Mục lục
Thanh Quan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tần Mục không viết chi tiết khâu nhỏ, chỉ nhấn mạnh ngành nghiên cứu nước ngoài đưa ra số liệu quan trắc cùng xu thế hồng thủy những năm gần đây trong quốc nội càng ngày càng mạnh mẽ mà đưa ra phỏng đoán. Phần báo cáo này hắn không ý định đưa lên theo phương thức bình thường, chuẩn bị trực tiếp đưa cho lão gia tử xem qua. Đây là đại sự quan hệ tới mấy ngàn vạn người thậm chí là trăm triệu người, cho dù Tần Mục tiết lộ thiên cơ mà gặp trời phạt gì đó, hắn cũng không hối hận.

Tần Lục đọc qua một lượt, lúc này mới ngẩng đầu cười nói:

- Lưu bí thư, thật ngại quá, quá mức chuyên tâm, ông đừng để ý.

Lưu Chính Nguyên làm sao có ý kiến, ánh mắt đầy thâm ý của Tần Mục đêm qua đâm thẳng vào trong lòng hắn. Nhưng hắn cũng không phải không tham ô chút tiểu tiện nghi trong xí nghiệp, nếu Tần Mục thật sự lấy danh nghĩa bí thư đưa ra dị nghị, hắn sẽ phải gánh vác phiêu lưu không nhỏ.

Tần Mục đem báo cáo đặt trong ngăn kéo, bắt đầu cùng Lưu Chính Nguyên bàn về ý nghĩ thay đổi chế độ trong Tư Lạc Ngõa, giống như việc nháo loạn hôm qua chưa từng xảy ra bao giờ. Lưu Chính Nguyên nhẫn nhịn nghi hoặc trong lòng, vừa nhận chân nghe ý nghĩ của Tần Mục, nhất thời cảm thấy được nếu không hùn vốn cùng ngoại xí, ý nghĩ của Tần Mục là một biện pháp giải quyết tốt nhất.

Ý tưởng của Tần Mục cũng chỉ là một hình thức, một hình thức còn chưa hoàn toàn thành thục trong đầu hắn. Lưu Chính Nguyên càng nghe hứng thú càng lớn, không khỏi nói xen vào vài câu, đưa ra một ít cách nhìn cùng đề nghị của chính mình.

Càng là như vậy Lưu Chính Nguyên càng cảm thấy được ý nghĩ của Tần Mục thật khó lường, đợi sau khi hai người thương nghị đã xong, Lưu Chính Nguyên thật cẩn thận xin lỗi chuyện xảy ra tối hôm qua.

Hắn không xin lỗi còn may mắn, hắn vừa giải thích xong liền nhìn thấy gương mặt tươi cười của Tần Mục sầm xuống, châm điếu thuốc không hề nói chuyện, chỉ nhìn vào mặt Lưu Chính Nguyên.

Mồ hôi tuôn đầy trên cổ Lưu Chính Nguyên, hắn lấy ra khăn tay run run lau mồ hôi, nỗ lực nặn ra vẻ mặt tươi cười nhìn Tần Mục.

- Lão Lưu ah.

Tần Mục cảm giác đã đủ lửa, Lưu Chính Nguyên không phải lãnh đạo hoàn toàn thanh liêm trong sạch gì, nhưng tuyệt đối không phải là một người xấu, có thể còn dám đưa ra dị nghị với Tần Mục trong công việc, nói rõ bản thân hắn thật sự yêu quý nhà máy, Tần Mục làm sao không hiểu rõ. Tần Mục rít một hơi thuốc lá, rộng lượng nói:

- Chuyện hôm qua chúng ta cho qua đi, đừng quá rối rắm.

Những lời này của Tần Mục giống như lăn lửa trên mỡ, khiến trái tim Lưu Chính Nguyên cấp tốc nhảy lên. Hắn lau mồ hôi, nhỏ giọng nói:

- Đều do em vợ tôi làm chuyện không ra gì, cũng làm cho Tần bí thư chê cười.

Tần Mục khoát tay, biểu hiện vẻ khoan hồng độ lượng:

- Người thôi, ai không muốn làm cho cuộc sống của mình trôi qua tốt một chút, đây là mục tiêu mà chúng ta luôn nỗ lực.

Tần Mục càng không truy cứu, Lưu Chính Nguyên càng hoảng hốt, cuối cùng đem chuyện âm mưu gì đó nói ra.

Động tác hút thuốc của Tần Mục khựng lại, làm Lưu Chính Nguyên thoáng thở nhẹ một hơi. Điều này nói rõ Tần Mục cũng chú ý tin tức này, nếu không tuyệt đối không phản ứng.

- Ông muốn nói có người muốn dùng thủ đoạn ám muội, ngăn cản Tư Lạc Ngõa tự thay đổi chế độ, muốn đem Tư Lạc Ngõa đẩy vào con đường hùn vốn sao?

Tần Mục ngồi thẳng người, nghi hoặc hỏi.

Lưu Chính Nguyên gật gật đầu, nói:

- Người này tên Thôi Lục, trước kia chạy nghiệp vụ trong chế dược Tam Dương, nghe nói phụ trách khu vực nước ngoài. Sau khi chế dược Tam Dương bị đóng cửa, đã vài ngày không thấy được hắn, bây giờ nghe nói lại muốn làm nhà xưởng dinh dưỡng gì đó, mua phối phương bên Hàn Quốc.

Thôi Lục, chế dược Tam Dương, sản phẩm dinh dưỡng? Ánh mắt Tần Mục híp lại, biến thành thâm thúy. Vốn Tần Mục đã dự tính buông tha việc truy xét chế dược Tam Dương, loại vụ án kia nếu đã có người đứng ra chịu tội thay, thì xem như phải kết thúc. Nhưng hắn thật không ngờ người sau lưng vẫn không chịu bỏ qua, lại muốn nhúng tay vào chuyện của Thanh Thao, thật sự làm hắn tức giận.

Mà Lưu Chính Nguyên mang tới tin tức này thật sự làm Tần Mục cảm thấy vui vẻ ngoài ý liệu, hai người có bí mật như vậy, Lưu Chính Nguyên sẽ kiên định đứng bên cạnh hắn, sau này trở thành hậu viện cho hắn thi triển thủ đoạn, điều này làm trong lòng Tần Mục thả lỏng rất nhiều.

- Lão Lưu, ông phải thông cảm cho chị dâu một chút đi. Bà ấy lớn tuổi hơn em trai mình quá nhiều, cha mẹ mất sớm, thương em trai như thế cũng là chuyện đương nhiên, ông cũng không nên vì sự kiện này mà buồn bực, gia đình mâu thuẫn cũng không tốt.

Nếu Lưu Chính Nguyên đã hạ thấp tư thế, Tần Mục cũng không dây dưa, bày ra bộ dạng của lãnh đạo.

Lưu Chính Nguyên bị người bắt được đuôi sam, tự nhiên không ngừng đáp ứng. Theo trong lời nói của Tần Mục, hắn đã tìm hiểu rõ ràng gia đình của mình, một ít thủ đoạn không quang minh của Lưu Chính Nguyên chỉ sợ đã bị điều tra xong xuôi. Điều này làm Lưu Chính Nguyên hoàn toàn trầm tĩnh lại, đã tới mức độ này mà Tần Mục vẫn không trở mặt, nói rõ Tần Mục chuẩn bị bảo hộ hắn.

Quả nhiên Tần Mục nói xong lời này, trầm mặc chốc lát nhăn mày nói:

- Nhưng lão Lưu ah, tâm của người trong Tư Lạc Ngõa cũng nên tụ tụ lại, người ở tâm đi vắng, có thêm nhiều chính sách nhiều ưu đãi chỉ là nuông chiều khẩu vị bọn hắn mà thôi. Ông cảm thấy thế nào?

Trong lòng Lưu Chính Nguyên khẽ run rẩy, Tần Mục lấy chuyện người khác đề điểm chính mình đâu, hắn làm sao nghe không hiểu? Bây giờ hắn xem như bị ép lên Lương Sơn, nếu không bảo đảm với Tần Mục, chỉ sợ Tần Mục sẽ lấy ra lý do, vì vậy thần sắc hắn nghiêm túc hứa hẹn:

- Sau khi trở về tôi sẽ chỉnh đốn một chút, thỉnh Tần bí thư yên tâm.

Tần Mục cười nói:

- Tôi chỉ là nói mà thôi, chung quy không muốn nhìn thấy nhà máy lớn như vậy mà mãi luôn hao hụt tiền, ông nói có phải hay không?

Thẳng tới khi Lưu Chính Nguyên trở lại Tư Lạc Ngõa, còn đang suy ngẫm ý tứ lời nói của Tần Mục. Tần Mục chỉ là nói mà thôi? Rốt cục là có ý gì?

Tần Mục nhìn Lưu Chính Nguyên rời đi, đứng dậy đi qua lại trong phòng. Vốn manh mối đã đứt nhưng hiện tại đột nhiên nhảy ra một người, rốt cục là động hay không động, thật sự làm người cảm thấy phiền não.

Tuy rằng lần này bị phái đến Thanh Thao là hành động trả thù của chút người nào đó, nhưng Tần Mục vững ổn đánh chắc, từ trong trùng vây giết đi ra, điều này chỉ sợ bọn họ cũng thật không ngờ. Giờ phút này nếu còn lật lại nợ cũ, rốt cục là được hay là mất?

Vấn đề khó khăn này làm Tần Mục vô cùng rối rắm, hắn muốn gọi điện cho lão gia tử. Nhưng chỉ bấm được hai số, ngón tay hắn chợt dừng lại, đột nhiên nghĩ đến cơ hội này nếu nắm chắc lại tiếp tục kết hợp hình thức của Thanh Thao trước mắt, hắn sẽ đạt tới độ cao chưa từng có ở Thanh Thao. Đồng thời nếu chuyện chế dược Tam Dương tiếp tục diễn biến, chỉ sợ chính lão gia tử cũng không thể ngồi yên không lý đến.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK