Tần Mục cười mắng:
- Lưu đại ca, anh bao nhiêu tuổi rồi, con trai sắp cưới vợ còn nói ra lời này!
Lưu Đại Hữu ha ha cười nói:
- Tôi đi ngủ động phòng, để cô dâu chú rể đi ngủ sô pha, làm cho đêm động phòng hoa chúc của họ không thể viên mãn, khẳng định họ nhớ rõ tôi cả đời!
Tần Mục cười ha ha, vô luận Lưu Đại Hữu nói gì đều lộ ra vẻ thẳng thắn, tuy rằng hiện tại lòng dạ nhiều hơn một ít, nhưng ở trước mặt Tần Mục hắn vĩnh viễn giống như khi còn ở huyện Tây Bình.
Cúp điện thoại, Tần Mục cười híp mắt nói với Diêm Bỉnh Khoan:
- Diêm cục trưởng, Nhập Hải quá sốt ruột, ngay cả nghi thức kết hôn cũng bỏ bớt, trực tiếp đi khách sạn, thoạt nhìn hắn có cất giấu điều gì mới mẻ muốn làm cô dâu vui mừng, chúng ta cứ an tâm không cần nóng nảy đi!
Trước khi kết hôn toàn bộ lộ trình lộ tuyến đều thương lượng với nhà cô dâu, ánh mắt Diêm Bỉnh Khoan sáng như tuyết, làm sao không hiểu nguyên nhân, có Tần Mục làm người bảo đảm, Diêm Bỉnh Khoan còn gì lo lắng, trên gương mặt mập mạp có chút mồ hôi, cười ứng:
- Người trẻ tuổi luôn thích tự mình làm quyết định, tiền bối như chúng ta mặc cảm thôi!
Ngoài sáng hắn đang nói Văn Nhập Hải, kỳ thật đang phủng Tần Mục, Tần Mục còn chưa bằng tuổi Văn Nhập Hải, mà vỗ mông ngựa như vậy làm cho Tần Mục thật thoải mái, làm thượng cấp, chẳng những muốn nghe trung ngôn, còn muốn nghe siểm nịnh, trung gian cân bằng mới có thể đem năng lực cấp dưới bức đi ra. Nghĩ đến Trương Á khiến Văn Nhập Hải biến hóa, Tần Mục liền cười dài nói:
- Kỳ thật người có năng lực chân chính vẫn là phụ nữ gánh vác một góc trời đó thôi!
Diêm Bỉnh Khoan không hiểu được ý tứ của Tần Mục, do dự chưa nói chuyện, Tần Mục liền cười nói:
- Gần đây văn phòng khai phát đang muốn thành lập một hạng mục chủ quản du lịch trong khu Kỳ Lân, tôi cảm thấy được hiện tại người có tiền không ít, nhất là các cán bộ về hưu, muốn thừa dịp trời chiều muốn đi tham quan nhiều nơi, cho nên tôi suy nghĩ, đây là phương hướng phát triển du lịch rất tốt, cho nên bên khu khai phát cần một thanh niên hiểu rõ ý tưởng của người già, hơn nữa còn tràn ngập lòng hăng hái.
Nói xong Tần Mục tươi cười thân thiết:
- Diêm cục trưởng, cho nên muốn mời ông từ bỏ yêu thích, có thể giao tiểu Trương cho tôi mượn vài ngày được hay không ah!
Được, còn có lời nói nào rõ ràng hơn lời nói của Tần Mục, Tần Mục xem trọng Văn Nhập Hải, vì vậy muốn đem Trương Á điều động đi phụ trách một khu vực mới, vợ chồng cùng làm việc trong văn phòng khai phát, cán bộ dưới trung tầng quả thật có thể bình điều, văn phòng khai phát cần chiến tích có chiến tích, cần chức vị có chức vị, còn có nơi nào tốt hơn ở đây, nhất là người không có bối cảnh như Trương Á, Tần Mục nói như vậy với Diêm Bỉnh Khoan, ở bên ngoài là hai vị lãnh đạo hai ngành đang thảo luận vấn đề điều tạm nhân viên, nhưng trên thực tế Tần Mục đang nói chuyện với cha của Trương Á.
Trong lòng Diêm Bỉnh Khoan như sóng gió ba đào, lúc này hắn xem như hiểu được tâm cơ của Tần Mục, nói trắng ra việc Trương Á điều tạm qua văn phòng khai phát là thăng chức, Diêm Bỉnh Khoan nhất định phải nhận ân tình này của hắn, nhưng nói sâu hơn nữa, Trương Á đi qua văn phòng khai phát trở thành binh sĩ của Tần Mục, Tần Mục muốn tròn méo tùy ý, nếu Diêm Bỉnh Khoan không đủ giá trị lợi dụng, Tần Mục sẽ không đối đãi tốt như vậy với Trương Á, cho dù Văn Nhập Hải được xem trọng, nhưng vẫn là cấp dưới của Tần Mục, làm gì có việc lãnh đạo đi nịnh bợ cấp dưới, nói thẳng chính là dùng Trương Á bàn điều kiện với Diêm Bỉnh Khoan, cô con gái riêng này quả nhiên là thanh kiếm hai lưỡi, có tốt cũng có tai hại riêng.
Tần Mục đang đợi thái độ của Diêm Bỉnh Khoan, vô luận thái độ thế nào việc Trương Á đi văn phòng khai phát đã thành sự thật, sắc mặt Diêm Bỉnh Khoan chỉ thoáng ngây ra một chút liền cười a a nói:
- Tiểu Trương sao, thật có năng lực, làm việc đủ hăng hái, nếu không phải là Tần bí thư, tôi thật sự luyến tiếc buông tha, không biết sẽ có khi nào nàng trở thành cấp trên của tôi cũng không chừng!
Lại là vỗ mông ngựa, Trương Á làm cấp dưới của Tần Mục mà nói chức vị cao hơn Diêm Bỉnh Khoan, như vậy lãnh đạo như Tần Mục càng không cần phải nói, nhất định là mây xanh lên thẳng, Tần Mục phát hiện chiêu vỗ mông ngựa của Diêm Bỉnh Khoan thật sự cao minh, không biết hắn từng lịch duyệt loại hoàn cảnh nào mới có thể luyện ra được mồm mép như thế.
Hai người đạt tới nhận thức chung bước đầu, bầu không khí nói chuyện hòa hợp hơn rất nhiều, mặc dù là ở mặt ngoài, nhưng trong tay đều nắm bắt chút đồ vật của nhau, xem như có nắm chắc.
Văn Nhập Hải cho xe chuyển động quanh Châu Nghiễm, hắn gọi điện thoại giải thích cho Diêm Bỉnh Khoan, nói thời gian tiến khách sạn phải xem ngày lành tháng tốt, Diêm Bỉnh Khoan chuyển cáo Tần Mục, trong miệng nói:
- Chúng ta là đảng viên, sao có thể tin tưởng loại chuyện này đâu.
Nói xong hắn quan sát Tần Mục, nhìn biểu hiện của hắn.
Tần Mục bật cười, chậm rãi nói:
- Tuy chúng ta không tin, nhưng hẳn là ý tứ của cha mẹ Nhập Hải, ai, người già có đôi khi luôn lo lắng hãi hùng, Nhập Hải cũng từng trải qua nhấp nhô, cho nên thà tin rằng có còn hơn là không, lão nhân gia chỉ là cầu tâm an mà thôi!
Cầu tâm an, lời này của Tần Mục rốt cục đang nói ai, Diêm Bỉnh Khoan hiểu được, dùng khóe mắt nhìn Tần Mục, phát hiện hắn đang nhìn ra cửa xe, biểu tình thản nhiên, làm Diêm Bỉnh Khoan suy đoán không ra, lúc này hắn mới hiểu được sở dĩ Tần Mục có thể bước lên địa vị hiện giờ, tuyệt đối không chỉ đơn giản được bí thư thành ủy xem trọng mới lên như diều gặp gió, bản thân Tần Mục thật sự bí hiểm.
Tám giờ tám phút sáng, thanh âm tiếng pháo vang lên trước cửa khách sạn, Văn Nhập Hải đã dùng thời gian về nhà hành lễ nghi thức tiêu hao trên đường xe chạy vòng quanh, vì vậy thời gian đến khách sạn vẫn thật chuẩn, cha mẹ hắn ở quê nên không thể đến, làm lãnh đạo Tần Mục chủ trì hôn lễ, khi Tần Mục chủ trì cũng rất ít hài hước, nhìn hai vợ chồng chúc phúc:
- Thiếu sinh con trồng cây nhiều, chính sách quốc gia là chỉ sinh một con, nhưng hai người chuẩn bị sinh bao nhiêu không phải chuyện mà chúng tôi cần quan tâm!
Khách nhân bên dưới nhất thời cười rộ lên, Tần Mục luôn nghiêm chỉnh lại nói ra lời như vậy, mọi người đều nhìn ra được Tần Mục thiên vị Văn Nhập Hải, năm 98 là năm nắm bắt chặt chẽ chính sách kế hoạch hóa gia đình, Văn Nhập Hải đã có một đứa con, nếu nhi đồng đã được phán cho hắn, xem ra Trương Á không thể sinh nhi đồng, nếu không ở tại Châu Nghiễm biến thành vấn đề thật nghiêm trọng, có lẽ sẽ vì chuyện này mà mất việc, Tần Mục dám ở trước mặt công chúng nói ra lời này, mặc dù có vẻ vui đùa, nhưng đã truyền ra tin tức, người xem Văn Nhập Hải không vừa mắt, cũng phải xem thủ đoạn của Tần Mục thế nào, đừng rỗi rảnh tìm đánh.