Mục lục
Thanh Quan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tần Mục cười lên ha hả, hào khí nói ra:

- Có muốn đi một vòng hay không?

- Muốn! Em muốn!

Hà Tinh đỏ mặt hư không chịu nổi, hai đấm dùng sức đánh lắc lư.

- Vậy đến đi!

Xe Audi lao đi như tia chớp, lại đảo qua một vòng lớn.

Những người trẻ tuổi kia đã được thông tri, tất cả đều trốn qua nền đường, nhìn chằm chằm vào phương xa, chờ chiếc xe kia tới.

- Đến!

Mập mạp không biết lấy cái thang từ nơi nào, leo lên nhìn qua phương xa, nhìn chằm chằm vào ngọn đèn lập lòe và hét lên:

Ông!

Xe Audi căn bản không có ý dừng lại mà vượt qua bọn họ.

- Bà mẹ nó, bà mẹ nó, bà mẹ nó! Tám phần mười bảy giây, phá ghi chép của Hàn lớn mật!

Mập mạp thét lên kinh hãi, hắn ngây ngốc nhìn qua đồng hồ bấm giây của mình, trên đồng hố báo tám phần mười bảy giây.

Người phía dưới soointraof lên, vừa khua múa hai tay, hướng về phía đi xa xe Audi cùng kêu lên hô:

- Xe thần, xe thần!

Tần Mục cũng không có ý dừng lại, hắn muốn triệt để ném phiền muộn đi mất.

Ông!

Tám phần mười lăm giây.

Ông!

Tám phần lẻ hai giây.

Ông!

Bảy phần năm mươi hai giây.

Đám chuyên đua xe này nhìn thấy Tần Mục không ngừng phá ghi chép, bọn họ giờ phát này cũng biết đua xe trái phép như bọn họ chẳng có gì mà khoe khoang, có ai có thể tự khiêu chiến mình?

Thời điểm bọn họ đang chờ Tần Mục phá ghi chép, hắn lại vòng ra đường ngoài, Tần Mục và Hà Tinh ngồi chồm hỏm bên đường ói.

- Đi thôi.

Hà Tinh ôm bụng cười khổ, nôn mửa một hồi khó chịu muốn chế, nhìn thấy Tần Mục ngồi bên cạnh, nàng nhất thời cảm thấy tim đau đớn.

- Hà Tinh, em nói anh có phải hỗn đản không?

Tần Mục đã hết say rượu rồi, híp mắt lại hỏi vấn đề lúc trước.

- Có phải hỗn đản hay không em không biết, em chỉ là biết rõ nếu như hiện tại anh về nhà, ngày mai anh sẽ bị lãnh đạo mắng.

Hà Tinh đi qua ngồi bên người Tần Mục, hung ác nói.

Tần Mục cười một tiếng, trong âm thanh mang theo đắng chát và tang thương, còn tự giễu, đây là Tần Mục rất khó biểu đạt tình cảm, Hà Tinh tâm tư đã nhiễm hắn thật sâu, không nhịn được ôm lấy Tần Mục, vùi đầu vào trong ngực của hắn.

Trong đầu Tần Mục trong đang hỗn hợp chuyện kiếp trước, từng nói nói chuyện, trải qua đấu đá quan trường, nương theo cảm giác say này trở lại, hắn cảm thấy tâm trí lộn xộn.

- Hà Tinh... Anh có rất nhiều nữ nhân, anh rất hỗn đản.

Hà Tinh chôn ở trong ngực, Tần Mục ngửi hương thơm, thì thào nói ra.

- Em sớm đã biết rõ, anh chính là đại hỗn đản, đại hỗn đản!

Hà Tinh dùng sức ôm Tần Mục, kéo hắn ngồi vào trong xe, nhét Tần Mục vào.

Khởi động xe, Hà Tinh kêu lên:

- Tần Mục, anh ngàn vạn lần đừng ói trong xe, chúng ta lập tức về nhà.

Nói xong câu đó Hà Tinh có chút sững sờ, nàng cũng không biết nhà Tần Mục ở nơi nào, khẽ cắn môi, trực tiếp chạy về nhà của nàng.

Đáng thương cho đám lái xe số khổ, chờ thêm nửa tiếng thấy không đúng thì một đám người lái xe chạy vòng tìm kiếm, khi đó mới phát hiện thì ra gia hỏa phá kỷ lục đã rời đi rồi.

Bởi vì xe của Tần Mục màu đen, cho nên giới đua xe ở kinh thành gọi "U Phù", trong thời gian ngắn đám này bàn tán xôn xao, đều toát ra một câu: có năng lực thì ra ngoại ô chơi, chỉ cần có thể trong tám giây hoàn thành một vòng thì lão tử sẽ gọi ngươi là đại gia!

Đối với chuyện này thẳng tới khi Tần Mục gặp lại Hàn Tề Đằng mới biết được, nhưng mà hắn chỉ cười khổ mà thôi.

...

Tần Mục phiền muộn, có người còn phiền muộn hơn cả Tần Mục, chính là khoa trưởng khoa hậu cần Viên Khắc Chấn. Hắn bị bộ trưởng Bùi Hải Đào phê bình hung ác một hồi, hơn nữa dùng ngữ khí thâm trầm nói cho Viên Khắc Chấn nghe, tổ chức cân nhắc tới vấn đề tuổi tác của Viên Khắc Chấn cho nên chuẩn bị thay đổi hoàn cảnh công tác cho hắn, ý tứ không cần nói cũng biết, chuyện này huyên náo quá lớn, Viên Khắc Chấn đã xong đời.

Đánh chết Viên Khắc Chấn cũng nghĩ không thông Tần Mục ở nơi nào tìm được lực lượng mạnh như thế, điểm này không chỉ hắn mà Bùi bộ trưởng cũng ngạc nhiên, điểm này khiến Bùi Hải Đào kinh ngạc. Hắn ở kinh thành cũng quen một ít người, mang một bụng hờn dỗi tìm hiểu lai lịch của Tần Mục, nhưng mà đám bạn trong vòng luẩn quẩn của hắn là không biết Tần Mục rốt cuộc là thần thánh phương nào, nhưng mà có người biết rõ nói cho Viên Khắc Chấn nghe, Tần Mục từng đấu qua với Trương gia nhị thiếu gia Trương Tử Bình, kết quả cuối cùng không có bao nhiêu người biết, chỉ biết Mộng Ngải Thiên Đường vẫn buôn bán như thương lệ, Tần Mục cùng Trương Tử Bình biến thành bạn.

Lai lịch của Trương Tử Bình thì Viên Khắc Chấn cũng không biết, nhưng mà hắn biết Trương Tử Bình người này mánh khoé thông thiên, Viên Khắc Chấn có bắt tám cái gậy tre cũng không với tới. Thương nhân không có hậu trường mạnh thì không thể làm lớn, điểm này hắn biết rõ. Đây là điểm Viên Khắc Chấn những năm qua suy nghĩ chân thật. Hắn cân nhắc một chút, cảm thấy trong nội tâm không quá an tâm, hắn ra ngoài bái phỏng mấy người nữa, dù sao lễ mừng năm mới vừa mới đi làm, cũng không phải bận quá, huống chi hắn là khoa trưởng sắp chuyển chức, thời gian nhàn rỗi cũng nhiều...

Hắn lái xe đi ra ngoài, thời điểm ra cư xá thì phát hiện chiếc Audi màu đen, biển số xe hắn cảm thấy quan mắt, lúc này thả chậm tốc độ quan sát chiếc xe.

Xe Audi, biển số quân đội! Xem như vậy ở kinh thành đã thấy nhiều, nhưng mà Viên Khắc Chấn nhìn thấy biển số thì biết là xe của Tần Mục.

Bởi vì bộ tin tức có xe Audi trừ bộ trưởng cùng phó bộ trưởng ra, chỉ có Tần Mục dám đi xe này, làm cho Viên Khắc Chấn không quên được.

Tần Mục vì sao chạy tới cư xá này? Trong đầu Viên Khắc Chấn xuất hiện nhiều dấu hỏi(???). Hắn nhanh chóng quay đầu xe quay lại cư xá.

Hà Tinh lái xe, đi cũng không nhanh, Tần Mục lúc này nghiêng đầu ngủ say. Nàng gọi Tần Mục vài câu nhưng Tần Mục chỉ hàm hàm hồ hồ đáp ứng, không có dấu hiệu tỉnh lại.

Viên Khắc Chấn đi theo xe Audi, nhìn nó dừng lại và thấy một dáng nữ nhân mặc áo khoác màu bạc đi ra ngoài. Chuyện này làm cho Viên Khắc Chấn vỗ đầu kỳ quái.

Sau đó Viên Khắc Chấn nhìn thấy nữ hài này đi qua bên cửa khác, cố hết sức vịn nam tử mặc âu phục ra. Tuy hắn không rõ diện mạo của nam tử này, nhưng mà lúc nhìn kỹ thì Viên Khắc Chấn dám khẳng định, người nọ là Tần Mục, nhưng lại uống say.

Thật sự là trời cũng giúp ta! Con mắt của Viên Khắc Chấn sáng lên, khóe mắt nhăn lại đầy vui vẻ. Lúc này Tần Mục đang nằm trong tay hắn, Viên Khắc Chấn kích động hai tay run rẩy, người nào không biết bộ trưởng Bùi Hải Đào hận nhất là quan hệ nam nữ loạn chứ?

Viên Khắc Chấn có chắc chắn, vị trí khoa hậu cần của hắn không chạy được, chỉ cần báo chuyện của Tần Mục lên trên thì Viên Khắc Chấn chỉ sợ sẽ chuyển bại thành thắng, mà Tần Mục thì vạn kiếp bất phục.

- Nhưng mà loại chuyện này quá mức không quang minh chính đại rồi.

Viên Khắc Chấn còn không hồ đồ, vội vàng đi theo sau Hà Tinh, muốn xem nàng đang đi nơi nào.

Làm cho Viên Khắc Chấn không thể tưởng được là, Hà Tinh dắt tay Tần Mục đi tới tòa nhà của hắn ở.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK