Mục lục
Truyện không tên số 14
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

191110
“Việc này…” Âu Dương Đoàn bị lời nói của con trai chặn họng nói không nên lời, ông hừ một tiếng, “Con tin tưởng hắn ta đến thế sao? Cảm thấy nó không phải vì mục đích tài sản của chúng ta chứ?”
“Cha, trước tiên, nó là anh trai của An Ninh, An Ninh rất tín nhiệm nó, con nghe An Ninh nói, lúc nó mới về đến nhà họ Quý, Quý Thiên Tứ chăm sóc cho nó rất nhiều, tựa như em gái ruột vậy, với lại con và nó có gặp mặt nhau vài lần, nó thật sự là một người chín chắn đáng tin cậy, từ lúc nó đồng ý lấy tài sản của nhà họ Quý chuyển nhượng cho Tiểu Duyệt, là chứng tỏ quyết tâm tình yêu của nó, nếu như cha không tin, vậy thì chúng ta tìm một luật sư làm một bản hợp đồng, có hiệu lực cả đời và đưa bản hợp đồng này cho nó, nếu nó kí tên không cần đắn đo gì cả, thì cha có tin nó không?”
“Trừ khi ta tận mắt chứng kiến nó kí tên.” Âu Dương Đoàn vẫn không tin tưởng con người của Quý Thiên Tứ.
Âu Dương Bộ Vinh vì diễn thước phim này, là muốn mở ra nút thắt trong trái tim cha, trong lập trường cứng rắn của ông ấy, mở ra một lỗ hỏng, để ông có cơ hội tìm hiểu về con người của Quý Thiên Tứ, ông tin chắc, Quý Thiên Tứ sẽ nhận được sự đồng thuận của cha.
“Được, vậy để con sắp đặt, con sắp xếp cho Quý Thiên Tứ gặp gỡ với luật sư, đến lúc đó, cha ở bên cạnh chứng kiến, sao nào?” Âu Dương Bộ Vinh từng bước dò thám.
Âu Dương Đoàn khuôn mặt đen sì nói, “Được, vậy ta xem thử, rốt cuộc nó có phải thật lòng thật dạ với Tiểu Duyệt không, vì Tiểu Duyệt, nguyện vứt bỏ tất cả.”
Âu Dương Bộ Vinh thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần cha đồng ý thử tìm hiểu Quý Thiên Tứ, vậy thì kế hoạch của ông đã thành công một nửa, ông tin chắc, tình cảm của Quý Thiên Tứ đối với con gái, tuyệt đối sẽ trải qua được trắc trở này, nếu không vượt qua được, vậy thì ông cũng không cố chấp về vụ việc này nữa.
Nhưng mà, Âu Dương Bộ Vinh rất tự tin lần khảo nghiệm này sẽ thành công.
Vì hạnh phúc tương lai của con gái, ông cũng hi vọng thử thách một lần với Quý Thiên Tứ, đương nhiên, đó âu cũng là do tin tưởng anh, nên mới dám thử thách anh.
Nếu không, gia tộc Âu Dương làm như vậy, thật sự là thiệt thòi cho anh!
Cuối cùng Âu Dương Đoàn cũng thả lỏng sự kiên định của mình, ông muốn xem thử Quý Thiên Tứ có thật lòng với cháu gái của mình không, ông phải khảo sát nó thật nghiêm ngặt.
Đối với Âu Dương Bộ Vinh mà nói, có thể khiến cha đi ra bước đầu tiên, hạnh phúc rời con gái không còn xa nữa.
Âu Dương Mộng Duyệt rất lo lắng, vừa về đến phòng, liền kể việc này cho Quý Thiên Tứ biết, Quý Thiên Tứ an ủi cô đừng lo lắng quá, trấn an cô một hồi, Âu Dương Mộng Duyệt cũng bình tĩnh trở lại, vào lúc này, những gì cô giúp được cho cha, là gánh vác công việc ở công ty, để ông không còn lo lắng.
Tối này, Âu Dương Đoàn già người rồi, nên mất ngủ là chuyện thường xuyên, ông ngồi trên chiếc giường lớn, trong đầu suy nghĩ về những chuyện đã xảy ra trong cuộc đời mà ông từng trải qua, có sóng gió lớn, có vui có buồn, ân oán tình thù, như một thước phim tua lại trong trí nhớ.
Ông biết rõ sự hung hiểm trong giới kinh doanh, đều là những con người vì lợi ích, có thể bất chấp thủ đoạn, thực lòng ông không muốn đẩy cháu gái lâm vào vòng xoáy của thương trường, nếu như ông có sự lựa chọn khác, chỉ hi vọng nửa cuộc đời còn lại của cháu gái, ăn mặc vô tư, vui vẻ cả đời.
Ông lại nhớ đến những lần gặp gỡ với Quý Thiên Tứ, cảm giác mà Quý Thiên Tứ gợi cho ông, rất chín chắn thành đạt, sau khi Quý Sâm Hàn bị liệt nửa thân dưới thì công ty của nhà họ Quý, đều giao hết cho Quý Thiên Tứ quản lý, lúc đó có lẽ anh mới hai mươi hai tuổi, và cũng khi đó, công ty của nhà họ Quý bấp bênh như mưa gió, nghiêng trái nghiêng phải, tình hình cổ phiếu hạ thấp rất nghiêm trọng, là khi anh còn trẻ một tay anh kéo lên, chống đỡ cả tập đoàn Quý thị, cuối cùng, tiến tới ổn định, phát triển bền vững tới hôm nay, doanh thu rất khả quan.
Từ điểm này có thể thấy rõ, Quý Thiên Tứ rất có đầu óc kinh doanh, và, Âu Dương Đoàn cho dù có chút sợ anh, sợ cháu gái ngây thơ vô tư ở với anh, sẽ bị tổn thương.
Nhưng mà, vì anh ta là anh trai của An Ninh, ông không lo lắng nhiều về vấn đề này.
Buổi sáng.
Vừa sáng sớm Âu Dương Mộng Duyệt đã đến thăm cha, tinh thần của Âu Dương Bộ Vinh không tệ, nhưng Jack đã đề nghị ông nghỉ ngơi nhiều, thì ông chỉ có thể ở nhà nằm nghỉ thôi.
Sau khi Âu Dương Mộng Duyệt rời khỏi, Âu Dương Bộ Vinh triệu tập hai vị luật sư nổi tiếng, bảo họ soạn thảo một bản hợp đồng kèm toàn điều kiện chết, nội dung cụ thể của bản hợp đồng này, là muốn Quý Thiên Tứ bỏ hết cổ phần tập đoàn Quý thị trong tay anh, toàn quyền trao cho Âu Dương Mộng Duyệt sở hữu, và, có hiệu lực pháp lý năm mươi năm, điều này có nghĩa là, cả đời này nó đều thuộc về Âu Dương Mộng Duyệt.
Âu Dương Đoàn ngồi ở một bên, đôi tay chống gậy, ánh mắt thâm trầm nhìn luật sư soạn thảo bản hợp đồng, in ấn chương của gia tộc Âu Dương lên đó, chỉ cần Quý Thiên Tứ kí tên, và ấn dấu tay, thì bản hợp đồng này có hiệu lực pháp lý ngay.
“Cha, con sắp xếp một địa điểm, con sẽ cho Quý Thiên Tứ kí bản hợp đồng này, cha có thể theo dõi ở lầu hai, nhưng mà, nó không biết được cha có mặt ở đó.”
“Con có chắc nó sẽ đồng ý làm như vậy không? Không uổng công ta đi lại một phen chứ?” Âu Dương Đoàn trầm giọng hỏi.
“Cha, tin hay không, cha đi theo con thì sẽ rõ thôi mà.” Âu Dương Bộ Vinh khuyên nhủ.
Tối qua Âu Dương Đoàn suy nghĩ rất nhiều, lúc này, ông chỉ có nước thở dài một hơi, “Được, ta sẽ đi xem thử, xem coi nó có thật lòng yêu Tiểu Duyệt của chúng ta không.”
Âu Dương Bộ Vinh sắp xếp phòng hội nghị ở một khách sạn, tấm kính bên cạnh phòng hội nghị là kính phản quang một chiều, chỉ có người bên trong đó mới nhìn thấy được khung cảnh ở bên ngoài đây, còn người ở ngoài thì không nhìn thấy cảnh vật bên trong kia.
Khi chiếc xe còn một nửa đoạn đường mới lái tới khách sạn thì Âu Dương Bộ Vinh bấm cuộc gọi cho Quý Thiên Tứ, và mở chức năng loa ngoài.
“Alo! Chào bác.” Đầu dây bên kia là giọng nói tôn trọng của Quý Thiên Tứ.
“Thiên Tứ, ta còn việc này muốn hỏi con, lần trước có phải con nói với Tiểu Duyệt, con nguyện vì Tiểu Duyệt, chứng minh tình cảm của con đối với nó, đem cổ phần của tập đoàn Quý thị trong tay con chuyển nhượng cho nó, điều này có thật không?” Âu Dương Bộ Vinh rất nghiêm túc hỏi.
Bên kia Quý Thiên Tứ sững sờ vài giây, liên khẳng định trả lời, “Đúng vậy, con đồng ý.”
“Thiên Tứ, con thật sự đồng ý sao?”
Lần này, giọng nói của Quý Thiên Tứ không còn do dự gì cả, anh khẳng định đáp, “Con đồng ý, con đồng ý vì Tiểu Duyệt mà trả giá tất cả mọi thứ mà con có, chỉ cần mọi người đồng ý cho con và Tiểu Duyệt đến với nhau.”
“Được, rất tốt, ta đã soạn sẵn một bản hợp đồng, nội dung của hợp đồng là, nếu con đồng ý trao tất cả của con cho Tiểu Duyệt, thì kí tên của mình lên bản hợp đồng đó, ta đợi con ở khách sạn.”
“Được, con sẽ tới liền.” Quý Thiên Tứ không cần suy nghĩ trả lời ngay.
“Được, ta đợi con.” Âu Dương Bộ Vinh nói xong, cúp máy, ngước đầu nhìn cha, “Cha, cha đã nghe thấy rồi chứ.”
“Nó có diễn phim cho con xem không đó?”
“Có phải là diễn hay không, một lát sẽ biết rõ thôi mà, con tin tình cảm của nó đối với Tiểu Duyệt là thật, tuyệt đối không có hành vi lừa gạt.”
Âu Dương Đoàn nheo mắt, vậy thì để ông xem thử! Nếu như Quý Thiên Tứ làm không được, vậy thì nhân lúc này cho Tiểu Duyệt nhìn rõ người đàn ông này, đừng có bị nó dụ dỗ nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK