Mục lục
Truyện không tên số 14
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

19171

Đàn ông ghen

Không lâu sau, lại nhìn thấy em gái của Cung Dạ Tiêu, Cung Mạt Mạt dẫn một bé trai xinh xắn xuống, Cung Dạ Tiêu cưng chiều ôm nó vào lòng, Hoắc Yên Nhiên liền hiểu ra, đứa bé này là con riêng của Cung Dạ Tiêu.
Cô đang nhìn đứa bé, liền thấy ánh mắt Cung Dạ Tiêu đột nhiên nhìn lên phía bên trái, đứa bé kia cũng nhìn lên vẫy tay, Hoắc Yên Nhiên kinh ngạc, lập tức nhìn về phía cửa sổ kia, cô ta thấy sau rèm cửa có thân ảnh của một nữ nhân đang lung lay một chút, mắt cô khẽ hiện lên sự kinh hoàng, cô gái trong gian phòng đó là ai?
Có điều, không cần nghĩ cũng biết, đó nhất định là mẹ của đứa bé kia!
Trường hợp này, với thân phận của cô chắc không dám cho mọi người biết, cho nên cô được xếp chỗ ở trong phòng ở lầu hai, trong lòng Hoắc Yên Nhiên rất tò mò, đó là cô gái như thế nào.
Lúc này Cung lão gia cũng vừa diễn thuyết xong, dưới đài, tiếng vỗ tay vang lên như sấm.
Lúc Cung lão gia đi xuống đài, giọng của người dẫn chương trình lại vang lên, “Cảm ơn Cung Đổng sự trưởng của chúng ta đã đem tới lời chúc phúc đặc sắc đến vậy, cảm ơn, tiếp theo đương nhiên chúng ta cũng phải mời tổng tài chấp hành đương nhiệm của tập đoàn Cung thị - Cung Dạ Tiêu tiên sinh lên đài nói đôi lời, mấy năm gần đây, tập đoàn Cung thị có thể có được những thành tựu huy hoàng như vậy, không thể không kể đến những chính sách và sự quyết đoán của nhà lành đạo trẻ này, sau đây, xin mời tổng tài của tập đoàn Cung thị, Cung Dạ Tiêu tiên sinh, xin mời.”
Cung Dạ Tiêu đưa con trai ở trong lòng đến bên người Cung Mạt Mạt, lúc này, vừa hay Cung lão gia ngồi xuống, ông vui vẻ kéo kéo đứa chắt này đến trước mặt mình, ôm lấy nó, tiểu tử kia dựa vào thái gia gia, ngẩng đầu kích động nhìn thân ảnh trên đài của bố nó.
Dáng người Cung Dạ Tiêu rất cao, động tác vô cùng dứt khoát, ngũ quan hoàn mỹ, khí chất tôn quý, lúc hắn đứng trên bục trước mặt, giờ khắc đó, hắn thật giống một vương giả cao cao tại thượng, có một loại khí phách quân lâm thiên hạ.
Dưới đài, tim Hoắc Yên Nhiên như sắp nhảy ra khỏi lồng ngực, người đàn ông này thật mê người.
Không chỉ có cô, tất cả những cô gái trẻ dưới đài đều có một cảm giác máu sôi trào, Cung Dạ Tiêu, là người yêu hoàn mỹ nhất mà họ từng thấy, nếu may mắn được hắn liếc nhìn một cái thì đúng là may mắn ba kiếp mới có.
Ở trước cửa sổ, lúc người chủ trì ngừng lời, Trình Ly Nguyệt liền nhẹ nhàng vén góc rèm nhìn thân ảnh người đàn ông trên đài.
Nhìn hắn đứng ở trên bục lúc này, thân thể thon dài thẳng tắp, hàng mi của cô khẽ động đậy, bất tri bất giác, hai tay của cô nhẹ nhàng nắm thành quyền, trong lồng ngực của cô, tim đập loạn như trống trận.
Không phải lo lắng cho người đàn ông này, mà là bởi vì thân ảnh mê người đến chói mắt lúc này của hắn.
Cung Dạ Tiêu cũng không nói dài dòng, chỉ nói ngắn gọn, xúc tích, mặc dù lời nói ra, có cảm giác như rất tiết kiệm lời, nhưng mỗi một chữ đều tỏa ra sức mạnh, khiến người khác nghe thấy nhiệt huyết sôi trào, đi vào lòng người.
Lúc hắn nói xong rồi đi xuống đài, kèm theo tiếng vỗ tay vang dội đại sảnh, người dẫn chương trình lại lên đài, trong lời nói mang đầy cảm kích, tiếp đó là tiết mục biểu diễn mở màn đêm nay, đầu tiên mời lên một nhóm nhạc nổi tiếng, khiến cho bầu không khí náo nhiệt hơn rất nhiều.
Đối với khách quý mà nói, biểu diễn chỉ là góp vui, thú vui chân chính vẫn là bản thân của bữa tiệc, bởi vì những người tới đây tối nay đều là danh gia có máu mặt, có cơ hội kết bạn thì tuyệt đối không thể bỏ qua.
Trình Ly Nguyệt cũng không hứng thú với biểu diễn cho lắm, cô nhìn hình ảnh Cung lão gia ôm con mình vào lòng, ngực bỗng có cảm giác khó tả, con trai được người ta cưng chiều là chuyện tốt, giống như những hành động vừa rồi của Cung lão gia đối với con mình, trong mắt cô, ông ấy rất thích tiểu Trạch.
Lúc Cung Dạ Tiêu ngồi xuống chỗ của mình, Cung lão gia thừa dịp đưa tiểu tử kia đến trong lòng Cung Mạt Mạt, ông nhân thời cơ nói, “Dạ Tiêu, giới thiệu cho cháu một chút, cháu của bạn ta, Hoắc Yên Nhiên tiểu thư.”
Cung Dạ Tiêu không khỏi ngẩn người một chút, vừa hay đụng phải đôi mắt đẹp của Hoắc Yên Nhiên đang nhìn hắn, Hoắc Yên Nhiên cười mê người với hắn, “Xin chào.”
“Xin chào.” Cung Dạ Tiêu lạnh nhạt đáp lại.
Cung lão gia lại tiến đến bên người hắn nói, “Dạ Tiêu, điệu nhảy lát nữa, ta muốn cháu chủ động mời Hoắc Yên Nhiên tiểu thư lên đài khiêu vũ.”
Cung Dạ Tiêu nhíu mày, “Ông nội, đêm nay cháu không có hứng thú khiêu vũ.”
“Không được, cháu như vậy quá thất lễ, ta đã đồng ý với người ta rồi, nếu cháu không mời, có phải muốn ông mất mặt hay không?” Cung lão gia có chút ảo não nhìn hắn.
Cung Dạ Tiêu khẽ nhăn mặt, hắn đương nhiên hiểu ra một tầng ý khác trong lời của ông nội, hắn thật không ngờ ông nội đã sắp đặt xong mọi chuyện nhanh như vậy, đã chọn cả vợ tương lai cho hắn rồi.
“Vâng.” Cung Dạ Tiêu đồng ý một tiếng.
Sắc mặt Cung lão gia nhìn dễ chịu hơn, vỗ vai hắn, “Hoắc tiểu thư là một người hết sức ưu tú, cháu phải biết nắm giữ.”
Cung Dạ Tiêu chớp mắt, ánh mắt hiện lên một tia khẩn trương, ánh mắt hắn rơi vào chỗ cửa sổ phía bên trái, gật đầu một cái với ông nội.
Thời gian biểu diễn góp vui là một tiếng đồng hồ, tám rưỡi là lúc tiệc rượu và vũ hội bắt đầu, phòng khách này là loại phòng khách nhiều chức năng, cho nên có thể tùy ý phân thành hai loại hình khác nhau, lúc thời gian biểu diễn sắp hết Trình Ly Nguyệt nghe được giọng hát của thần tượng, tiếng ca trầm thấp mà mê người, khiến cô nghe thấy rất kích động, còn không ngừng vén rèm lén nhìn thân ảnh của hắn ta.
Lúc Trình Ly Nguyệt nhìn mê mẩn, không hề phát hiện ra cửa ở sau lưng đã mở ra từ lúc nào, chờ đến khi cô quay đầu lại, người đàn ông phía sau đã tiến đến gần.
Cô lại càng hoảng sợ, dĩ nhiên cô không biết hắn đã rời khỏi chỗ.
“Anh…” Trình Ly Nguyệt nhìn Cung Dạ Tiêu, muốn nói gì đó nhưng ánh mắt của người đàn ông này đã nhìn chằm chằm cô, “Nhìn thấy thần tượng vui không?”
Trình Ly Nguyệt lại càng hoảng sợ, sao tên này lại biết người trên đài kia là thần tượng của cô?
“Sao anh biết?” Trình Ly Nguyệt kinh ngạc vô cùng.
“Con trai nói cho tôi biết.” Cung Dạ Tiêu hừ nhẹ, không ngờ cô thích người phương Tây, hơn nữa không thể phủ nhận minh tinh trên đài biểu diễn kia có khuôn mặt phương tây mê người, lại còn có vóc người cao ráo, săn chắc nữa, đúng là mẫu hình lí tưởng trong mắt đám con gái.
“Không ngờ em lại thích người phương Tây.” Cung Dạ Tiêu đột nhiên nhíu mày không vui, tiến tới gần.
Trình Ly Nguyệt lẳng lặng nhìn hắn, lẽ nào thích một nam minh tinh phương tây cũng chọc giận hắn?
“Tôi có quyền lợi và tự do thích người ta, anh để ý tôi thích người nào, tôi sẽ thích người đó, thì làm sao?” Trình Ly Nguyệt phản bác.
Cung Dạ Tiêu khẽ nhếch miệng, “Em còn dám nói thích hắn, bây giờ tôi sẽ khiến hắn cút đi ngay lập tức.”
“Anh…” Trình Ly Nguyệt sợ không thở nổi, để bảo vệ thân tượng, cô lập tức khẩn cầu, “Cung Dạ Tiêu, xin anh đừng như vậy.”
Cung Dạ Tiêu nhíu mắt, “Ở trong mắt của em, tôi và thần tượng của em, em thích ai hơn?”
“Hả?” Trình Ly Nguyệt ngẩn người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK