Mục lục
Thanh Quan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Lão Tần ah, đứa cháu của ông thật sự khó mà nói, khó mà nói ah. Nhưng so sánh với tiểu tử nhà tôi thật có khí độ, tôi xem trọng hắn.

Tần lão gia tử như nói gì đó, tiếng cười của Phương lão gia tử càng sang sảng, nói:

- Lão Tần, đừng nhìn ông tòng quân sớm hơn tôi vài năm, nhưng có câu ông đừng không phục. Muốn tôi luyện luyện tiểu tử kia, đến lúc đó ông đừng đau lòng.

Trong điện thoại truyền ra ý cười của Tần lão gia tử, Phương lão gia tử tiếp tục nói:

- Ông nói thế hệ trước như chúng ta làm cái gì vậy, tự mình tìm một chỗ chờ chết là được, vẫn còn vì con cháu phải hao tổn nhiều tâm trí như thế, ông xem lão Dương, không phải bị mệt chết sao?

Những lời này nói xong, cả hai người đồng thời lâm vào trầm mặc.

Tần Mục lái xe về nội thành, trong lòng cân nhắc lần này ban kỷ luật thanh tra gọi mình đến là vì chuyện gì, quan chức mới nhậm chức hai ngày đã bị ban kỷ luật thanh tra thẩm tra, nếu nói ra sẽ biến thành chuyện cười.

Trong lòng hắn chất chứa tâm sự, khi rẽ phải tốc độ hơi nhanh, nhìn thấy có một đôi nam nữ sắp bị đụng phải, Tần Mục dùng sức giẫm phanh, xe khẩn cấp dừng lại phát ra tiếng rít lớn chói tai.

Tiếng rít này quá mức đột ngột, hai người kia vội vàng quay đầu lại, phát hiện xe đã dừng trước mắt, nhất thời té lăn trên đất. Trong lòng Tần Mục hô to, nhưng vẫn mở cửa xe bước xuống. Tình hình như vậy tựa hồ chưa từng gặp qua bao giờ, cách đó không xa đã có công an giao thông chạy tới.

- Hai vị thế nào?

Tần Mục vội vàng đi qua, nhìn hai người trẻ tuổi té trên đất hỏi. Thanh niên kia đứng dậy, dùng tiếng địa phương trách nói:

- Anh lái xe thế nào đây, không thấy có người sao?

Tần Mục không ngớt lời xin lỗi, giúp đỡ thanh niên kéo cô gái đứng dậy. Xe của Tần Mục cũng không phải xe nổi tiếng, ăn mặc lại cực kỳ bình thường, thật sự không giống người giàu có ỷ thế hiếp người. Cô gái kia đứng dậy, thanh niên không ngừng hỏi nàng có bị thương gì hay không.

Giờ phút này công an giao thông đã chạy tới chào ba người, trực tiếp gọi Tần Mục đi lấy giấy phép lái xe cùng giấy căn cước. Đây là trình tự cần làm, Tần Mục cũng không cự tuyệt, quay vào xe lấy giấy chứng nhận đưa ra.

- Không có việc gì, không bị thương, bỏ qua đi.

Thanh niên rộng lượng nói.

Tần Mục vội vàng cảm tạ, công an giao thông lại không vui. Hắn nghiêm túc giáo dục Tần Mục lái xe phải tập trung, không thể gọi điện thoại. Tần Mục không ngừng gật đầu, khiêm tốn tiếp nhận giáo dục, nhưng không ngừng xem đồng hồ. Ban kỷ luật thanh tra có lệnh, nếu hắn đến trễ thật sự không tiện giải thích.

- Nghiêm túc một chút, có tranh thủ thời gian cũng không thể tăng tốc độ, anh gặp may mắn không đụng người thôi, nếu vận khí không tốt đây?

Công an giao thông tiếp tục giáo dục hắn.

Tần Mục có chút cười khổ, lấy thẻ công tác đưa qua, nói:

- Đồng chí, tôi quả thật có chuyện sốt ruột cần làm, đây là chứng minh công tác của tôi.

Công an giao thông xem xong thẻ công tác, lại cúi chào Tần Mục, dùng hai tay trả lại thẻ công tác. Thanh niên bên cạnh thấp giọng nói gì đó với cô gái, cô gái bật cười, dùng sức nhu nhu cánh tay.

Còn nhớ rõ lúc ở thủ đô, Tần Mục từng gặp phải loại chuyện này, nhưng lần đó thật sự đụng người, nhưng thái độ công an giao thông kia làm hắn có chút không hài lòng. Là thành thị biển hướng toàn thế giới, công an giao thông sau khi nhìn thấy thẻ công tác của hắn lại xử lý như thế nào?

- Đồng chí Tần Mục, tuy rằng ngài có công vụ trong người, nhưng vẫn phải chú ý an toàn. Dựa theo quy định của chúng tôi, cần giữ lại giấy lái xe của ngài, đợi sau khi hai người họ kiểm tra thân thể cùng kiểm tra xe của ngài, xác nhận không có sự cố mới có thể đem giấy xe trả lại cho ngài!

Gương mặt công an giao thông không đổi sắc, vẫn dùng vẻ mặt cùng ngữ điệu vừa rồi nói.

Tần Mục gật gật đầu, tỏ vẻ xử lý này hắn thừa nhận, sau đó lại lấy ra quyển vở, lưu lại số điện thoại của mình, nói:

- Đồng chí, công tác có nhiệm vụ khẩn cấp, hay là tôi lưu lại số điện thoại của tôi, nếu có tình huống mới tùy thời cho tôi biết.

Công an giao thông gật đầu, kỳ thật chuyện này người bị hại không có gì, mắt nhắm mắt mở xem như qua rồi. Nhưng Tần Mục không nổi nóng, mà viên công an cũng là người thẳng thắn, hai người xem như đúng mức, lại đem chuyện này giải quyết như thế.

Tần Mục viết số điện thoại đưa cho thanh niên, lúc này mới vẫy xe taxi ven đường, vội vàng rời đi.

Mọi người không ai hay biết, cách đó không xa trên một chiếc xe cỡ lớn, có một nhiếp ảnh gia đem hình ảnh này chụp lại, toàn bộ chân thực thu xuống.

Dọc đường Tần Mục liên tục thúc giục tài xế chạy nhanh, cuối cùng trước chín giờ rưỡi chạy tới tòa lầu của ban kỷ luật thanh tra. Tập quán sinh hoạt phương nam khác với phương bắc, nơi này chín giờ rưỡi mới xem như giờ làm việc theo quy định. Đồng dạng, bọn họ tan tầm cũng muộn hơn, đây là tập quán sinh hoạt đặc thù của địa phương tạo thành.

Đại lầu của ban kỷ luật thanh tra không nằm chung một chỗ với thành ủy, mà là ở chung với cơ quan công- kiểm- pháp. Tần Mục làm đăng ký ở cổng bảo vệ, sửa sang quần áo, đi vào trong lầu. Hắn là cán bộ mới đến, qua lần này không cần thẻ công tác cũng có thể đi vào. Ánh mắt bảo vệ đều rất tốt, nhớ người rất chuẩn xác.

Tần Mục không biết mình nên tìm ai, trong điện thoại chỉ gọi hắn đến ban kỷ luật thanh tra, nhưng không nói là tìm người nào. Lần này xem như khó khăn, đến nơi này không phải là chuyện gì sáng rọi, càng ít đặt chân nơi đây càng tốt. Hắn còn đang sững sờ, chợt nghe sau lưng có người cười nói:

- Người hôm nay cũng thật biết điều, rất không sai ah.

Chờ hắn xoay người lại, phát hiện đôi thanh niên nam nữ mình suýt đụng phải đang đứng sau lưng thấp giọng nghị luận.

- Di, làm sao anh cũng ở đây vậy?

Cô gái kỳ quái nhìn Tần Mục.

- Xin hỏi hai vị là nhân viên công tác nơi này sao?

Tần Mục nhất thời cảm thấy thật đúng lúc, vội vàng hỏi.

- Đúng vậy, chúng tôi đều thuộc khoa kiểm tra ban kỷ luật thanh tra, tôi tên là Tống Mỹ Giai, anh ấy là Triệu Việt, anh là?

Cô gái lấy ra thẻ công tác trong túi xách cài lên ngực, đúng là người của ban kỷ luật thanh tra.

Tần Mục vừa xem liền vội vàng lấy ra thẻ chứng minh của mình, nói:

- Tôi là bí thư khu đảng ủy Phổ Thượng Tần Mục, nhận được thông tri đến ban kỷ luật thanh tra một chuyến.

Tống Mỹ Giai nhìn Triệu Việt cười nói:

- Tôi đã nói chuyện hôm nay thật trùng hợp đi. Tần bí thư, xin mời theo chúng tôi, chuyện của anh do chúng tôi phụ trách.

Ánh mắt Tần Mục híp lại, thái độ này thật không phù hợp với suy luận. Tần Mục cảm thấy được ban kỷ luật thanh tra gọi mình tới đây, nhất định là vì vấn đề của Lan Hướng Trung, có lẽ còn có người cố ý gây khó khăn cho mình. Nhưng khi nhìn biểu tình của Tống Mỹ Giai cùng Triệu Việt, giống như không có vẻ gì là nghiêm túc, việc này làm Tần Mục đoán không ra, chiêu thức ấy của ban kỷ luật thanh tra là như thế nào?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK