Trình Ly Nguyệt bật cười thành tiếng, câu nói này đủ để chứng minh, người tặng hoa là Cung Dạ Tiêu, anh ta định dùng lãng mạn để tấn công sao?
"Duy Duy, em mang hoa ra ngoài, xem ai cần hoa thì chia cho họ mấy bông, chị bị dị ứng với phấn hoa." Trình Ly Nguyệt nói, nói xong cô liền cầm điện thoại gọi vào số của Cung Dạ Tiêu.
Bảy giây, đầu bên kia vọng tới giọng trầm quyến rũ, vô cùng êm tai: "Nhận được hoa chưa? Thích không?"
"Tôi rất thích hoa, nhưng tôi dị ứng với phấn hoa vì thế sau này anh đừng tặng nữa." Trình Ly Nguyệt nói với đầu dây bên kia, thực ra cô không hề bị dị ứng phấn hoa, chỉ là dị ứng với cách làm của anh, cô tới đây làm việc chứ không phải để khoe khoang tình yêu.
Hơn nữa, như vậy sẽ ảnh hưởng không tốt tới hình ảnh của cô trong công ty, cứ như thể có rất nhiều người theo đuổi cô, ảnh hưởng xấu tới nhường nào?
"Trình Ly Nguyệt, em là người phụ nữ đầu tiên luôn từ chối tôi, chả trách tôi muốn cưới em." Người đàn ông đầu dây bên kia nói.
Trình Ly Nguyệt sững người vài giây: "Tôi nên cảm thấy vinh hạnh chăng?"
"Thôi được rồi! Mai không tặng hoa nữa!" Đầu bên kia, anh dường như đã thỏa hiệp.
"Ừ!" Trình Ly Nguyệt đáp một tiếng sau đó tắt máy, ngẩng đầu lên thì thấy Đường Duy Duy ôm bó hoa, mỗi cô gái đều được tặng ba bông, những cô gái nhận được hoa đều vui mừng cầm trong tay, vẻ mặt hạnh phúc.
Con gái yêu hoa, dường như đây là bản tính!
Lúc này, Đường Duy Duy bước vào nói: "Chị Ly Nguyệt, tấm thiệp này chị giữ lại đi!"
Nói xong, cô ấy liền đặt tấm thiệp lên bàn của cô, Trình Ly Nguyệt cầm lên đọc dòng chữ trên tấm thiệp, cô nghĩ, chắc Cung Dạ Tiêu đã đích thân viết dòng chữ này, sau đó gửi tới tiệm hoa rồi gửi tới chỗ cô.
Cô nhìn chằm chặp dòng chữ, nghĩ tới lời con trai nói buổi sáng, trái tim cô lại có phần loạn nhịp.
Cung Dạ Tiêu nghiêm túc sao?
Đúng lúc này, ngân hàng cũng gửi tin nhắn vào số điện thoại cô kết nối, cô mở ra xem, quả nhiên một trăm ngàn tệ đã được chuyển khoản, cô mỉm cười, tiền của Cung Dạ Tiêu thật dễ kiếm, nếu như anh tìm cô vẽ thêm mấy bức chân dung nữa thì tốt, cô sẽ có thể tiện thể kiếm được của anh thêm mấy trăm ngàn tệ.
Thu nhập được một khoản tiền nhỏ, Trình Ly Nguyệt quyết định mời Linda ăn một bữa hoành tráng, gần đây Linda cũng muộn phiền một thời gian, đang cần thư giãn.
Mười một giờ trưa hai người bước xuống lầu, vừ ra khỏi cửa công ty đột nhiên một chiếc xe màu đen lái tới trước mặt họ, Trình Ly Nguyệt và Linda đều lùi lại một bước, lúc này cửa xe hạ xuống, ở ghế sau, gương mặt anh tuấn của Lục Tuấn Hiên xuất hiện.
Anh ta mở cửa xe bước xuống: "Ly Nguyệt, có thời gian không? Chúng ta nói chuyện một lát."
Trình Ly Nguyệt mặt lập tức biến sắc, lạnh lùng nói: "Không có thời gian."
"Vậy khi nào em có thời gian?" Lục Tuấn Hiên tiếp tục hỏi.
"Đối với loại người như anh, cả đời này tôi cũng không có thời gian, mời anh biến mất khỏi tầm mắt của tôi." Trình Ly Nguyệt nói xong liền kéo Linda nhanh chóng bước về phía xe của Linda.
Lục Tuấn Hiên vội vã chạy theo sau: "Ly Nguyệt, em nghe tôi giải thích có được không? Tôi có rất nhiều điều muốn nói với em."
Trình Ly Nguyệt như thể không nghe thấy vẫn tiếp tục đi về phía trước, Lục Tuấn Hiên trong thâm tâm cô chính là một kẻ đáng ghét số một, cô nhìn thấy anh ta là toàn thân khó chịu.
"Ly Nguyệt… Lẽ nào em đã quên chúng ta từng yêu nhau sao?" Giọng Lục Tuấn Hiên vang lên sau lưng.
Ly Nguyệt nghe vậy, chỉ cảm thấy giễu cợt, yêu? Anh ta nhất định không biết rằng Thẩm Quân Dao đã nói cho cô nghe mọi hành vi tội ác của bọn họ! Tưởng rằng cô vẫn chả hề biết gì?
Ngồi lên xe Linda, Linda đạp ga, đưa cô đi.
Lục Tuấn Hiên nhìn Trình Ly Nguyệt ngồi lên xe đi khỏi, thở dài, anh không ngờ Trình Ly Nguyệt không cho anh cơ hội để giải thích.
Trình Ly Nguyệt ngồi trên xe của Linda, sắc mặt sa sầm hồi lâu, Linda an ủi một tiếng: "Đừng nổi nóng, vì loại người đó không xứng đáng, em nên sống thật vui vẻ hạnh phúc."
Trình Ly Nguyệt cảm thấy dễ chịu hơn một chút, gật đầu nói: "Đúng vậy, tại sao em phải nổi giận vì loại người đó để ảnh hưởng tới sức khỏe chứ?"
"Tại sao anh ta lại đột nhiên tới tìm em?"
"Chắc chắn là do tối qua, biết em làm việc tại Kaman, vì thế tới đây để chặn đường em, sáng nay anh ta gọi ba cuộc điện thoại, em biết là anh ta nên không nghe."
"Anh ta tới tìm em như vậy là có ý gì? Lẽ nào muốn nối lại tình xưa với em?"
Trình Ly Nguyệt cười nhạt: "Em hận anh ta tới tận xương tủy, em không giết anh ta đã là tốt lắm rồi, anh ta lại còn dám tới tìm em."
"Ly Nguyệt, mười lăm phần trăm cổ phần trong tay ba em, em vẫn cứ nên nghĩ cách đòi lại đi."
"Em sẽ đòi lại, đợi sau này!" Trình Ly Nguyệt bây giờ chưa muốn nghĩ tới việc này, đối với cô bây giờ có tiền hay không có tiền không quan trọng, chỉ cần sống tự do tự tại là được, cô sẽ không chủ động đi tiếp xúc với Lục Tuấn Hiên và Thẩm Quân Dao.
Muốn lấy lại cổ phần chắc chắn phải trở mặt với Lục Tuấn Hiên, cô không có tinh thần và sức lực, cũng không muốn đối diện với đám người đó.
Nhà họ Lục.
Thẩm Quân Dao ngồi trên sofa, dùng giấy ăn lau nước mắt, ngồi đối diện với cô ta là mẹ chồng Trần Hà, còn có cả em chồng Lục Nhã Tình, hai người nghe cô ta nói về những chuyện gặp phải trong bữa tiệc, đều căm hận Trình Ly Nguyệt.
"Chị dâu, tối qua em không tham dự, nếu em mà tham dự cô ta sao có thể ngông cuồng tới vậy?" Lục Nhã Tình nói.
"Thật không ngờ, con tiện nhân đó còn dám về nước, trước đây chúng ta đã nói với cô ta thế nào rồi, bảo cô ta cút ra khỏi tầm mắt của người nhà họ Lục chúng ta, sao còn dám trở về." Trần Hà vẻ mặt oán hận.
"Mẹ, tối qua Tuấn Hiên rất giận con, con thực sự không hiểu mình đã làm sai điều gì, con chẳng qua chỉ là muốn để Trình Ly Nguyệt bị mọi người chế giễu một lần, nào ngờ Trình Ly Nguyệt đã chuẩn bị trước khi tới? Là con quá ngây thơ." Thẩm Quân Dao giả vờ lau nước mắt.
"Chị dâu, chị quá ngây thơ rồi, chị biết cô ta lòng dạ nham hiểm thế nào không? Mấy năm qua chắc chắn sẽ càng khó đối phó." Lục Nhã Tình dường như nhìn Trình Ly Nguyệt rất gai mắt, dù sao năm xưa Trình Ly Nguyệt gả vào nhà họ Lục, cô ta là người đầu tiên phản đối, vì cô ta không muốn anh trai mình lấy người đàn bà đó về làm chị dâu của mình.
"Quân Dao đừng khóc nữa, mọi người đứng về phía con, khi nào Lục Hiên về mẹ nhất định sẽ nói chuyện với nó, bảo nó đối xử thật tốt với con." Trần Hà an ủi cô ta.
Thẩm Quân Dao khi thuật lại chuyện tối hôm trước có giấu đi một số tình tiết, như Cung Dạ Tiêu xuất hiện, Trình Ly Nguyệt sinh một đứa con trai cho Cung Dạ Tiêu, cô ta đều không nói vì nếu nói ra chẳng phải sẽ tăng sĩ khí cho Trình Ly Nguyệt và diệt uy phong của mình sao? Bây giờ cô ta chỉ muốn được nhà chồng ủng hộ, được đồng tình, như vậy nhà chồng gây áp lực, sau này Lục Tuấn Hiên sẽ đối xử tốt với cô ta.
Trần Hà mấy năm gần đây rất cưng chiều cô ta, chủ yếu là vì Thẩm Quân Dao và bà ta là cùng một loại người, bình thường Thẩm Quân Dao cũng thường xuyên tặng quà lấy lòng bà ta, Trình Ly Nguyệt trước đây đâu biết điều như vậy? Căn bản không biết lấy lòng bà ta.