Thời điểm này Tần gia đã náo nhiệt lên, tam cô cô và dượng của Tần Mục đều tới, tiểu bối trừ Đậu Đức không có mặt. Vốn dựa theo truyền thống thì lễ mừng năm mới tam cô cô mới qua nhà chồng, nhưng Tần gia thế đại, tam gia cũng phi thường hài lòng, trong thân thích của tam gia (dượng 3) cũng phi thường hâm mộ hắn.
Ông Văn Hoa hiện tại đã hoàn toàn được tam cô cô tiếp nhận, một chuyến đi Hawaii do Ông Văn Hoa tài trợ đã có được thu hoạch, cũng đồng thời có được hữu nghị của tam cô cô. Cho dù là Tần Tĩnh, ăn mặc áo da quý phụ phu nhân cũng rất hiền lành nhìn qua Ông Văn Hoa.
Nhưng mà lúc Tần Mục đi vào Tần gia thì Tần Tĩnh lạnh lùng hừ một tiếng, mang theo hương vị quái khí nói:
- Ơ, tiểu hoàng đế Tần gia chúng ta tới rồi, đáng thương Đậu Đức ah, bây giờ còn đang sống ở trong hoang sơn cùng cốc đấy.
Tần Mục biết rõ Tần Tĩnh trở về khẳng định sẽ tìm hắn khó chịu, đã sớm chuẩn bị sẵn sàng, cùng Hàn Tuyết Lăng vấn an mấy trưởng bối, cuối cùng đi đến trước mặt Tần Tĩnh, nhỏ giọng nói ra:
- Nhị cô, cháu trai nói vài câu được chứ?
Đứng bên cạnh Tần Tĩnh là đại ca Đậu Bân, hắn nhíu mày một cái nhưng không nói lời gì. Tần Tĩnh trông thấy đứa con cực kỳ có chủ ý của mình im lặng, liền cười một tiếng, nàng nói:
- Như thế nào, nhìn nhị cô hiện tại tình hình kinh tế căng thẳng, đưa tiền cho nhị cô sao?
Tần Mục cười rất khoan hậu, làm cho Hàn Tuyết Lăng cùng anh em trong gia tộc cũng hiểu biết, cũng tránh đi cho Tần Tĩnh yên tĩnh. Tần Tĩnh vừa muốn nói chuyện, Tần Mục đã đè thấp giọng nói:
- Nhị cô, cháu biết rõ chuyện lão thập làm cô không cao hứng, sợ lão thập chịu khổ. Nhưng mà nhị cô, lão thập không còn nhỏ, không chịu khổ một chút thì làm sao biến thành đại thụ che trời?
Tần Tĩnh bĩu môi nói ra:
- Ơ, nếu cháu nói vậy, Đậu Đức xem như không có tiền đồ, cũng không trở thành đại thụ được à?
Tần Mục cười thần bí, áp thấp giọng xuống, còn thần bí nhìn hai bên, rồi mới lên tiếng:
- Nhị cô, cô đừng nói, nếu Đậu Đức không thì thôi, cháu đang định cho lão thập làm chủ tịch trấn.
Hắn biểu lộ phi thường mê hoặc, làm cho Tần Tĩnh không tự giác rung lên, hai mắt tỏa sáng, tận lực áp thấp giọng hỏi:
- Cháu trai, có phải có tin tức gì hay không, mau nói cho nhị cô nghe nào.
Tần Mục thành công khiến Tần Tĩnh sinh lòng hiếu kỳ, ngược lại không gấp gáp nói rõ, chuyển chủ đề hỏi:
- Nhị cô, cô nói tiền tốt hay quan tốt?
Hỏi vấn đề này quá không lễ pháp, loại chuyện này có thể tùy tiện nói sao? Nhưng mà Tần Tĩnh đã bị Tần Mục câu dẫn lòng hiếu kỳ, lập tức nói ra:
- Có người làm việc tốt, có tiền cái eo thô, đang kiểm tra nhị cô sao?
Tần Mục duỗi ngón tay cái, cười nói:
- Nhị cô đúng là biết chuyện, liếc cái có thể nhìn thấu. Hiện tại bên chồng nhị cô sinh ý trong nhà náo nhiệt, có đại ca thao tác thì càng ngày càng tốt, nhưng mà anh em trong nhà một có quyền và một buôn bán, phải phối hợp mới tốt.
Những lời này nói rất đơn giản, Tần Tĩnh như có điều suy nghĩ gật gật đầu, Tần Mục thêm lửa:
- Cháu nghe nói trong thời gian ngắn sẽ cho lão thập đi địa phương triển khai hạng mục giúp đỡ người nghèo, cái trấn đó là trấn trọng điểm, đến lúc đó lão thập chỉ cần làm ra thành tích, đi lên trên không phải chuyện dễ dàng? Nhị cô nói có đúng không?
Con mắt Tần Tĩnh sáng ngời, thấp giọng nói ra:
- Tin tức này là thật?
Tần Mục gật gật đầu nói ra:
- Đây là hạng mục quốc gia ủng hộ, cháu đoán đây sẽ biến thành mô hình điển hình, là cơ hội ngàn năm có một, lão thập cả ngày trong nhà không làm gì, bên cô có đại ca chiếu cố là được, cho nên...
Tần Mục cười mỉa gãi đầu xấu hổ nói:
- Cháu tự tiện chủ trương bàn với gia gia đưa lão thập đi qua.
Sắc mặt Tần Tĩnh trở nên âm tình bất định, nếu đúng như Tần Mục nói thì Đậu Đức có được cơ hội lớn. Dĩ vãng Tần Tĩnh không phải không tìm lão gia tử giúp Đậu Đức làm quan, toàn bộ bị lão gia tử bác bỏ, hôm nay tuy Đậu Đức tạm thời chịu khổ, nhưng ít ra cũng có thể bước vào thể chế, nàng nhất thời có chút vui mừng đấy.
Tần Mục thấy Tần Tĩnh tâm tư suy nghĩ, thừa cơ nói ra:
- Nhị cô, đậu gia làm siêu thị, qua mấy ngày bạn của cháu có nói nhìn xem có thể cho Vạn Yến đưa VCD mới nhất vào siêu thị hay không. Cháu chỉ nói thôi, có được hay không do cô quyết định.
Tần Tĩnh nhất thời mặt mày hớn hở, vỗ vai Tần Mục một cái, nói ra:
- Cháu miệng thật ngọt, đi, chuyện Đậu Đức không so đo với cháu, nếu như Vạn Yến đưa đồ tới, nhị cô tự mình xuống bếp, thỉnh cháu ăn bữa tiệc lớn.
Hai người nói thầm trong chốc lát, cơm tối đã bắt đầu.
Lão gia tử ngồi ở trung tâm, nhân vật đời hai ngồi chung quanh. Ông Văn Hoa là người cô đơn, lão gia tử tự mình điểm danh cho Tần Mục lên chủ bàn, đây là xem trọng với Tần Mục, cũng là lộ tin tức cho người gia tộc biết Tần Mục có tư cách và thực lực ngồi ngang hàng với đời thứ hai.
Nhưng mà Tần Mục nhìn qua mẹ, lại nhìn Hàn Tuyết Lăng đang xa lạ ngồi với các anh em trong nhà, vẻ mặt đau khổ nói ra:
- Gia gia, ngài cho cháu nan đề rồi, mẹ cùng lão bà thật khó lựa chọn nha.
Con mắt lão gia tử sáng lên, buồn cười nhìn qua Tần Mục, nói ra:
- Mẹ của cháu lẻ loi trơ trọi, nha đầu Tuyết Lăng kia lần đầu dự lẽ mừng năm mới với đám tiểu bối, ông nhìn cháu xử lý chuyện này thế nào. Xử lý tốt, buổi tối hôm nay theo ông chơi mạt chược.
Cao Phái cũng xem cuộc vui, trong mắt của hắn thì vấn đề mẹ và vợ quá khó chọn.
Tần Mục cười lên, vẫy tay với Hàn Tuyết Lăng, bảo Hàn Tuyết Lăng ngồi giữa Ông Văn Hoa cùng đại cô Tần Trữ, bản thân mình cầm đôi đũa đi tới bàn của anh em trong nhà, nhìn lão gia tử nói ra:
- Gia gia, năm nay nên để cháu dâu kính ngài vài chén.
Tần lão gia tử sững sờ, nhất thời thoải mái cười ha hả. Cao Phái trong mắt hiện tinh quang nhìn qua Tần Mục vài lần, trong nội tâm so đo nếu Cao Bằng đụng phải chuyện này sẽ giải quyết thế nào, đưa ra kết luận Cao Bằng nhất định sẽ bỏ vợ mà chiếu cố mẹ.
Đây là điểm Tần Mục khéo đưa đẩy, trực tiếp vứt bỏ mình ra ngoài, mang theo ẩn nhẫn cay độc của người trong quan trường. Người khác được đưa ra, giống như Tần Mục làm ra lùi bước, nhưng mà lão gia tử lại phi thường hài lòng, lớn tiếng tuyên bố cơm tối bắt đầu.
Bữa cơm này rất náo nhiệt, mẹ con Ông Văn Hoa và Hàn Tuyết Lăng đã triệt để dung nhập vào đại gia đình này. Trong bữa tiệc Tần Mục tiếp nhận anh em bà con mời rượu, hào sảng cầm chén rượu lên uống khiến anh em khác tặc lưỡi.
Hàn Tuyết Lăng lúc này cũng hiển thị hương vị tiểu thư khuê các, khắp nơi chiếu cố Ông Văn Hoa, đôi khi cũng đỡ rượu cho Ông Văn Hoa vài lần, nhắm trúng lão gia tử cười ha ha, Ông Văn Hoa vạn phần thoả mãn, gương mặt nhỏ nhắn đỏ bừng.