Mục lục
Truyện không tên số 14
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

19406

Cuộc hẹn của Tịch Phong Hàn



Trong tâm trí của Nhiệm San San, cũng chỉ có cách này thôi. Dạ Lương Thành có quan hệ rất rộng trong quân khu, cộng thêm gia thế của nhà họ Dạ, dù chẳng cần họ ra tay, những người muốn lấy lòng nhà họ Dạ cũng sẽ ra sức nịnh nọt.



Khoảng 11 giờ, hội nghị kết thúc. Cung Muội Muội cầm bằng khen bước vào nhà vệ sinh, Nhiệm San San gọi từ phía sau, "Cung Muội Muội, cô giỏi thật đấy!"



Cung Muội Muội đương nhiên hiểu rõ ý của cô ta. Lúc này mọi người đều đã đi hết, trong hành lang chỉ còn hai người bọn họ.



"Bộ trưởng Nhiệm, không ngờ cô lại hứng thú với việc mờ ám sau lưng người khác. Hẳn là cô rất ngạc nhiên sao tôi lại được bình cho là nhân viên xuất sắc rồi!"



"Chẳng phải là nhờ quan hệ của Dạ Lương Thành hay sao? Người như cô thì làm sao xứng đáng", Nhiệm San San cười lạnh nhạt.



Cung Muội Muội quả thật muốn khóc. Cô cười khẩy một tiếng "Cô cho rằng cô nhờ vả Ái Mễ Lệ gây khó dễ cho tôi, đánh giá thấp tôi là loại bỏ được tôi sao? May mà trên thế giới này còn có nhiều người biết phân biệt thị phi, người biết đạo lý cũng rất nhiều. Chỉ có Ái Mễ Lệ mới bị cô lừa thôi."



"Cô nói cái gì ?", Nhiệm San San thay đổi sắc mặt



"Tôi muốn nói, tôi được bình chọn là nhân viên xuất sắc chẳng cần dựa vào ai, mà dựa vào chính tôi. Chắc cô chẳng ngờ rằng, bà Ái Mễ Lệ cuối cùng đích thân gọi điện cho Tổng Bộ Trưởng, khen thái độ làm việc của tôi hết lời nhỉ !" Cung Muội Muội lúc này nhìn cô ấy với ánh mắt điềm tĩnh.



Nhiệm San San thở nhẹ một tiếng, "Sao có thể như vậy được? Rõ ràng bà ấy đã đánh giá cô rất kém mà"



"Đó là vì bà Ái Mễ Lệ cuối cùng đã hiểu được hành vi của cô. Cô cố tình bôi nhọ tôi, nói tôi xen vào chuyện tình cảm của cô. Tất cả đều là lừa dối. Tôi tin rằng, từ nay về sau bà Ái Mễ Lệ sẽ nhìn thấu bộ mặt thật của cô." Nói xong Cung Muội Muội quay lưng bỏ đi.



Phía sau, Nhiệm San San nắm chặt tay. Cô không ngờ rằng, chẳng những không hạ bệ được Cung Muội Muội, mà ngược lại hình ảnh bản thân còn bị làm xấu đi trong mắt bà Ái Mễ Lệ.



Cô đã ngấm ngầm ra tay nên sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy. Sau này nhất định sẽ có cơ hội để đẩy Cung Muội Muội ra khỏi bộ ngoại giao.



Tập đoàn Cung Thị.



Cung Dạ Tiêu lúc này ngồi trong phòng làm việc, đang phê duyệt bảng chi phân chia lợi nhuận cho cổ đông. Anh bổ sung thêm hai cái tên ở cuối danh sách. Đó là hai người chú Cung Nghiêm và Cung Húc, tăng thêm 3% phân chia cho họ so với năm ngoái.



Nhan Dương bước vào, trong lúc cầm tài liệu, cô liếc xuống hai cái tên được bổ sung và biết mình phải làm như thế nào.



Cung Dạ Tiêu nằm ngả trên ghế tựa. Anh không muốn gây lên sự tranh giành lợi ích trong gia đình. Anh cũng đồng ý với ông nội, mỗi năm sẽ phân chia một phần tiền cho hai người chú, để họ không phải sống trong cảnh khó khăn. Nhưng đồng thời, ý của ông cũng là không nên cho quá nhiều, chỉ cần đủ cho họ sống sung túc là được.



Vì thế năm nay, anh chia cho hai người chú mỗi người 50 triệu để chi tiêu sinh hoạt. Đối với sinh hoạt của cả gia đình, khoản này là đủ cho cả năm.



Đương nhiên, họ vốn vẫn có nguồn tài chính sẵn có.



Cung Dạ Tiêu có điều không biết hiện nay hai người chú có tham vọng như thế nào. Trước đây còn ông nội, họ chẳng dám có ý kiến. Nhưng năm nay, thì anh không dám chắc điều gì.



Thiết kế đá quý Spyker



Giản Vân ngồi trong phòng làm việc, sắc mặt rất khó coi. Cô luôn nghi ngờ Trình Li Nguyệt giấu cô ta liên lạc với người nhà họ Tịch. Có thể là vào chiều nay !



Giản Vân có chút không cam tâm nên đứng dây, bước tới cửa phòng của Trình Li Nguyệt, gõ cửa.



“Mời vào.” Trình Li Nguyệt đang dọn dẹp đồ đạc trên mặt bàn.



Giản Vân đẩy cửa bước vào, thấy cô đang dọn dẹp đồ trên bàn, có chút ngạc nhiên hỏi “Sao thế ? Cố định đi đâu chiều nay à?”



“Ừ, đúng thế. Tôi có hẹn với bạn. Chiều nay ra ngoài một chút”



“Bạn nào thế !” Giản Vân giả vờ tò mò hỏi.



Trình Li Nguyệt vốn muốn giấu cô ta, nên đành giấu luôn! Cô cười trả lời “Bạn mới từ nước ngoài về”



“Ồ, thế thì đi chơi vui vẻ. Không làm phiền cô nữa”. Giản Vân nói xong liền bước ra ngoài.



Tim cô như đang bị đè nén nặng nề. Trình Li Nguyệt lừa cô, cô ta dám lừa cô. Giản Vân cầm túi xách lên, bước xuống dưới tầng. Cô ấy muốn biết, Trình Li Nguyệt rốt cuộc chiều nay đi làm cái gì.



Đúng 2h30, Trình Li Nguyệt đứng ở phía dưới công ty. Một chiếc xe sang trọng màu đen đỗ tại đó. Khi cô bước tới, đã có một vệ sĩ bước tới, “Tiểu thư Trình phải không”



“Đúng, là tôi”. Trình Li Nguyệt gật đầu.



“Mời cô lên xe”. Người vệ sĩ khách sáo mở cửa cho cô lên xe.



Trình Li Nguyệt ngồi vào trong xe. Tịch Phong Hàn không có trong xe. Cô hơi tò mò liệu anh ấy sẽ đưa mình đi đâu.



Ngay khi chiếc xe của người vệ sỹ lăn bánh, cạnh đó chiếc xe màu đỏ cũng bám sát theo sau. Bên trong xe là Giản Vân với bộ dạng hết sức tức giận. Nhìn chiếc xe khi nãy tới đón Trình Li Nguyệt, rõ ràng đó là xe của người giàu có

Cô nghĩ, chắc chắn đó là tài xế của nhà họ Tịch !



Trình Li Nguyệt muốn tới một quá cafe rộng rãi, thoáng đãng để gặp mặt Tịch Phong Hàn. Chẳng mấy chốc, chiếc xe đã tới trước cửa một trung tâm thương mại. Cạnh đó chẳng thiếu những quán cafe cao cấp.



“Cô Trình, mời theo tôi”, người vệ sỹ lễ phép nói.



Trình Li Nguyệt mỉm cười bước theo. Trong khi đó, Giản Vân vẫn bước theo đằng sau và đôi mắt đang bám sát theo cô.



Trình Li Nguyệt không thể ngờ rằng đang có người bám theo nên không quay đầu lại nhìn, tiếp tục đi thẳng vào thang máy lên tầng 6.



Giản Vân đứng trước thang máy, thấy thang máy lên thẳng tầng 6. Cô hiểu rằng Trình Li Nguyệt nhất định đã lên tầng 6 nên tiếp tục bám theo.



Trong đầu cô đang nghĩ, Trình Li Nguyệt vừa qua lại với Cung Dạ Tiêu, vừa hẹn hò với một người quyền thế như Tịch Phong Hàn. Xem ra, cô phải tìm cách khiến cho cô gái kia trắng tay mới được.



Cô phải chụp lại ảnh cô ta bí mật hẹn hò với người đàn ông khác cho Cung Dạ Tiêu xem, để Cung Dạ Tiêu nhận ra người mà anh ta đang yêu rốt cuộc là kẻ như thế nào.



Vì thích Tịch Phong Hàn, nên Giản Vân rất ghen ghét và đố kị với Trình Li Nguyệt.



Trình Li Nguyệt bước vào quán cafe. Thời điểm này mọi người đều đang làm việc nên quán cafe khá vắng khách. Vừa bước vào trong quán, Trình Li Nguyệt đã nhìn thấy Tịch Phong Hàn mặc bộ âu phục lịch lãm ngồi ở bàn cạnh cửa sổ đợi cô.



Đứng bên ngoài cửa sổ kính, Giản Vân nhìn thấy người đàn ông. Tim cô bỗng đập nhanh hơn. Đáng tiếc là dù cô tới đây rồi cũng chẳng có cơ hội gặp người đàn ông ấy. Giản Vân cắn răng, Trình Li Nguyệt quá nham hiểm, không gọi cô tới cùng.



Giản Vân nghĩ ra một ý hay. Cô ấy có thể chụp vài bức ảnh thân mật của họ, sau đó giả vờ tình cờ bước vào. Như thế chẳng phải sẽ giống như vô tình bắt gặp họ hay sao? Như thế, cô sẽ có cơ hội được gặp Tịch Phong Hàn.



Thế nhưng cô tuyệt đối sẽ không bỏ lỡ thời cơ chụp lén vài bức ảnh. Cô tin rằng nếu chụp được những bức ảnh này, chẳng cần cô phải ra tay, chỉ cần gửi cho Hoắc Yên Nhàn là được rồi. Chẳng phải cô ấy căm thù chuyện Trình Li Nguyệt và Cung Dạ Tiêu ở bên nhau hay sao ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK