Mục lục
Thanh Quan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sắc mặt Hoàng Đào Ba liên tục biến đổi, cuối cùng đi qua một bên ngồi xuống, nhưng khoảng cách thật xa, trừng mắt lạnh lùng nhìn Tần Mục.

Tần Mục không phản ứng ánh mắt của hắn, đưa mắt nhìn sang Ngô Phượng Hà cùng Vương Hải Nam, chậm rãi nói:

- Hai người xuất hiện ở chỗ ngành lao động, bị bọn hắn ra sức khước từ hoặc lấy cớ lãnh đạo đi vắng, không thể giải quyết, đều chuẩn bị đầy đủ chứng cớ không?

Vương Hải Nam gật gật đầu, nói:

- Có, trên tổ chức đưa xuống camera cỡ nhỏ tôi có mang theo, tình huống bọn hắn làm việc lười biếng tôi đã ghi chép lại.

Tần Mục hài lòng gật đầu, nói:

- Tốt lắm. Đồng chí Vương Hải Nam, ngày mai cô mang theo những chứng cớ này cầm văn kiện của tổ hiệp tra chúng ta đi tới bên thành ủy, yêu cầu bọn họ tra xét rõ loại hiện tượng này, đối với người gây ra hiện tượng như vậy phải truy xét kỹ càng.

- Được, Tần chủ nhiệm.

Vương Hải Nam thoáng cười đáp.

Loại sự tình này ai cũng thích làm, Vương Hải Nam bày ra thân phận tổ hiệp tra, trước tiên khoan hãy nói bên thành ủy sẽ có động tác ra sao, chỉ bằng một mình Vương Hải Nam xuất hiện, chuyện du thủy sau lưng chắc rằng sẽ không thiếu. Tần Mục đem du thủy tặng cho Vương Hải Nam, tuy rằng nhìn qua như không chú ý, hoặc là nói Tần Mục cũng không hiểu biết, nhưng Vương Hải Nam hiểu thật rõ ràng ý tứ bên trong, khẳng định phải phân ra hai phần ba lưu cho Tần Mục. Không cần chính mình đưa tay, chỉ dựa vào mệnh lệnh liền có ưu đãi, Vương Hải Nam nhìn Tần Mục cũng có chút thay đổi.

Dựa theo trình tự công việc bình thường, rất ít có tình trạng một người ra ngoài thi hành mệnh lệnh, bởi vì sẽ tạo lỗ hổng thật lớn cho người ta có thể chui qua. Ngô Phượng Hà đang tính toán đưa ra lời dị nghị, Tần Mục chợt ho khan một tiếng nói:

- Đồng chí Phượng Hà, nhiệm vụ của đồng chí càng gian khổ hơn một ít.

- Ngày mai đồng chí trực tiếp đến Ban kỷ luật thanh tra thành phố, tìm lãnh đạo ngành nói chuyện, nhìn xem loại hiện tượng này tại cơ sở có phải thật thông thường hay không. Một thành phố là vậy, vậy hai thành phố, mười thành phố thì sao, nông dân là căn bản của chúng ta, nhân viên công tác một vài ngành xem thường nhân dân lao động, cảm thấy được họ quê mùa không sạch sẽ, tố chất thấp, những nhận thức này đều là sai lầm. Như vậy mấy ngày nay đồng chí sửa sang lại báo cáo cho tôi, cần cẩn thận phân tích loại tình huống này được chứ?

Ngô Phượng Hà nhất thời sửng sốt, đăng báo tố cáo? Theo tính chất lâm thời của công tác hiện tại, lên báo cáo chính là cơ hội rạng rỡ mặt mày, nếu trong báo cáo có điều gì làm lãnh đạo vừa ý, đó chính là giắt cái tên ở trong mắt lãnh đạo, cơ hội gặp chuyện tốt sẽ gia tăng rất nhiều. Hắn nhất thời thu hồi bất mãn mà Tần Mục giao cho Vương Hải Nam, mỉm cười gật gật đầu, nói:

- Tần chủ nhiệm, anh yên tâm.

Tần Mục gật gật đầu. Vương Hải Nam là phụ nữ, tâm tư tranh quyền chỉ sợ không nặng lắm, tặng chút du thủy cho nàng cũng đủ ổn định. Mà Ngô Phượng Hà không phải người thành thật, mỗi tối thấy hắn gọi điện nói là gọi về nhà, đây chẳng khác gì lừa mình dối người. Nếu hắn nuôi tình nhân bên ngoài, chi phí khẳng định lớn, cho hắn cơ hội thăng lên nhanh hơn như vậy tâm tư của hắn khẳng định sẽ quay chung quanh Tần Mục. Dù sao cơ hội nhập vào mắt cấp trên nằm trong tay Tần Mục, báo cáo có đưa lên được hay không còn phải xem tâm tình của hắn.

Không chút dấu vết cấp bánh mì lớn cho Vương Hải Nam cùng Ngô Phượng Hà, trong lòng Tần Mục hòa hoãn hơn một ít. Hắn châm điếu thuốc, chậm rãi nhìn qua Cố Ngọc Trữ, nói:

- Đồng chí Ngọc Trữ, chuyện kia tôi đã biết, chuyện này tôi sẽ đích thân xử lý, đồng chí đem kinh nghiệm bản thân mình dùng để thuyết phục người khác đi.

Cố Ngọc Trữ gật gật đầu, Tần Mục nói muốn trút giận cho mình cũng không chỉ là làm bộ tịch, chỉ sợ sẽ đi thẳng vào tỉnh ủy. Trước kia Cố Ngọc Trữ thiết tưởng, Tần Mục nhiều lắm là qua thành ủy bày cái giá, nhưng hiện giờ bên thành ủy đã giao cho Vương Hải Nam, Tần Mục lại đi thành ủy sẽ không tốt, Cố Ngọc Trữ theo trực giác nghĩ hắn sẽ đi tỉnh ủy.

Trong tỉnh ủy có nhân vật nào mà không phải nắm quyền. Cố Ngọc Trữ nghĩ nếu thật mời nàng đi tỉnh ủy, nàng thật sự có chút nhút nhát, chưa từng kiến thức qua trận thế nơi đó. Nàng nhìn Tần Mục còn trẻ tuổi, nói chuyện thật nhẹ nhàng, trong lòng liền thêm chú ý, kiến thức của Tần Mục nói không chuẩn có thể đem ra trấn được trường hợp.

Ba người còn lại đều ngẫm ra ý tứ của Tần Mục, sắc mặt có chút rõ ràng.

Tần Mục phát hiện sắc mặt Hoàng Đào Ba có chút hòa hoãn, liền cười nói:

- Về phần đồng chí Hoàng Đào Ba, vì công tác phấn đấu tuyến đầu, thân thể nhận lấy đả kích không nhỏ. Như vậy đồng chí Phượng Hà, anh phụ trách đưa anh ấy đến bệnh viện, triệt để kiểm tra thân thể một chút. Ân, nhập viện vài ngày quan sát, thân thể là tiền vốn cách mạng, không thể xảy ra chuyện.

Nói xong Tần Mục liền đứng lên đi ra ngoài cửa.

Như vậy thì xong rồi? Ánh mắt Hoàng Đào Ba có chút ngây ra. Trong quá trình điều tra âm thầm lần này, người xui xẻo nhất mà ra sức nhiều nhất là hắn, đã bị đánh không nói, còn bị dồn một bụng tức giận trong đồn công an. Dựa theo hành động vừa rồi của Tần Mục, lẽ ra mình phải là người lấy được ưu đãi lớn nhất, nhưng chỉ nói một câu nằm viện quan sát trị liệu đã đem mình đuổi sao?

Hoàng Đào Ba bật người đứng lên, đang định nói gì đó, Tần Mục đột nhiên ngừng lại nghiêng đầu liếc mắt nhìn hắn.

Cái nhìn này làm toàn thân Hoàng Đào Ba phát lạnh. Ánh mắt Tần Mục chỉ dừng trên người hắn một chút, liền chuyển qua mặt bàn bị hắn vỗ khi nãy. Khóe môi Tần Mục lộ ra diễn cảm lạnh lẽo khó hiểu, không quản Hoàng Đào Ba có xem hiểu được hay không, liền quay đầu rời khỏi phòng.

Thân thể Hoàng Đào Ba vô lực ngồi trở về, nhìn ba người khác đều lấy được lợi ích thực tế, nhất thời miệng đầy chua xót, không biết nên làm sao xử lý.

Có công thì thưởng, có tội thì phạt. Nếu chính hắn không vỗ bàn làm khó dễ Tần Mục, như thế nào cũng sẽ có ưu đãi không nhỏ rơi xuống người mình đi? Trong lòng Hoàng Đào Ba sản sinh ý nghĩ như vậy, trong mắt Tần Mục quả nhiên không chịu được chút hạt cát tồn tại thôi.

Tần Mục đã sớm nhìn ra quan hệ giữa Hoàng Đào Ba cùng Ngô Phượng Hà, hình như Hoàng Đào Ba chiếm địa vị chủ đạo. Cho nên Tần Mục có nói qua với Cố Ngọc Trữ, nói bóng nói gió hỏi thăm nàng có biết chuyện gì giữa hai người này hay không.

Cũng vừa khéo lúc còn ở thủ đô Cố Ngọc Trữ từng hỏi thăm gia đình lai lịch của những thành viên trong tổ hiệp tra, ngoại trừ Tần Mục, những người khác nhiều ít có chút ấn tượng, giống như Ngô Phượng Hà cùng Hoàng Đào Ba từ một huyện ủy đi ra, Ngô Phượng Hà từng tiếp nhận vị trí của Hoàng Đào Ba.

Cho nên đối với sự liên hợp của hai người kia, sách lược của Tần Mục chính là phủng một người đánh một người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK