Mục lục
Thanh Quan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong cuộc chiến tin tức xưa nay là chỗ trống của quốc gia, có thêm sinh lực như Lam Uân, làm sao không dùng quyền to cùng địa vị lưu lại lòng của nàng, kỳ thật chỉ cần Đậu Đức lộ ra hắn là người của Tần gia, Lam Uân dù thế nào vẫn sẽ cấp mặt mũi, bỏ qua cho Hạ Chân, nhưng Đậu Đức bị dượng cả cảnh cáo, không cho phép hắn đi giúp Hạ Chân, cho nên Đậu Đức chỉ có thể tìm Tần Mục, trải qua một năm lịch lãm, hắn xem như hiểu được địa vị của Tần Mục trong Tần gia, cho dù là Cao Phái cũng phải đối đãi Tần Mục nể trọng, địa vị của Tần Mục trong Tần gia chẳng khác gì nước lên thì thuyền lên, đã có thể trực tiếp nói chuyện với đời thứ hai của Tần gia.

Tần Mục rốt cục là người khởi xướng, nghe xong lời khiếu nại ủy khuất của Đậu Đức, liền cười vỗ vỗ bả vai hắn, cổ vũ nói:

- Lão thập, sao cậu còn thành thật như thế, dượng cả không cho cậu giúp, cậu lại không giúp, cho dù về nhà bị dượng đánh gãy chân, cũng không cần có câu oán hận, vấn đề ở chỗ chính Hạ Uyển Nhi có thể vượt qua ánh mắt của hai vị lão nhân gia nhà cậu hay không, đừng để cậu vội vã một trận, cuối cùng bị rơi ở nơi này!

- Không đâu, cha mẹ tôi cũng thật hài lòng Uyển Nhi, nếu không có chuyện cha của nàng, qua năm sẽ cho mọi người ăn bánh kẹo cưới.

Đậu Đức vội vàng nói, có chút bộ dạng đỏ mặt tía tai.

Tần Mục cười to, không nói thêm gì nữa, chỉ chắp tay sau lưng rời đi, Đậu Đức tỉnh ngộ, vội vàng lấy di động gọi cho Hạ Uyển Nhi, không ngừng báo cáo tiến triển mới nhất.

Mùng một tết, bắt đầu từ sáu giờ sáng trước cửa tứ hợp viện đã sắp xếp một hàng xe thật dài, người đến chúc tết quả nhiên nối liền không dứt, kỳ thật chỉ cần đến đây nói vài câu với Tần lão gia tử, đó là chuyện vô cùng vinh hạnh, có chút người đã đến nhiều năm nhưng không gặp được cơ hội như vậy, nhưng vẫn kiên trì đến mãi không tha.

Ngày này Tần Mục nhận thức không ít người, còn nhiều hơn so với năm trước, có chút người thậm chí còn tỏ ý thưởng thức Tần Mục, hiểu rõ công việc tại căn cứ thực nghiệm Châu Nghiễm, suốt ngày này Tần Mục xem như có thêm danh sách một số người trong mạng lưới quan hệ.

Sang mùng hai, Tần Mục bắt đầu lái xe đi chúc tết các vị lãnh đạo ngày trước, hắn đi qua địa phương mình từng làm việc một lần, mà những địa phương chưa từng đi qua nhưng có liên hệ cũng đi một lần, tuy rằng Tần Mục không quan tâm bọn họ có khả năng giúp đỡ được mình chuyện gì, nhưng chỉ cần đừng hạ ngáng chân đã là chuyện tốt. Hắn lái một chiếc Audi đời cũ, quà tặng đặt ở sau xe lần lượt lại đưa ra, tới tối mùng hai Chu Tiểu Mai dẫn các cô gái khác may mắn cùng nhau đi vào tứ hợp viện, thật cẩn thận ăn xong bữa cơm với lão gia tử cùng Ông Văn Hoa, được thừa nhận như bây giờ thật sự khó được, mấy cô gái đều chảy nước mắt, khiến cho Tần Mục bị mọi người xem thường cả đêm.

Mãi đến mùng bốn rốt cục nghe Đậu Đức truyền đến tin tức, nể mặt Tần lão gia tử cùng Tần Mục, Lam Uân rốt cục quyết định buông tha cho Hạ Chân, mà Hạ Chân chỉ cần nhẫn nhịn thêm một năm cũng tới thời gian về hưu, Lam Uân không phải không yêu cầu ích lợi, đã đạt tới đồng minh với Hạ Chân, ủng hộ thanh niên mà nàng xem trọng thượng vị.

Tần Mục đi bái phỏng người khác thì tự nhiên cũng có người đến bái phỏng hắn, bên Bắc Liêu khẳng định đi qua, những thủ hạ ngày trước dưới sự quản lý của Quý Thu ngày càng tăng thêm thế lực, cả căn cơ Bắc Liêu đã nắm chắc trong tay Cao Phái, mà Đằng Long biến thành hậu hoa viên của Tần Mục, Cừu Tiểu Bằng mang theo vợ con cũng đến thủ đô, biết được chị mình đã được cho phép đi vào tứ hợp viện Tần gia, tuy rằng cảm giác chị mình dùng thân phận tình nhân đi vào, nhưng với năng lượng của Tần gia có thể cho phép một tình nhân vào cửa đã xem như rất có khí độ, như vậy còn cầu thêm điều gì, huống hồ nhìn xem Cừu gia, có chuyện gì mà không phụ thuộc vào Tần Mục, nhìn thấy bộ dáng hạnh phúc của chị mình, Cừu Tiểu Bằng còn trực tiếp tặng cho cháu trai cháu gái mỗi nhi đồng một vạn đồng tiền.

Quý Chí Cương càng thêm trầm ổn, nói chuyện làm việc phong độ mười phần, hiện tại hắn đã trở thành truyền kỳ của huyện Tây Bình, có những thiếu niên lêu lổng đều đem Quý Chí Cương xem thành thần tượng truyền kỳ, người này mê bóng đá đến si, gần đây chuẩn bị có hành động lớn, do tập đoàn Vạn Yến bỏ vốn tìm kiếm hảo mầm trong dân gian, hơn nữa còn chuẩn bị qua Anh quốc thu mua câu lạc bộ bóng đá, dùng cầu thủ bản thổ mà tiến hành trận đấu tàn khốc để bồi dưỡng khả năng cho bọn họ, Tần Mục chỉ cười nói hắn làm việc không công, Quý Chí Cương chỉ đáp hắn dùng lạt mềm buộc chặt, một câu lạc bộ không bao nhiêu tiền, cần chính là thanh danh, xem như đánh xuống trụ cột cho Vạn Yến đi vào thị trường Châu Âu.

Tần Mục dặn Quý Chí Cương duy trì Vạn Yến thêm hai năm, sau đó nên chuyển hình, đi thực nghiệp là tốt nhất, hơn nữa còn lộ ra tin tức đập lớn bên Quách Tự Tại cần xây dựng, vốn Tần Mục tiến cử lão Mã cho Quách Tự Tại, nhưng có Quý Chí Cương xen vào, bằng sự quen thuộc giữa đôi bên, có một số việc càng thêm dễ làm.

Mấy ngày đầu năm thật bận rộn, đến mùng năm Tần Mục phải quay về Châu Nghiễm, dù sao Châu Nghiễm mới là căn bản của hắn, còn phải đi bái phỏng lãnh đạo, chẳng những đến chỗ Phương Chấn Bang, toàn bộ ban thường ủy còn có cục trưởng những ngành chủ yếu hắn phải đi lại một phen, đây là thời gian kéo cảm tình cũng là thời gian thu lễ danh chính ngôn thuận.

Mấy cô gái đều lưu lại thủ đô, Ông Văn Hoa muốn cùng các nàng cùng nhau trải qua mười lăm tháng Giêng.

Khi Tần Mục sửa sang lại hành lý, nhận được điện thoại của Quách Tự Tại, bên Cửu Giang xem như đã xong việc, hắn còn mượn sức hai ủy viên thường ủy, cuối cùng tranh thủ thêm số phiếu, bí thư thành ủy rất hài lòng đối với biểu hiện của hắn, để cho hắn trấn thủ, đối với kết quả như vậy Tần Mục đã trong dự liệu, nói vài câu chúc mừng.

- Tần bí thư, có chuyện không biết có nên nói hay không.

Quách Tự Tại không cúp điện thoại, mà trầm mặc một lát, có chút khó khăn mở miệng.

- Tự Tại, giữa chúng ta có việc gì cứ việc nói!

- Tần bí thư, không biết ngài có thể liên hệ với bệnh viện nổi tiếng ở nước ngoài không, lão chủ tịch huyện…lão chủ tịch huyện bị ung thư!

Lão chủ tịch huyện! Trong đầu Tần Mục ông một tiếng, Quách Tự Tại đang nói Bạch Quang Lượng, trước mắt đang đảm nhiệm phó bí thư phát cải ủy tại Tây Túc, hắn lại bị ung thư, điều này làm cho Tần Mục có chút không thể thừa nhận, tuy rằng hiện tại Quý Thu đảm nhiệm bí thư thành ủy, nhưng Tần Mục đã có ý tưởng an bài cho Bạch Quang Lượng, muốn đợi tới chuyện phát sinh năm 98 sẽ lưu vị trí cho Bạch Quang Lượng, nhưng hắn thật không ngờ ở trong thời điểm mấu chốt Bạch Quang Lượng lại bị ung thư, đây chính là bệnh bất trị, trừ phi có kỳ tích phát sinh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK