoàn Vạn Yến còn hơi non.

Nói xong Tả Bình An vội vã rời khỏi cao ốc chính phủ, ngồi xe con đi tới nhà xưởng Tư Lạc Ngõa. Tần Mục nhìn qua bóng Tả Bình An và ánh mắt lo lắng.

Tập đoàn Tam Tinh nhìn qua thì tình thế bắt buộc rồi, khóe miệng Tần Mục tươi cười lãnh khốc, vậy phải cho bọn họ xuất huyết một phen, bên Tây Túc bọn họ chưa nhận đủ giáo huấn.

Trong phòng khách của thị ủy, Vạn Hữu Niên lúc này sắc mặt âm tràm hút thuốc, nhìn qua Kim kinh lý đại biểu tập đoàn Tam Tinh và Phác Khóa Trường, còn có anh em Quản gia ngày hôm qua. Hắn tuyệt đối không ngờ anh em Quản gia lại nhanh chóng móc nối với tập đoàn Tam Tinh đưa cho mình nan đề.

Xí nghiệp tư nhân xác nhập xí nghiệp quốc doanh hiện tại chính là chủ lưu của quốc gia, huống hồ anh em Quản gia chắc chắn có quan hệ mật thiết với Hàn gia, Vạn Hữu Niên cảm thấy mình rơi vào tình thế khó xử.

Duỗi đầu có đao, co đầu cũng có đao, tâm tình của Vạn Hữu Niên sẽ không được tốt là đương nhiên. Thời điểm này Tần Mục gõ cửa đi vào và nhìn thấy sắc mặt Vạn Hữu Niên không tốt, trong nội tâm chấn động rồi.

Quản Bình Uyên quay đầu lại thấy Tần Mục tiến vào, liền vừa cười vừa nói:

- Bí thư huyện ủy có tiền đồ nhất của thành phố Đằng Long, Tần Mục, đã nghe danh từ lua.

Nói chuyện không có chút hương vị quan trường, ngược lại có sắc thái dua nịnh nọt của thương nhân, Tần Mục eo thẳng tắp duỗi tay phải với Quản Bình Uyên, vừa chạm vào là thu hồi.

Mọi người ngồi ở đây đàm phán, đây cũng có thể xem như gặp mặt tư nhân. Tần Mục sẽ không ngây thơ cho rằng Quản Bình Uyên sẽ vì mình là chồng của Hàn Tuyết Lăng mà buông tha khối thịt mỡ trong tay, Quản Bình Uyên cũng không cho rằng mình là biểu ca mà Tần Mục sẽ để mắt tới mình, trong mắt hai người có hoa lửa bắn ra, không ngừng giao hội trên không trung.

Sau đó phiên dịch bắt đầu giới thiệu cho Tần Mục biết đại biểu của Tam Tinh lần này Tần Mục mỉm cười vươn tay đưa tới chỗ Kim Hi Nhi, trong miệng nói ra:

- Kim Hi Nhi tiểu thư, chúng ta lại gặp mặt!

- YAA.A.A.., anh còn nhận ra tôi?

Kim Hi Nhi mấy năm nay cố gắng học tiếng Trung, mặc dù có chút khó nghe rõ, nhưng mà nói chuyện bình thường vẫn hiểu được. Nàng thấy Tần Mục nói ra tên của mình, lập tức mừng rỡ dùng tiếng Trung hỏi thăm. Phiên dịch bên cạnh nhíu mày và không nói gì.

Phác Khóa Trường cũng đứng dậy nhìn Tần Mục, nói ra:

- Tần tiên sinh, ngài khỏe chứ, chúng ta lại gặp mặt.

Tần Mục mỉm cười nói:

- Hiện tại tôi đại biểu cho Tư Lạc Ngõa huyện Thanh Thao, Phác Khóa Trường nên gọi tôi là Tần bí thư.

Một câu Tần bí thư và một cau Tần tiên sinh, thân sơ đã tách ra. Tập đoàn Tam Tinh cùng anh em Quản gia lúc này tâm loạn lên, Tần Mục đang muốn lưỡi lê tháy mú, trực tiếp ném danh phận qua một bên.

Quản Bình Uyên thấp giọng nói với em trai vài lời, người bên ngoài không nghe rõ ràng. Quản Bình Triều gật gật đầu, vừa cười vừa nói:

- Tần tiên sinh, chúng tôi muốn trao đổi với quý phương chuyện mua Tư Lạc Ngõa, chúng ta có thể bắt đàu chưa?

Tần Mục nhướng mày, Quản Bình Triều này quả nhiên là đáng ăn đòn, cả ngày bằng vào thanh danh Hàn gia hung hăng càn quấy ở bên ngoài còn chưa đủ, chạy đến trước mặt mình gây sự? Tần Mục đã từng nói qua không nên gọi mình là Tần tiên sinh, phải gọi là Tần bí thư, Quản Bình Triều lập tức bỗng xuất hiện phán thêm một câu, nếu không phải xem mặt mũi của Hàn lão gia tử thì mình bây giờ đuổi hắn ra ngoài rồi.

Trong lòng Tần Mục giận dữ nhưng mà trên mặt không có nhìn ra manh mối nào, căn bản không để ý tới Quản Bình Triều nói ngang ngược, lúc này tươi cười ấm áp với Kim Hi Nhi.

- Kim tiểu thư, gần đây có phải bỏ nhà trốn đi không, đây là thói quen không tốt đâu.

Những lời này trực tiếp nói rõ hắn với Kim Hi Nhi là quen biết cũ, khiến cho Vạn Hữu Niên mặt mũi sáng ngời, cười nói:

- Tiểu Tần ah, đây là nơi chúng ta trao đổi, không nên kéo tình cảm hữu nghị vào. Đương nhiên nếu như thời gian cho phép thì buổi tối chúng ta có thể mời các khách quý ở Tam Tinh mở tiệc ăn cơm.

Tần Mục không quản tới Quản Bình Triều, Vạn Hữu Niên tự nhiên cũng bày tư thái ủng hộ Tần Mục. Tuy hắn biết rõ Quản Bình Triều hậu trường rất cứng, nhưng ở trước mặt bí thư thị ủy thì người ta vô cùng kiên quyết.

- YAA.A.A.., vậy thì phải cảm ơn Vạn bí thư và Tần bí thư.

Kim Hi Nhi không có đi vuốt râu hùm của Tần Mục, hơi cúi người, cười yếu ớt nói:

- Tôi nghĩ chúng ta nên bàn công sự trước đi.

Tần Mục gật gật đầu nói ra:

- Đúng, công sự vĩnh viễn nằm đầu.

Nói xong hắn bắt tay Kim Hi Nhi, Phác Khóa Trường, từ đầu đến cuối sẽ không phản ứng Quản Bình Triều. Quản Bình Triều xấu hổ muốn đứng lên, thẳng đến khi Quản Bình Uyên kéo xuống thì hắn mới ngồi yên.

- Bị chọc giận mà không giận, tôi đánh giá cao Tần Mục rồi.

Quản Bình Triều nhìn vào gương mặt trẻ tuổi của Tần Mục, trong nội tâm thầm suy nghĩ. Tần Mục trực tiếp bỏ qua chán ghét mà quan tâm vào đàm phán, Tần Mục này có chút hữu danh vô thực rồi.

Với tư cách là người đàm phán chủ yếu, Tần Mục ngồi đối diện chủ tọa của Tam Tinh. Vạn Hữu Niên ngồi bên trái Tần Mục, mà phiên dịch thì ngồi bên phải Tần Mục.

- Vạn bí thư, chúng tôi nghe nói Tư Lạc Ngõa có quyết sách cải tổ, sau khi cải tổ cũng cùng mục đích đầu tư với xí nghiệp Hoa Khang của chúng tôi, xin ngài nhìn một chút.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK