“Đây là cách thức giao tiếp của tôi và em trai tôi, xin cậu khoan xen vào.” Cổ Duyệt trả lời một câu.
Thượng Quan Thần Húc bước lên nắm tay của Cổ Hạo, “Em từng hứa sẽ ở lại đây với Anh.”
Cổ Hạo cắn môi khó xử, Thượng Quan Thần Húc bá đạo nắm tay anh, “Đi theo anh.”
Dứt lời, Thượng Quan Thần Húc nhìn một người bạn đến đón anh ta trong dòng người đông đúc, người bạn đó không dám tiến lại gần, chỉ đứng bên cạnh nhìn ngó.
“Đem hộ hành lý của tôi đi về.” Thượng Quan Thần Húc cách xa nói với người bạn đó, tiếp theo, giây sau đó, nắm lấy tay của Cổ Hạo, “Chạy.”
Cổ Hạo vẫn chưa kịp phản ứng, liền bị Thượng Quan Thần Húc dắt chạy về hướng cửa của sân bay một cách điên cuồng.
Hạ Lăng Sơ lập tức ra lệnh cho bốn vệ sĩ, “Đuổi bắt về.”
“Cổ Hạo.” Cổ Duyệt tức giận đứng phía sau hét lên.
Không ai ngờ tới, Thượng Quan Thần Húc sẽ chạy thoát bằng cách này, đợi vệ sĩ dí theo, họ đã lên một chiếc taxi rời khỏi.
Cung Vũ Ninh và Cổ Duyệt cũng đuổi theo tới đây, hai người thở hổn hển, chỉ có thể nhìn theo hướng rời khỏi của tụi Cổ Hạo.
Khuôn mặt điển trai của Hạ Lăng Sơ đen sầm đi ra, vệ sĩ báo cáo với anh, người đã chạy thoát rồi, Cung Vũ Ninh và Cổ Duyệt ở bên cạnh thở hồng hộc, ánh mắt của Hạ Lăng Sơ nhìn qua đây, sắc mặt liền dịu nhẹ lại.
“Vũ Ninh, em dắt bạn về khách sạn trước, anh đi tìm hai người kia, tìm được sẽ báo cho tụi em biết.”
“Được rồi! Cám ơn anh.” Cổ Duyệt lên tiếng cảm kích.
Ánh mắt của Hạ Lăng Sơ nhìn chăm chăm vào người của Cung Vũ Ninh, “Trễ chút gặp.”
“Vâng! Anh đi tìm người đi!” Cung Vũ Ninh thương thay cho anh, thái độ của Thượng Quan Thần Húc, khiến người thân làm anh họ như anh, cảm thấy rất khó xử.
Sau khi Hạ Lăng Sơ rời khỏi, Cung Vũ Ninh và Cổ Duyệt ngồi vào xe của bọn họ, trong xe, không cần đợi Cổ Duyệt lên tiếng hỏi, Cung Vũ Ninh liền kể thật câu chuyện xảy ra trên du thuyền lần trước cho cô nghe.
Cổ Duyệt nghe xong, ngạc nhiên một hồi lâu, thì ra em trai đã chọc ghẹo Hạ Lăng Sơ, Cung Vũ Ninh vì bảo vệ em trai cô, nên mới không đánh không quen biết nhau ấy mà!
“Ôi! Thật phí tâm, bây giờ thì tốt rồi, tôi còn muốn bây giờ dắt nó về nước, hiện tại, ở thủ đô lớn như thế này, nó chạy đi đâu được cơ chứ?”
“Cô yên tâm, Hạ Lăng Sơ sẽ tìm được nó thôi.”
“Vậy thì tôi chỉ có thể ở đây đợi thôi, đợi tôi tóm được nó, tôi phải mắng nó một trận mới được.” Cổ Duyệt tức giận nói.
Thượng Quan Thần Húc và Cổ Hạo, lúc này, ngồi trên chiếc taxi, đã đi về hướng thị xã, trong xe, Cổ Hạo cực kì buồn bực, cũng rất lo lắng.
“Em sao vậy?” Thượng Quan Thần Húc quay đầu nhìn.
“Chắc chắn chị em đang tức lắm.”
“Không còn cách nào khác, nếu mình không bỏ chạy, lỡ bị anh họ tóm được, thì tụi mình sẽ khó có cơ hội gặp nhau nữa.” Thượng Quan Thần Húc cạn lời đáp, tiếp đó, anh nhớ tới khi nãy còn một cô gái, tò mò hỏi, “Cô gái khi nãy đứng bên cạnh chị của em, là bạn gái mới của anh họ anh sao?”
“Bạn gái mới? Chẳng lẽ ổng có bạn gái cũ sao?” Cổ Hạo lập tức hỏi ngược.
Thượng Quan Thần Húc suy nghĩ một hồi, lắc đầu đáp, “Điều này thì không có, anh cũng là lần đầu tiên thấy anh ta quen bạn gái! Trước khi em biết, anh còn nghi ngờ anh ta có phải có vấn đề về giới tính như bọn mình không, nhưng không ngờ, anh ta lại là một trai thẳng chính cống!”
“Em nhìn anh họ của anh, thì sợ hãi.”
“Đừng sợ, anh sẽ bảo vệ em mà.”
Cổ Hạo gật gật đầu, “Chị em lần này sẽ không dễ dàng buông tha cho em đâu, chị nhất định sẽ bắt em về.”
“Thành phố này lớn như vậy, mình tùy tiện trốn ở đâu, họ cũng sẽ không tìm thấy đâu, yên tâm đi!” Thượng Quan Thần Húc tự tin có thể trốn thoát sự theo dõi của Hạ Lăng Sơ.
Hạ Lăng Sơ về đến phòng làm việc, công việc đầu tiên của anh là đi đến bộ phận IT, lập tức điều tra định vị điện thoại của Thượng Quan Thần Húc, bộ phận IT phát hiện, số điện thoại của Thượng Quan Thần Húc gắn thiết bị theo dõi ngược, cần có thời gian giải đố.
Lúc này, trước cửa phòng làm việc của anh, trợ lý Tiểu Công lập tức đi vào, “Hà tổng, anh họ của anh đã tới, anh ta nhất quyết đòi vào phòng hội nghị đợi anh, tôi đã cho Tiểu Tuyết vào kia tiếp đãi rồi.”
Hạ Lăng Sơ gật nhẹ đầu, bước đi nhẹ nhàng về phía phòng làm việc của mình, đẩy cửa ra.
Anh họ Hạ Hải Dật đang trêu ghẹo một cô trợ lý.
“Tiểu Tuyết, nghe nói năng lực của em rất giỏi, có muốn đến chỗ của anh phát triển không, nhất định tương lai của em sẽ rộng mở.”
Hạ Lăng Sơ vừa đúng lúc nghe thấy, nhếch môi cười nhẹ, “Anh họ, anh vừa tới đã cào tường nhân viên nhà tôi, không đúng quy định cho lắm!”
Hạ Hải Dật đời nào xem trọng đến năng lực của Tiểu Tuyết, anh ta nhìn trúng ngoại hình và cơ thể của cô mà thôi, anh ta nhìn em họ của mình đi vào, liền cười trừ, “Lăng Sơ, đừng ít kỉ thế chứ! Người bên cạnh em, toàn là nhân tài, đâu thiếu một vài trợ lý đâu.”
“Công ty tôi đối với sự lưu động nhân viên, có một quy định rất nghiêm ngặt, không được tùy ý điều động.” Hạ Lăng Sơ mặt không cảm xúc nói.
Trong lòng của Hạ Hải Dật không vui, bề mặt Hạ Lăng Sơ nói cấm điều động nhân viên, nhưng trên thực tế thì đang phòng hờ anh ta mua chuộc nhân viên trong công ty ăn cắp tài liệu nội bộ, dù sao thì thời hạn cạnh tranh của dự án này, sẽ phân chia thắng bại trong ba tháng tới, anh ta cần phải hoàn thành gấp trong vòng ba tháng này, gỡ lại kèo thua, tranh thủ đoạt được tư cách thừa kế toàn bộ tập đoàn nhà họ Hạ.
“Lăng Sơ, dự án lần trước tôi không tán thành, nghe nói em ở trong hội nghị, luôn phản bác tôi, em làm như vậy, thật khiến tôi mất mặt.” Hạ Hải Dật ngước đầu, trong mắt lộ rõ vẻ không vui.
Anh ta lớn hơn Hạ Lăng Sơ ba tuổi, năm nay vừa qua ba mươi, tác phong y hệt những công tử thiếu gia con nhà giàu, hoàn toàn trái ngược với con người của Hạ Lăng Sơ.
Hạ Lăng Sơ kìm nén dục vọng, có tính kỉ luật cao, còn anh ta, cuộc sống đời tư bề bộn, tiêu tiền như nước, đời sống có thể nói là, rất xa hoa vô độ.
“Dự án trong tay tôi nằm ở quyền quyết định của tôi, nếu anh họ cảm thấy mất mặt, cách tốt nhất là đừng có tùy tiện can thiệp vào phương án dự án trong tay tôi.”
“Em… ông nội nói, hai ta phải giúp đỡ lẫn nhau, học hỏi nhau cùng tiến bộ, tôi cũng vì muốn tốt cho em.”
“Sau này xin anh họ quản lý nhiều hơn về sự phát triển của doanh nghiệp dưới trướng anh, đừng có xen vào công việc của tôi nữa.” Giọng nói của Hạ Lăng Sơ, xen lẫn chút mùi vị cảnh cáo.
Hạ Hải Dật bỗng dưng cảm thấy mất mặt cực kì, đặc biệt trong phòng làm việc còn có hai trợ lý ở đây.
“Hạ Lăng Sơ, em chảnh cái gì cơ chứ, đừng tưởng là em tài giỏi một chút, thì không xem tôi ra gì, mình cùng nhau xem, lần này tôi nhất định sẽ ngồi lên vị trí thừa kế gia tộc, đến lúc đó, người đầu tiên mà tôi phải đuổi đi, chính là em, hứ!” Hạ Hải Dật nói xong, tức giận đi về hướng cửa ra, mạnh mẽ đóng sầm cửa lại.
Tiểu Tô và Tiểu Tuyết giật nảy người, còn Hạ Lăng Sơ chỉ nhíu mày, trong mắt không có rung động gì cả.
Đối với sự thách đấu của anh họ, anh chưa bao giờ để trong mắt, càng không sợ nó, còn vụ việc tuyển bầu người kế thừa của gia tộc, anh không có dã tâm, chỉ bình tĩnh đối đãi như mọi khi.