Có kết quả báo cáo
“Dạ, con nhất định ăn sạch đồ ăn sáng yêu thương mami làm cho.” Cậu nhóc cầm lấy đôi đũa bắt đầu ăn.
Trình Ly Nguyệt nhận được điện thoại của Linda, hóa ra là Thẩm Quân Dao yêu cầu cô cầm bản phác thảo đến tập đoàn Lục Thị cho cô ta xem, mà còn nhất định phải đích thân cô đi.
Trình Ly Nguyệt có chút nổi giận, Thẩm Quân Dao thật sự rất quá đáng, cô ta cố ý làm khó cô mà.
“Không còn cách nào khác, chị đã nói chuyện với cô ta rồi, cô ta không hề nhượng bộ, nhất định phải em đi, nếu không, cô ta sẽ hủy bỏ đơn hàng này, nên biết rằng, nếu đơn hàng này thành công, cô ta sẽ chi mấy triệu tệ phí thiết kế, công ty rất coi trọng.”
Trình Ly Nguyệt hít thở một hơi dài, thở nỗi oán hận trong người ra ngoài, cô cắn môi nói, “Tốt thôi, em đi.”
“Em cứ để con ở nhà đi! Chị sẽ kêu Đường Duy Duy đến nhà em giúp trông coi cậu nhóc, cô ấy là cô gái tốt, nhất định sẽ trông coi tốt Tiểu Trạch thôi.”
“Dạ được.” Trình Ly Nguyệt nghĩ trong lòng, trông coi ở nhà vẫn tốt hơn đem đến công ty trông coi nhiều.
“Ly Nguyệt, em cố gắng lên! Nếu như thực sự không xử lý nổi đơn hàng của Thẩm Quân Dao, chị sẽ giúp em gánh cho.”
“Cám ơn chị Linda.” Trình Ly Nguyệt từ đáy lòng cảm thấy ấm áp.
“Không cần khách khí.” Đầu bên Linda cúp điện thoại.
Lòng của Trình Ly Nguyệt vẫn còn chút chưa bình tĩnh được, đi đến tập đoàn Lục Thị đồng nghĩa với việc Thẩm Quân Dao nhất định đã chuẩn bị xong việc nhục mạ cô, nói không chừng, còn gặp phải Lục Tuấn Hiên.
Trình Ly Nguyệt cắn môi, nội tâm đấu tranh một hồi, cô quay đầu, nhìn cậu nhóc đang ngồi in lặng trên ghế ăn mì, oán hận từ đáy lòng lập tức bị rửa sạch.
Trình Ly Nguyệt, vì con, có ấm ức gì mà không chịu được nữa?
Nửa tiếng đồng hồ sau, Đường Duy Duy qua đến, cô còn mua không ít đồ chơi đem qua, Trình Ly Nguyệt rất thích cô trợ lý này, mặc dù cô chỉ lớn hơn cô ấy có ba tháng.
“Chị Ly Nguyệt, chị yên tâm giao Tiểu Trạch cho em!” Đường Duy Duy rất yêu quí cậu nhóc này.
“Được, vậy giao lại cho em, chị bây giờ phải đi công ty một chuyến, hôm nay chắc về hơi tối, nếu như tối chưa quay về được, em làm cho nó chút mì là được.” Trình Ly Nguyệt chuẩn bị xong xuôi.
“Chị yên tâm, em nhất định sẽ chăm sóc tốt nhóc con mà.” Đường Duy Duy bảo đảm.
“Mami, mẹ yên tâm đi làm đi! Con tuyệt đối không gây chuyện đâu, con sẽ ngoan ngoãn nghe lời dì Đường.”Cậu nhóc cũng bảo đảm.
Trình Ly Nguyệt cười bước đến bên con trai, hôn lên đầu tóc cậu nhóc, “Đợi mami về nhé.”
“Dạ! Tạm biệt mami.”
Trình Ly Nguyệt đóng cửa phòng rồi xuống lầu, Linda đang đợi cô, bọn họ về phòng làm việc trong công ty trước, một chút nữa, Linda sẽ đi cùng cô đến tập đoàn Lục Thị.
Trong bệnh viện, Nhan Dương mặc trên người bộ âu phục vừa người màu xám đang đi trên hành lang của bệnh viện, cái khí chất tinh anh chuyên nghiệp toát ra từ cô thu hút không ít sự quay đầu ngắm nhìn của đàn ông.
Cô đi đến phòng làm việc của vị bác sĩ mà ngày hôm qua cô giao tóc cho, cười nói, “Bác sĩ Ngô, phần báo cáo DNA đối chiếu của tôi có rồi chứ?”
Bác sĩ từ trong ngăn kéo lấy ra một phần dữ liệu được đựng trong túi hồ sơ đưa cho cô, “Có rồi.”
“Xin hỏi kết quả là như thế nào?” Nhan Dương hiếu kì hỏi, cô đại khái dự đoán được, một mẫu tóc là của ông chủ, còn mẫu tóc còn lại, chắc là của cậu nhóc hôm qua xuất hiện trong phòng làm việc của ông chủ.
Cô thật sự có chút hiếu kì mối quan hệ của bọn họ.
“Hai mẫu tóc cô đem đến này, có quan hệ gì với cô vậy?”
“À! Là bạn của tôi.” Nhan Dương nói dối, cô đương nhiên không thể nói là của ông chủ, cô cần phải bảo mật.
“À! Kết quả đối chiếu DNA của hai người, chứng minh hai người là quan hệ cha con.” Bác sĩ sẵn miệng nói.
Nhưng lại khiến cho đôi mắt ở phía sau cặp kiếng viền hoàng kim của Nhan Dương mở to lên mấy lần, cái gì? Cậu bé hôm qua với ông chủ là….
Là quan hệ cha con?