Mục lục
Truyện không tên số 14
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

19799

Trình Ly Nguyệt ôm cổ hắn, nằm trong lồng ngực rắn chắc, cô xấu hổ vùi đầu xuống, không dám nhìn vào ánh mắt của người đàn ông này.

Mặc dù đã nhiều năm làm vợ chồng, nhưng mà, khi ở bên cạnh hắn, cô đều bị người đàn ông này chêu ghẹo đến thẹn thùng giống như một thiếu nữ.

Sức hấp dẫn của người đàn ông này, trải qua nhiều năm như vậy lại chẳng hề giảm bớt chút nào, ngược lại càng lộ ra sự thành thục mê người, khiến cô mỗi lần bên cạnh hắn, cảm giác toàn thân như có dòng điện chạy qua.

Mấy năm gần đây, tình cảm của hai người vẫn không ngừng mãnh liệt.

Khó khăn lắm mới có dịp không có bọn nhỏ bên cạnh, áp lực đè nén nhiều năm của Cung Dạ Tiêu như được phóng thích, ở phương diện đó lại càng đòi hỏi vô độ hơn, Trình Ly Nguyệt cũng chỉ còn cách làm theo lời người đàn ông này, liên tục mấy đêm không ngủ.

Rạng sáng tại nước R, đoàn người của Cung Thừa Vĩ đặt riêng một chiếc xe đi về phía nông trại, bọn họ trọ tại khách sạn gần đó , bắt đầu nghiên cứu địa hình bốn phía, dự định ẩn nấp ba ngày mới hành động.

Ngày thứ hai đúng lúc Cung Dạ Tiêu cảm thấy hứng thú liền mở triển lãm về nguồn năng lượng, sáng sớm, Cung Dạ Tiêu và Trình Ly Nguyệt đã đến nơi tổ chức hội nghị, nơi đây hội tụ những người giàu có trên toàn thế giới, phía trên hội trường, đàn ông với âu phục giày da, cùng với mỹ nữ trang điểm xinh đẹp bên cạnh, Trình Ly Nguyệt cũng không để chồng phải mất mặt, cô chọn một chiếc váy đỏ bó sát đơn giản, lộ ra vẻ đẹp mĩ miều cùng gợi cảm của người phụ nữ phương Đông, lúc Trình Ly Nguyệt thay xong váy, hắn vẫn có chút ý kiến, bởi vì cô mặc chiếc váy này, có chút lẳng lơ, hắn lo lắng cô sẽ bị đàn ông trong hội trường nhìn tới vài lần.

Trình Ly Nguyệt lại không thấy như vậy, cô chỉ mặc quần áo bình thường thôi mà! Phụ nữ ** Đẹp, chính là điều bình thường.

Sau khi Cung Dạ Tiêu nghĩ thông suốt, cũng tùy theo ý cô, hội nghị hôm nay đặc biệt náo nhiệt, rất nhiều hạng mục được đề ra.

Đứng phía trước khán đài triển lãm về nguồn năng lượng, một cô gái trẻ tuổi người châu Á đang đứng trên khán đài giới thiệu, toàn thân cô tỏa ra hơi thở đầy tự tin, hơn nữa, diện mạo xinh đẹp vô cùng, cô một bên giới thiệu, một bên nhìn xuống khán giả phía dưới, lúc ánh mắt cô trông thấy Cung Dạ Tiêu ở trong đoàn người, lời nói ngay lập tức khựng lại một chút, bởi vì cô như mất hồn. Cung Dạ Tiêu đứng trong đoàn người, dáng vóc cao lớn, ngoại hình tuấn tú say đắm lòng người, khiến cho không ít người chú ý, mà cô gái đang giới thiệu trên kia, lần đầu tiên nhìn thấy đàn ông phương Đông mê người đến như vậy, hiển nhiên liền thất thố rồi.

Ánh mắt Cung Dạ Tiêu nhìn về phía cô gái, trong mắt cảm thấy hứng thú với những điều cô ấy giải thích về sản phẩm, ngoài ra, tuyệt nhiên không có bất kì sự chú ý đặc biệt nào khác tới cô ta.

Trình Ly Nguyệt vẫn chưa phát hiện ra người đàn ông của mình bị phụ nữ khác liếc mắt nhiều lần, cô cúi đầu lật quyển tạp chí trong tay, trên bìa tạp chí có chú thích, cô không hiểu rõ về việc này, vì vậy, nghe giải thích cũng lộ ra sự vất vả.

Sau khi diễn thuyết xong, tại đây có rất nhiều cơ hội hợp tác và đầu tư, chỉ cần cảm thấy hứng thú với hạng mục, đều có thể cùng người phát triển bàn bạc hợp tác những công việc về sau.

Cung Dạ Tiêu rất có hứng với nguồn năng lượng lần này, sau khi cô gái đó bước xuống, hắn liền cho trợ lý Hứa Thần nhanh chóng hỏi thăm đoàn nghiên cứu lần này, hắn muốn cùng bọn họ nói chuyện.

Không lâu sau, Hứa Thần liên hệ được với đoàn này, mà người trước tiên chào đón Cung Dạ Tiêu, chính là cô gái giới thiệu trên khán đài, cô trông thấy Cung Dạ Tiêu, ánh mắt lập tức hiện lên một tia kinh ngạc, cô cong miệng mỉm cười đầy mê hoặc tiến tới,"Ngài Cung, mời đi theo tôi."

Lần này Trình Ly Nguyệt nhận ra, là một người phụ nữ, giác quan thứ sáu bén nhạy giờ đây lại nhạy cảm vô cùng.

Cô híp híp mắt, cô gái này tại sao nhìn người đàn ông của cô như vậy? Lẽ nào còn có ý nghĩ chưa đạt được?

Cung Dạ Tiêu đưa tay dắt theo Trình Ly Nguyệt nói,"Chúng ta qua đây tìm hiểu một chút."

"Ừ! Được!" Trình Ly Nguyệt gật đầu.

Cô gái liền run sợ, song, cô ta tỏ ra không quan tâm đến Trình Ly Nguyệt, Trình Ly Nguyệt rất đẹp , nhưng mà, cô cũng gặp qua rất nhiều phụ nữ kiến thức sâu rộng, cô tin rằng, nếu như có duyên phận, coi như đối phương đã kết hôn, cũng có thể làm bạn bè.

Mà cô thật sự rất muốn làm quen Cung Dạ Tiêu, thậm chí còn đối với hắn nảy sinh ý nghĩ không an phận, với nhân viên nghiên cứu khoa học trẻ như cô cũng chưa thề nghĩ tới việc kết hôn, chỉ muốn một mối tình sâu đậm khó quên.

Mà cô thật sự muốn cùng Cung Dạ Tiêu có một đoạn tình cảm như vậy.

Cô gái đưa Cung Dạ Tiêu tới trước mặt đoàn thể các nhà khoa học cùng cô tham gia lần này, Trình Ly Nguyệt thấy bên cạnh có một phòng nghỉ ngơi, cô nói với hắn,"Anh nói chuyện đi! Em ở đây đợi anh."

"Được! Anh bàn xong liền ra, Hứa Thần ở đây với Ly Nguyệt." Cung Dạ Tiêu dặn dò trợ lý một tiếng.

"Được!" Hứa Thần đứng lại, cùng Ly Nguyệt vào phòng nghỉ bên cạnh.

Cung Dạ Tiêu lại bị cô gái đó mời vào một văn phòng khác, cô ta là một trong những nhân viên nghiên cứu khoa học, cũng đi vào cùng.

Ánh mắt của Trình Ly Nguyệt từ phòng nghỉ, nhìn về phía cửa chính khép kín kia, ngay cả quyển tạp chí trong tay, cô cũng thấy tẻ nhạt.

Cô không phải người phụ nữ ngang ngược cố chấp, ngày thường sẽ để cho Cung Dạ Tiêu có không gian cá nhân, đặc biệt sẽ không cố ý gây sự, hiện tại, cô cảm thấy cô gái kia rõ ràng tràn ngập hứng thú đối với Cung Dạ Tiêu.

Mà cô vì để hắn yên tâm bàn về hạng mục, cũng không theo vào.

Chỉ là, khi có người phụ nữ với mục đích rõ ràng tiếp cận chồng của mình, tâm trạng Trình Ly Nguyệt vẫn có chút không yên.

Nửa giờ sau, Cung Dạ Tiêu đi ra, người đưa hắn ra vẫn là cô gái ban nãy, vẻ mặt tự tin giới thiệu với Cung Dạ Tiêu, nét mặt toát ra vẻ lẳng lơ phong tình rõ ràng vô cùng.

"Cung Dạ Tiêu, hay là trao đổi số điện thoại nhé, về sau chúng ta có thể tiếp tục bàn bạc tiếp." Cô ta ra vẻ tùy tiện nói.

Trình Ly Nguyệt đi qua với Hứa Thần, Cung Dạ Tiêu nhìn Trình Ly Nguyệt, cô mặc dù không biểu hiện ra sự hờn giận, nhưng mà, ánh mắt có phần lành lạnh, khiến hắn cảm thấy có điều gì đó không hợp lý.

Hắn nói với cô gái,"Xin lỗi, trước mắt tôi vẫn chưa quá hứng thú với hạng mục nghiên cứu của các lắm, lần sau có cơ hội sẽ hợp tác."

"Ngài Cung, rõ ràng vừa nãy ngài nói rất có hứng với kết quả của chúng tôi mà...Chúng ta tiếp tục bàn bạc lại được không?" Cô gái lắp bắp kinh hãi.

Cung Dạ Tiêu vẻ mặt lãnh đạm vài phần"Thật xin lỗi, e rằng tôi không có thời gian."

Nói xong, hắn đưa Trình Ly Nguyệt rời đi.

Hứa Thần đứng bên cạnh hết sức ngạc nhiên, ông chủ rõ ràng có hứng thú với hạng mục này mà, tại sao bỗng nhiên lại không muốn hợp tác nữa? Lẽ nào vì ban nãy vẻ mặt bà chủ có chút không vui, khiến ông chủ cứ vậy vứt bỏ hạng mục này luôn sao? Dĩ nhiên, chỉ e rằng việc này có quan hệ tới sự hứng thú của cô gái đôi với ông chủ!

Hứa Thần quay đầu, chỉ thấy cô gái cực kì mất mát, nhưng mà, sự tự tin của cô có vẻ quá đáng, xem thường tình cảm của ông chủ đối với bà chủ.

Nếu nói về nguyên nhân chính xác làm mất đi lần hợp tác này, chính là do cô gái này quá mức tự tin.

Trình Ly Nguyệt bị Cung Dạ Tiêu nắm tay ra ngoài, cô ngẩng đầu hiếu kì hỏi,"Anh thật sự không có hứng thú sao?"

"Ừ!"

"Không phải bởi vì em chứ!" Trình Ly Nguyệt cũng nhìn thấu được điểm này.

Cung Dạ Tiêu cong môi cười,"Đúng, chính là vì em, thứ vợ anh không thích, anh cũng sẽ không thích."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK