Mục lục
Thanh Quan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tần Mục đi tới nơi này, cần thuộc hạ biết làm ra chiến tích, muốn ở sau đội ngũ kiếm mỡ béo, Tần Mục thật không có ý nghĩ cung cấp nuôi dưỡng người như vậy.

Ngón tay Tần Mục lướt trên danh sách, có một người tên Tần Nguyệt Sơn khiến hắn chú ý. Trương Thúy đánh giá người này trẻ tuổi nhưng không lỗ mãng, có được tính nhịp nhàng, trọng yếu nhất là người này là người Phổ Thượng. Tần Mục ân một tiếng, nói:

- Chuyện nhịp nhàng với cư dân địa phương cứ giao cho đồng chí Tần Nguyệt Sơn đi, các ngành phối hợp cho tốt.

Vừa nghe tên Tần Nguyệt Sơn, trên mặt hai người kia lộ ra biểu tình rõ ràng. Tần Mục cảm giác có chút kỳ quái, liền hiểu được lý do, nguyên lai bọn họ cho rằng hắn cùng Tần Nguyệt Sơn có quan hệ gì, dù sao hai người đều là họ Tần. Hiểu lầm như vậy Tần Mục sẽ không giải thích, ở trong mắt bọn họ nếu quả thật hắn bị đánh giá là dùng người không khách quan cũng không sao cả. Nếu truyền ra ngoài còn có tác dụng gây mơ hồ cho người khác, chỉ cần cấp trên không hỏi tới thì hết thảy vô sự. Hơn nữa chỉ cần có năng lực, dùng người không khách quan thì có quan hệ gì?

Tần Mục làm ra hành động như vậy, không những cảnh cáo một ít người không lý tưởng, còn cổ vũ những người trẻ tuổi khác, đồng thời hắn cũng dùng việc tạm thời ngưng chức Vương khoa trưởng mà tố cáo một sự thật, từ hôm nay trở đi quy củ trong Phổ Thượng là do hắn dựng lên.

Sau hội nghị, Tần Mục hạ nhiệm vụ cho Lưu Đại Hữu, những cư dân nào có gan trực tiếp đến nơi này gây nháo, nếu cư xử quá khích lập tức bắt giam, trong hai năm lại xảy ra chuyện cư dân nhiều lần vây quanh cơ quan, quả thật đem bọn họ thói quen tới mức càn rỡ. Thần tiên nói chuyện, người phàm quấy đục, loại ngày này không thể tiếp tục nuông chiều. Căn cứ theo Tần Mục phỏng chừng, lão thủ trưởng cũng không minh xác biểu thị không cho phép Phổ Thượng phát triển, chỉ là không muốn làm cho Phổ Thượng biến thành khu công nghiệp hóa chất, nếu như vậy người bên dưới khẳng định đã hiểu lầm ý tứ của lão thủ trưởng, đối với những cư dân nhân cơ hội nháo sự lại luôn vâng vâng dạ dạ. Nếu như thế uy tín của chính phủ ở chỗ nào, lực khống chế của cơ quan chấp pháp đặt đi đâu?

Lưu Đại Hữu có chút ngoài ý muốn đối với quyết định của Tần Mục, muốn mở miệng khuyên nhủ. Tần Mục còn chưa kịp tỏ vẻ, Trương Thúy đã bày ra cái giá khu trưởng, trực tiếp quở mắng Lưu Đại Hữu, khiến Tần Mục buồn cười. Trương Thúy đã thấy được gì đó trong sự bố trí của hắn, Lưu Đại Hữu phản ứng vẫn chậm chạp. Nghĩ tới hai người vì mình đi tới nơi này dốc sức, Tần Mục cảm thấy trong lòng ấm áp. Hắn châm điếu thuốc, nhìn Trương Thúy nói:

- Chúng ta mới đến Châu Nghiễm, luôn cần kết giao quan hệ tốt với những khu huynh đệ bên cạnh. Như vậy đi, Trương khu trưởng liên hệ một chút, hẹn ba vị bí thư khu đảng ủy khác cùng đi ra ăn một bữa cơm, nhịp nhàng quan hệ, Phổ Thượng cất bước vẫn cần có khu huynh đệ ủng hộ thôi.

Chiêu thức này của Tần Mục khiến Trương Thúy thầm hô lợi hại, Tần Mục đã tính toán tuyên cáo Phổ Thượng thay đổi, nhắc nhở người của ba khu khác, không nên tùy tiện nhúng tay vào chuyện của Phổ Thượng. Nàng đáp ứng một tiếng, nói:

- Tất cả mọi người đều bận rộn, là ước hẹn riêng hay là?

Tần Mục gật đầu, nói:

- Ước hẹn riêng đi, bằng không không bày tỏ được thành ý của chúng ta.

Trương Thúy nhanh chóng viết vào trong bút ký bổn, đồng thời trừng mắt liếc Lưu Đại Hữu.

Tần Mục làm xong phân phó, suy nghĩ một chút, nói:

- Như vậy ngày mai tôi đến cục tài chính thành phố, Phổ Thượng của chúng ta có chút rỗng, cũng không thể làm cho chúng ta như vậy mãi đi, thành phố vẫn cần trợ giúp một ít.

Trương Thúy nhăn mày, vẻ mặt khó xử:

- Tuy tài chính bên kia có dư, nhưng loại tình huống như chúng ta chỉ sợ sẽ không được chú ý, bằng không hai năm qua khu Phổ Thượng có khác gì nha môn nước trong đây?

Tần Mục vỗ bàn, quyết định:

- Không được chú ý thì chúng ta làm cho bọn họ chú ý, nhìn không hài lòng làm cho họ hài lòng. Hong Kong sắp trả về, chúng ta còn không nắm chắc thì những nhà đầu tư Hong Kong chỉ sợ là bỏ đi, khi đó cho dù có khóc cũng không ai để ý mình.

Tần Mục đem hi vọng quật khởi của khu Phổ Thượng đặt vào việc Hong Kong được trả về, đây là một chiến lược. Dựa vào chiến lược này, Phổ Thượng phải xuất ra đối sách tương ứng. Viên đạn pháo đầu tiên đã chuẩn bị bắn ra, làm sao bắn, khi nào bắn thì phải do Tần Mục nắm chắc. Ánh mắt hắn híp lại, tràn đầy thâm ý nói:

- Sức yếu phải lo trước, không nhất định là bay đến trước mặt.

Trong một ngày này Tần Mục đã bắt đầu đem tình huống trong dĩ vãng của Phổ Thượng tiến hành phân tích. Theo trong lời nói của lão thủ trưởng, Tần Mục nắm được một đặc điểm, lão thủ trưởng không hi vọng làm Phổ Thượng bị ô nhiễm. Trong điều kiện tiên quyết khi cải cách, loại ý nghĩ này của lão nhân nhìn như xuất phát từ bản năng, nhưng lại có cách nhìn xa mà không người nào có thể so sánh. Hắn lật hồ sơ, trong lòng hiểu rõ một chút sự tình, nếu muốn đánh mở tâm phòng của lão nhân, phải đem tình huống cụ thể của Phổ Thượng tiến hành phân tích, hơn nữa phải có quyết tâm đem Phổ Thượng đưa đến trước mắt thế giới.

Kể từ đó trong lòng Tần Mục đã có kế hoạch. Tập đoàn tài chính Hoa Hạ là tiền vốn lớn nhất của mình, không thuộc về lực lượng của Tần lão gia tử, hoàn toàn do Tần Mục quyết sách, Ông Văn Hoa thực hiện kỳ tích kinh doanh, là sản nghiệp của hai mẹ con. Có được tài nguyên hùng hậu như vậy, tuy Tần Mục cũng không có ý định đem tiền tài của mình bỏ vào trên con đường chính đàn bản thân, nhưng dùng đến làm chút chuyện vẫn luôn thật nhẹ nhàng.

Tần Mục gọi điện cho Ruth, hỏi thăm tình huống huấn luyện của Sydney cùng Dương Yết. Ruth tố khổ với hắn một trận, lúc này mới nói buổi đại nhạc hội của hai nàng đã mời được hơn mười ngôi sao ca nhạc Âu Mỹ, hơn nữa nghệ sĩ nổi tiếng bên Hong Kong cũng sẽ có vài người đảm nhiệm khách mời thần bí, công ty đĩa nhạc lần này đưa ra bút tích rất lớn, bởi vì Dương Yết hoàn toàn có tiềm lực trở thành siêu sao, diễn xuất lần này thay vì nói là hợp tác, còn không bằng nói vận dụng lực ảnh hưởng của Sydney mà đẩy Dương Yết ra sân khấu quốc tế.

Tần Mục nghe một loạt danh từ chuyên nghiệp của Ruth, đầu óc choáng váng, hắn làm chính trị mà không phải làm diễn nghệ, nghe nàng thao thao bất tuyệt giảng xuống, Tần Mục vội vàng ngăn cản lời nàng, đem ý nghĩ của mình nói ra:

- Tôi muốn nói, nếu như có thể đại nhạc hội lần này tiến hành tại Châu Nghiễm được không?

- Ông chủ, ý nghĩ này của ngài thật quá mức sáng ý.

Thanh âm Ruth mang theo khổ sở:

- Lúc trước chúng tôi đã có ý nghĩ này, nhưng ngài biết đó, chúng tôi đại bộ phận đều là người Mỹ.

Tần Mục cười vang, chẳng lẽ Ruth từng bị cự tuyệt? Sydney là siêu sao cấp quốc tế, hiện tại đứng vị trí thứ nhất trong giới âm nhạc Âu Mỹ, vô luận từ ảnh hưởng hay lợi ích kinh tế mà xem, Hong Kong chính là lựa chọn đầu tiên. Quan niệm tiêu phí của đại lục không giống nước ngoài, vé vào cửa thật sự là vô cùng sang quý.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK