Mục lục
Thanh Quan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tần Mục cười lên, nói giỡn: 
- Nghe nói anh cũng tiếp người nhà lên kinh thành, chuẩn bị cắm rễ ở chỗ này sao?
Quý Chí Cương nghe Tần Mục nói không có ý trách cứ, liền cười trả lời: 
- Cha vợ vẫn nói lái xe cũng nên tìm chỗ đậu xe, tôi mang theo bọn họ để dần quen thuộc trận địa nha.
Tần Mục cười ha ha nói: 
- Chí Cương, anh bây giờ càng biết nói chuyện, nhưng tôi cần phải cảnh cáo, nên đối xử tốt với tiểu Tạ, cũng phải tốt với Tạ sư phó, trọng yếu nhất chính là chớ hoa tâm!
Một câu này triệt để hồi tâm Quý Chí Cương, lãnh đạo ủng hộ ở sau lưng nói ra lời này trực tiếp như vậy làm cho Quý Chí Cương có chút kích động. Lễ mừng năm mới Tần Mục khí thế bình thản hơn nhiều, một câu nói kia Quý Chí Cương trầm mặc trong chốc lát, thấp giọng nói ra: 
- Tần khoa trưởng, tôi sẽ quản tốt lưng quần của mình.
Tần Mục cười mắng: 
- Mói vừa rồi khen anh biết nói chuyện, bây giờ đâm cột sống tôi sao?
Hai người chê cười trong chốc lát, Tần Mục mời Quý Thu cùng Quý Chí Cương hai người vào ba mươi tết tới ngồi một chút. Mặt mũi Tần Mục cho phi thường lớn, Quý Chí Cương nhìn Quý Thu và lập tức trả lời.
Sau đó Tần Mục bảo Quý Chí Cương chuẩn bị một chút, nhìn xem nước Mỹ thương nhân và đại tập đoàn ở Washington bên kia có bao nhiêu sức ảnh hưởng, có thể nhường lợi nhuận cho tập đoàn Vạn Yến độc quyền hoặc là cùng cộng hưởng hay không, mục đích của Tần Mục chính là trong thời gian sớm nhất đánh tốt quan hệ với bọn họ. trong lời Tần Mục mang theo ý mơ hồ chính là liên hệ với chính đoàn bên đó.
- Tần khoa trưởng, có phải khó khăn hay không, đối với ảnh hưởng của anh...
Lúc này Quý Chí Cương không thể không thận trọng.
- Ha ha, Chí Cương, anh đã lớn rồi, tại sao còn cẩn thận như vậy. Thời thế thai đổi, là thời đại kẻ khai thác, hiện tại Quý bí thư còn có thể cầm gậy đánh anh sao?
Tần Mục phát hiện hôm nay tâm tình phi thường tốt, cho nên nói chuyện rất tùy ý.
Quý Chí Cương tính tình cũng bị Quý Thu áp lực, cho nên đến bây giờ còn mang theo một ít nhát gan, điểm này là khó có thể thay đổi, chỉ có thể nhìn Quý Chí Cương có thể tìm được người ủng hộ hay không, thí dụ như người yêu, thí dụ như đoàn đội.
Tần Mục cúp điện thoại với Quý Thu, bởi vì điện thoại nhắc có điện báo. Hắn nhìn một chút là đại viện Tần gia, hắn tiếp nghe là Tần lão gia tử bảo hắn trong lễ mừng năm mới mang Hàn Tuyết Lăng trở về. Nhưng mà lão gia tử khẩu khí có chút không vui, làm cho Tần Mục nội tâm run lên. Đến tuổi của lão gia tử thì đã quan sóng to gió lớn, hơn nữa trong điện thoại còn nhắc phải mang theo Hàn Tuyết Lăng, trong đó chỉ có một mà thôi, chính là muốn cháu. Tần Mục nói cái gì cũng không dám nói, hắn cảm thấy rất kỳ quái, sau khi mình trọng sinh hình như suy giảm nhu cầu hoan ái hay sao ấy, không còn hứng thú nhiều.
Điện thoại không ngừng, Hạ Chân, Cố Ngọc Trữ, Quách Tự Tại đều điện thoại tới, đợi đến lúc Tần Mục tiếp xong cả thì từ trong phòng bếp có mùi lạ truyền tới khiến Tần Mục hoảng sợ, đứng dậy đi vào bếp, lại nhìn thấy trên mặt bàn bày sáu món ăn hình dáng kỳ lạ.
- Còn có một chén canh, lập tức xong liền.
Hàn Tuyết Lăng mang theo mồ hôi bận rộn trên mặt, từ trong phòng bếp nhô đầu ra.
Sắc mặt Tần Mục phát khổ, xem ý của Hàn Tuyết Lăng chính là tối nay mấy món này Tần Mục phải ăn hết, trái ngược với tác dụng hạ dược của Cừu Tiểu Thiền. Hắn chậm rãi ngồi vào bàn ăn, đang cân nhắc có nên gọi điện thoại mua thức ăn không.
Hàn Tuyết Lăng không có cho Tần Mục cơ hội này, không bao lâu đã bưng ra một chậu súp lớn. Tần Mục nhìn thấy Hàn Tuyết Lăng mừng rỡ đặt súp lên mặt bàn, sau đó mang sáu món ăn đổ vào trong súp.
Tần Mục nuốt nước bọt, không thể tin được hỏi: 
- Cái này... Chính là bữa tối?
Hàn Tuyết Lăng gật gật đầu nói ra: 
- Yên tâm đi, tuyệt đối ăn ngon, thời điểm quân đội hành quân dã ngoại thì món của em làm là ngon nhất.
Tần Mục cảm giác tâm tư của mình nhạt đi rất nhiều, nhưng đối mặt với chậu súp không biết là cái gì này và rơi lệ. Hàn Tuyết Lăng làm đồ ăn có tâm tình gì thì hắn cũng hiểu, nhưng mà hắn không có cảm động rơi nước mắt..
Hàn Tuyết Lăng nghĩ tới cái gì đó, chạy vào trong phòng khách láy chai rượu đế, nhìn Tần Mục nói ra: 
- Chúng ta uống chút đi, đây chính là em lấy từ chỗ cha đấy, hình như đã hơn hai mươi năm, là thứ tốt.
Tần Mục lâm vào ngây ngốc, uống rượu xưa lâu năm, món ăn lại là một chậu súp thập cẩm không biết ăn vào có chết người hay không, Tần Mục không biết mình có thể thừa nhận nổi không.
- Đến, chúng ta cạn chén trước.
Hàn Tuyết Lăng lại lấy hai chén rượu ra, rót cho Tần Mục và mình.
Tần Mục uống xong, lại thừa nhận Hàn Tuyết Lăng lần lượt pháo kích, cơ hồ biến thành con rối. Hắn cười khổ nói: 
- Nói đi, em có ý đồ gì, nói cho anh nghe.
Hàn Tuyết Lăng vẻ mặt nghi hoặc, hỏi ngược lại: 
- Em có ý đồ gì, vợ chồng mà có ý đồ gì chứ?
Tần Mục bị Hàn Tuyết Lăng hỏi câu này thì sững sờ, bất đắc dĩ nhún nhún vai, lại uống một chén với Hàn Tuyết Lăng. Cảm giác nóng rát rất thoải mái, khẽ cắn môi cầm lấy thìa đặt vào trong súp.
- Cũng không phải lên đoạn đầu đài, sao lại nhăn mặt như thế?
Hàn Tuyết Lăng lúc này cầm cái thìa sau đó uống một ngụm, từ biểu lộ của nàng Tần Mục phát hiện có vẻ say mê.
Thực ăn ngon như vậy sao? Tần Mục mang theo nghi vấn đặt muôi súp vafot trong miệng.
Tần Mục không biết hắn ăn bữa tối này thế nào, dù sao trong nhà tắm có mùi lạ, hết lần này tới lần khác biểu lộ của Hàn Tuyết Lăng như bình thường, làm cho hắn cũng không nói nên lời. Nghe Hàn Tuyết Lăng giải thích, bộ đội hành quân gấp dừng lại ăn cơm thời gian không nhiều, chỉ có mang đồ trong tay của mình đặt vào trong nồi và nấu mà thôi.
Tổng thể mà nói súp này và tay nghề của Cừu Tiểu Thiền nó thể nói là kém nhau quá xa, hai người cũng bắt đầu uống rượu. Hai người cũng dẹp dọn, Hàn Tuyết Lăng uống hơi nhiều. Đợi đến lúc cơm nước xong xuôi Hàn Tuyết Lăng đã mắt say lờ đờ mê ly, bỏ qua Tần Mục và nằm úp thiếp đi.
Tần Mục bất đắc dĩ đem chén đĩa thu được trong phòng bếp, sau đó lại điện thoại cho mấy hồng nhan, cáo tri tình hình của mình cho các nàng. Vốn các nàng đều nói muốn tới kinh thành, nhưng nghe xong Hàn Tuyết Lăng sẽ ngụ ở bên này, hàm hồ và nói lại, làm cho Tần Mục cười khổ, các nàng đúng là xem Hàn Tuyết Lăng làm đại tỷ, ai ngờ hắn cùng Hàn Tuyết Lăng mới thật sự có quan hệ trong sạch.
Cừu Tiểu Thiền hôm nay đã tìm người bảo lãnh hậu thẩm, bởi vì kế toán tử vong khó hiểu, cơ quan công an đang vận dùng toàn lực tìm hiểu nguyên nhân tử vong cho nên Cừu Tiểu Thiền vẫn nằm trong diện hiềm nghi, nhưng mà Cố Ngọc Trữ ra mặt bảo đảm thời điểm kế toán tử vong Cừu Tiểu Thiền không hề ở đó, cho nên cũng chỉ bị hạn chế trong phạm vi thành phố Đằng Long, nhưng mà không được rời đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK