Mục lục
Truyện không tên số 14
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

19808

Nước f

Một người đàn ông hơn 40 tuổi sau khi nghe xong điện thoại sắc mặt trầm ngâm trong giây lát. Sau đó, ông lấy tài liệu trong tay mình ra xem. Trên tài liệu đó có hình ảnh của Sở Duyệt. Ông cầm một bức ảnh khác để đối chiếu.

Cảm giác không thể tin nổi, không ngờ sát thủ của 1 tổ chức, bỗng chốc thay đổi trở thành một nhị tiểu thư của một gia đình quyền thế trong giới chính trị.

Trong ảnh, có một hình chứng minh thư của Sở Duyệt, một hình khác chụp lúc tổ chức đáp cưới. Có một chút mờ hồ. Nhưng khi quan sát kỹ, cô đứng bên cạnh người đàn ông quyền lực nhất đất nước, với tư thế thắm thiết này, rõ ràng cô gái và tổng thống có một mối quan hệ không thể phủ nhận.

Để xác định, ông nhờ người lấy hia bức ảnh để xác nhận hai người trong ảnh là một.

Cô gái đứng bên cạnh tổng thống từ là một nữ sát thủ. Đây quả thực là điều không thể tin nổi. Nhưng sự thực đang ở trước mắt.

Sát thủ yêu tổng thống, còn tổng thống để sát thủ bên mình. Xem ra trong đó phải có một câu chuyện thú vị nào đó mà người khác không biết được.

“Locke ơi Locke, đây là con gái nuôi mà ông yêu quý nhất sao ? Cuối cùng, ông lại chết trong tay cô ấy ! Ông đúng là nuôi được một đứa con gái ngoan rồi !” Người đàn ông nói với giọng châm biếm.

Ông ta và Locke là bạn nhiều năm. Tổ chức sát thủ cũ đó đã hoàn toàn biến mất trên thế giới này với cái chết của Locke.

Với cái chết của Locke, ông ta từng điều tra. Dù sao thì giữa họ từng có mối quan hệ hợp tác. Những người như họ chẳng có gì là sạch sẽ. Ông ta cũng lo lắng Locke sẽ khai ra những chuyện xấu xa trước đây có liên quan tới mình.

May mà Locke đã chết. Với ông ta, đây là một thông tin tốt. Ông ta cũng yên tâm chờ đợi một thời gian.

Ông ta vốn cũng không còn hứng thú với một tổ chức sát thủ đã biến mất.

Cho tới một ngày thủ hạ của ông ta gửi tới 1 tấm ảnh. Trước đây ông ta rất chú ý tới cô gái lanh lợi, xinh đẹp trong ảnh. Chỉ có điều Locke trước đây bảo vệ cô. Ông ta từng yêu cầu Locke dâng tặng cô gái này cho mình để làm vệ sỹ riêng. Nhưng khi đó Locke từ chối.

Ông ta biết Locke đào tạo một cô gái xuất sắc như thế, đương nhiên không phải chỉ đề làm con gái yêu của ông ta mà đó là quân bài trong tay ông ta, để trà trộn vào cường quốc châu Á, tiến hành mục tiêu ám sát.

Mục tiêu sát hại, rất có thể chính là người quyền lực nhất của đất nước ấy.

Hôm nay, thời gian hai năm thấm thoát trôi qua, mục tiêu của Locke không bị sát hại, mà tổ chức của hắn đã bị tiêu diệt không trừ 1 tên.

“Cô gái xinh đẹp này, giờ đây cô đang ở đâu? Cô đang làm gì ?” Người đàn ông ngắm nhìn bức ảnh của Sở Duyệt. Trong mắt hắn lộ ra một nụ cười biến thái.

Trong nước.

Tại phòng trên tầng 2 của phủ tổng thống, Sở Duyệt đang ôm con nói chuyện. Mặc dù cậu bé còn nhỏ chưa hiểu gì, thế nhưng rất thích nghe chuyện của người lớn.

Đôi mắt to tròn sáng trong chớp chớp rất đáng yêu. Trong hai tháng ngắn ngủi, Sở Duyệt cũng đã trở thành một bà mẹ khéo léo. Chuyện gì cô cũng đều từ mình làm. Nếu cô không làm thì đã có Tịch Phong Hàn làm giúp cô. điều đó khiến những người bảo mẫu đều rất nhàn nhã, nhiều khi chỉ chơi đừa với đứa trẻ mà thôi.

Tịch phu nhân gần đây bị cảm. Để tránh lây cho đứa trẻ, bà tạm thời về nhà họ Tịch dưỡng bệnh.

“Tiểu Sâm Sâm, ta là ai ?” Sở Duyệt đưa tay búng nhẹ lên môi của đứa bé.

Bé con bú sữa mẹ nên đầy đủ chất, trông khá mập mạp, đáng yêu.

“Ta là mommy” Sở Duyệt nói xong, vừa cười vừa thơm lên má của bé con. Ánh mắt cô ngập tràn tình yêu thương.

Sở Duyệt bây giờ đã quên đi mọi chuyện trước đây. Trong mắt cô giờ chỉ có người đàn ông của cô, con trai của cô, thế giới của họ, gia đình nhỏ của họ.

Phủ tổng thống.

Tịch Phong Hàn vừa dự họp xong, sắc mặt không được tốt. Bởi vì phương án anh đưa ra bị nhóm người của Lưu Chính bác bỏ. Phương án của anh thực sự khả thi, nhưng lại bị tạm dừng bởi một đống lý luận của họ.

Tịch Phong Hàn lim dim mắt, ánh mắt của anh có chút tức giận. Anh nắm chặt tay mình.

Trì Dương đem cốc trà tới, nhìn thấy Tịch Phong Hàn trầm ngâm trên ghế.

“Tổng thống, ngài uống cốc trà đi.” Trì Dương nói khẽ.

“Tôi muốn tìm cơ hội đá ông ta ra khỏi chính trường, anh thấy sao ?” Tịch Phong Hàn ngẩng đầu nhìn Trì Dương.

Trì Dương là người anh ta tin tưởng nhất. Anh biết, Trì Dương tuyệt đối sẽ không phản bội anh.

Trì Dương chắc chắn sẽ không phản bội. Anh ta rất tôn trọng Tịch Phong Hàn, hơn nữa về mọi mặt, Trì Dương đánh giá Tịch Phong Hàn đều là một người lãnh đạo tốt.

“Thưa ngài, ý ngài là Lưu Chính?” Trì Dương hỏi để xác nhận.

“Hừ, ngoài ông ta ra, còn ai được nữa ? Ông ta kết bè kết phái không phải là ngày một ngày hai nữa rồi. Khi xưa cậu tôi còn tại vị, chính vì sự can thiệp của ông ta khiến rất nhiều vấn đề không thể triển khai. Năm xưa cậu tôi bỏ qua cho ông ta, nhưng bây giờ tôi không thể để ông ta lộng hành.”

“Ông ta quả thật quá đáng, vì lợi ích cá nhân, trả thù việc anh can thiệp chuyện phiếu bầu lần trước, ông ta dám ngăn cản. Ông ta làm như vậy ngoài việc có lợi cho bản thân ông ta thì đất nước không được hưởng lợi gì. ” Trì Dương cau mày nói.

“Nếu không phải vì gia đình ông ta nhiều năm bôn ba trong chính trường, xây dựng được nhiều môi quan hệ, thì tôi sớm đã đẩy ông ta đi rồi.”

“Thưa ngài, chỉ cần có cơ hội, tôi tin rằng việc ngài đẩy ông ta ra là việc đúng đắn.’ Trì Dương ủng hộ.

Tịch Phong Hàn lạnh lùng, trong lòng Trì Dương cũng thấy lo lắng. Bình thường Tịch Phong Hàn rất dịu dàng, cao quý. Thế nhưng khi anh ta đã nhận định một vấn đề gì thì sẽ xử lý hết sức cứng rắn, mạnh mẽ.

Trong giới chính trị, dường như đang xuất hiện con sóng ngầm. Người dân không thể nhìn ra, nhưng các giới chính chỉ đã bắt đầu dao động.

Nhân vật trung tâm của những con sóng ngầm này là Lưu Chính. Ông ta đã bắt đầu ra tay. Hôm nay ông ta công khai ngăn cản kế hoạch của Tịch Phong Hàn, khiến vị tổng thống trẻ tuổi tức giận.

Trong lòng ông ta có tính toán rõ ràng. Lúc này ông ta dùng một đường dây bí mật để liên lạc với các thân tín.

“Cục diện ngày hôm nay các ông đều đã rõ. Tôi và Tịch Phong Hàn đã chính thức khai chiến. Các ông đều đã hiểu rõ hết rồi.”

“Ngài Lý, ngài chắc chắn sẽ thắng trận này chứ? ” Phía bên kia, thân tin của ông ta lên tiếng.

“Tình hình trước mắt chưa rõ ràng. Nhưng chúng ta không hẳn sẽ thua. Nếu thắng lần này, tôi sẽ làm phó tổng thống. Điều đó rất có lợi cho các ông. Vì thế, các ông phải kiên quyết ủng hộ tôi, hỗ trợ tôi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK