Mục lục
Thanh Quan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người ngoại quốc thể hiện tình cảm của mình ra mặt, hoàn toàn khác với tính cách ẩn giấu của người Trung Quốc, Tần Mục tự nhiên nghe ra ý trong lời của Sydney, hắn ra tay cứu giúp lần trước đã thắng được ái mộ của nàng, đây không phải là ước nguyện ban đầu của Tần Mục Ý niệm trong đầu của hắn xoay chuyển, chỉ vào sân khấu nhỏ cạnh bể bơi nói:

- Có muốn hát một ca khúc hay không

Sydney nhìn theo ngón tay Tần Mục, sân khấu này tuy nhỏ nhưng nó lại là nơi chứa đầy mộng tưởng của Sydney Nàng nhanh chóng gật gật đầu, trong ánh mắt tràn ngập thần thái nóng bỏng

Tần Mục cười ha hả duỗi ngón tay ra quệt mồ hôi trên chớp mũi của Sydney Sydney chẳng khác gì cây mắc cỡ bị người ta chạm vào, gương mặt nhỏ nhắn của nàng đỏ lên như Bình Quả, bàn tay nhỏ nhắn che mặt của mình lại, nhỏ giọng hỏi:

- Anh là nhà ảo thuật, còn là thiên sứ à, làm sao biết được nguyện vọng trong lòng của tôi

Tâm thần của Tần Mục chấn động Mỗi người đều hy vọng mình có thể đụng phải nhà ảo thuật hoặc là thiên sứ, có thể thay đổi vận mệnh không công bằng với mình Nhưng mà thế gian này có nhiều thứ không công bằng như thế, cho dù có ngàn vạn thiên sứ cũng bận tối mặt tối mũi Hắn lẳng lặng nhìn qua sân khấu cách đó không xa, giọng nói đầy thâm ý:

- Mỗi người đều là thiên sứ của chính mình, trọng yếu nhất chính là cô phải tự bay lượn hoặc trở thành con vịt trên cạn

Trong mắt Sydney xuất hiện hào quang kinh hỉ, nhìn Tần Mục cười vui vẻ, nói:

- Thiên sứ tiên sinh, anh không biết anh chính là thiên sứ của Sydney, tôi thề mỗi ngày tôi còn sống đều phấn đấu để tự mình bay lượn Bởi vì

Nàng đang suy nghĩ từ ngữ cho thích hợp, rốt cuộc tìm được từ ngữ hình dung thì đôi mắt của nàng tràn ngạp nhu tình, nhẹ giọng nói ra một câu

Đột nhiên âm nhạc vang lên, đây là khúc tiếp khách của nước Mỹ, trừ khách nhân cực kỳ tôn quý mới có thể nghe được khúc nhạc này Âm nhạc đột nhiên tăng lớn khiến Tần Mục không có nghe được Sydney nói câu sau cùng, xuất phát từ lễ phép Tần Mục mỉm cười gật đầu với Sydney, sau đó lực chú ý đặt lên lối vào, không có phát hiện bàn tay nhỏ bé củ Sydney đặt lên môi của nàng bày ra tư thế hôn gió với Tần Mục

Khi âm nhạc được diễn tấu thì một thân ảnh mặc sườn xám màu đỏ đi vào, chung quanh Ông Văn Hoa có một đám người ưu nhã lễ độ vây quanh Đây chính là quý phụ phu nhân xinh đẹp thường xuyên xuất hiện trên bìa tạp chí lớn của Mỹ, cũng là người khiến các khách nhân kinh hô Trong âm thanh mang theo hâm mộ và ghen ghét vô tận, còn có sùng bái mù quáng

Tiên tính của người Mỹ dù cuộc sống không bằng người khác cũng không tự coi nhẹ mình, đây đúng là một ưu điểm, nhưng Ông Văn Hoa quật khởi mang theo tính truyền kỳ không ai phục chế được, thành công thời gian quá ngắn, thành công quá ly kỳ, tuyệt đối khiến bọn họ kính nể nhãn lực sắc bén của Ông Văn Hoa Từ tiếng than thở và huýt sáo của bọn họ mà phỏng đoán thì Ông Văn Hoa ở nước Mỹ có danh vọng cao như thế nào

Sau lưng của Ông Văn Hoa chính là hôn thê Tần Mục, Hàn Tuyết Lăng Vượt qua dự đoán của Tần Mục chính là việc nàng không có mặc quần áo dạ hội, nàng đang mặc tiểu âu phục cổ tròn màu trắng, eo thon tóc dài, tràn ngập hương vị nữ nhân Châu Á Thân thể của nàng cao gầy, quần áo hiện tại của nàng vô cùng nhẹ nhàng, cộng thêm gương mặt xinh xắn cho nên trở thành đối tượng chú ý của các nam nhân Hai nữ nhân Trung Quốc xuất hiện lập tức hấp dẫn lực chú ý của mọi người, làm cho Houston tươi cười, Warren Hughes bộ dáng dương dương đắc ý nhìn qua Lạc Minh Huy sắc mặt tái nhợt

Đả kích này thật sự quá lớn Tần Mục hôm qua mới cho Lạc Minh Huy thấy chỉ cần giao Vương Hải Đào ra là có thể đạt được hữu nghị và ủng hộ của tập đoàn Hoa Hạ, Lạc Minh Huy bán tín bán nghi không tỏ thái độ chính xác Nhưng trong nháy mắt chủ tịch tập đoàn Hoa Hạ, người cầm lái đã xuất hiện trong nhà đối thủ chính trị, hơn nữa thể hiện thái độ cao điệu, đây là điểm Tần Mục phản kích rất sắc bén Hắn muốn cho Lạc Minh Huy nhìn thấy nếu như bảo trụ Vương Hải Đào thì hắn sẽ tận lực ủng hộ Warren Hughes Nếu một người ngay cả quyền lợi trước mặt còn không bắt được vào trong tay thì làm sao có dã tâm gì đáng nói cơ chứ, chẳng khác gì trăng trong kính

Ông Văn Hoa bình thường không có tham gia vào những yến hội như thế này Trong tay nàng cầm một ly nước tinh khiết, Houston giới thiệu ưu nhã những người đang tiến tới chào hỏi Tần Mục đứng bên cạnh nhìn qua cũng tươi cười

Hiện tại thế cục trong sáng, Tần Mục dùng một bút mạnh mẽ thể hiện mình cho Lạc Minh Huy cùng Vương Hải Đào nhìn thấy Dựa theo tập tục truyền thống quan trường Trung Quốc thì lá bài cuối cùng sẽ đưa ra vào lúc cuối cùng, chuyện này khiến Lạc Minh Huy cùng Vương Hải Đào sinh ra cảm giác vô lực, chủ tịch tập đoàn thứ ba của Mỹ cũng phải nghe theo phân phó của Tần Mục, thế lực sau lưng Tần Mục vô cùng mình mạnh Thật tình không biết Tần Mục có lực lượng mạnh như vậy ở Mỹ, ngay từ đầu đã sinh ra tầng tầng áp bách khiến cho Vương Hải Đào không thở nổi

Đây là tâm lý con người, Tần Mục đi tới gần Ông Văn Hoa, ngược lại không có sinh ra cảm giác rung động gì đó Hắn vốn tiếp xúc với Lạc Minh Huy một thời gian ngắn, cũng cho Lạc Minh Huy hứa hẹn nhất định Nhưng mà sau khi thấy Lạc Minh Huy không tỏ rõ thái độ thì hắn đã mua lại khách sạn thế kỷ, làm cho tâm lý Lạc Minh Huy sinh ra dao động mạnh, cho hắn cảm thấy ảo não và tiếc hận vì thái độ không rõ ràng của mình lúc trước Sau đó cho Lạc Minh Huy dự yến hội trong nhà đối thủ chính trị của mình, một là tỏ thái độ với Lạc Minh Huy, cho dù không có Lạc Minh Huy hợp tác thì hắn vẫn có thể dựa vào các thủ đoạn khác mang Vương Hải Đào trở về, hắn không ngại ra tay độc ác gì đó Cuối cùng nhất hắn đẩy Ông Văn Hoa ra khiến Lạc Minh Huy bừng tỉnh đại ngộ, tâm lý của hắn xuất hiện vết nứt, triệt để đặt tâm tư vào người Tần Mục

Từ bắt đầu dần dần sẽ có biến chuyển, tiến thối có độ, căng chùng thích hợp Lạc Minh Huy đã hiểu chiến lược của Tần Mục nhắm vào hắn, hai người giao đấu tâm lý là một trận chiến không thấy máu Thế nhưng mà từ khi vừa bắt đầu Lạc Minh Huy mời Tần Mục vào trong nhà dùng cơm thì tiết tấu trong tay đã bị Tần Mục nắm rồi, Lạc Minh Huy chỉ đi theo những bước tương ứng mà thôi

Người trẻ tuổi kia thật sự quá đáng sợ Mồ hôi trên trán của Lạc Minh Huy không ngừng chảy ra, nhanh chóng nhìn chằm chằm vào Tần Mục đang trò chuyện vui vẻ với Sydney, ánh mắt hiện ra thần sắc suy nghĩ sâu xa, ngay cả Ông Văn Hoa truyền kỳ đi tới bên cạnh chào hỏi hắn cũng không chú ý tới Warren Hughes tự nhiên đang cười trộm, nhưng mà trên mặt đầy nhiệt tình vỗ vai Lạc Minh Huy, ngữ khí nghiêng ngẫm nói:

- Lạc nghị viên, đây chính là chủ tịch tập đoàn Hoa Hạ Ông Văn Hoa Ông phu nhân

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK