Mục lục
Truyện không tên số 14
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

19314
Cung lão gia gật gật đầu: “Ừ! Cháu có thể nghĩ như vậy là tốt rồi, nguyên nhân ta làm như vậy sao? Là bởi vì muốn làm kiên cố đại cục của tập đoàn Cung Thị, để cho Dạ Tiêu trì hoãn hai năm, các cháu kết hôn, ta sợ con bé sẽ bị phản đối.”

“Ông nội, trong lòng cháu hiểu những chuyện này, không cần phải nói rõ ràng với cô ấy.” Cung Dạ Tiêu nói với ông nội.

Trình Ly Nguyệt không khỏi quay đầu nhìn hắn, lẽ nào tập đoàn Cung Thị xảy ra chuyện gì lớn sao?

“Nói thế nào thì về sau con bé cũng trở thành nữ chủ nhân gia tộc Cung Thị, biết thêm về việc của tập đoàn Cung Thị cũng chẳng phải chuyện xấu gì.” Cung lão gia trả lời một câu.

Trái tim Trình Ly Nguyệt lại run lên, nữ chủ nhân gia tộc Cung Thị? Lời nói này của lão gia nói quá dứt khoát, khiến cô không dám nghe.

Cung Dạ Tiêu nghiêng đầu nhìn người phụ nữ bên cạnh: “Hiện tại em có thể yên tâm rồi! Nữ chủ nhân tương lai của tập đoàn Cung Thị chính là em.”

Cung lão gia cho rằng Trình Ly Nguyệt sẽ vui vẻ! Dù sao thì ông cũng thừa nhận địa vị của cô, nhưng nào ngờ hai ông cháu nhìn về phía Trình Ly Nguyệt mới phát hiện khuôn mặt cô không chút biến sắc, thậm chí không hề vui mừng, ngược lại còn mang theo một chút khổ não.

Cung Dạ Tiêu liền nắm đôi tay nhỏ bé dưới bàn của cô, ánh mắt ám Thị cô nên có chút biểu cảm.

Nhưng ai ngờ Cung Dạ Tiêu vừa dùng lực, Trình Ly Nguyệt liền tức giận nói: “Anh nắm tay em làm gì vậy?”

Khuôn mặt tuấn mỹ của Cung Dạ Tiêu lập tức không còn gì để nói, Cung lão gia ngồi đối diện cười ha ha, lần đầu tiên ông nhìn thấy đứa cháu nội của mình bị phụ nữ từ chối, lần này ông cũng lo lắng thay cho đứa cháu của mình.

Trình Ly Nguyệt lập tức đỏ ửng mặt, mất một lúc sau mới tỉnh ra.

Cung Dạ Tiêu nhìn ông nội: “Xem ra vị trí chủ nhân nhà họ Cung cũng không phải chuyện tốt đẹp gì.”

“Đó là Trình nha đầu chưa chuẩn bị tốt tâm lý, cho cô ấy thời gian hai năm đi.”

Mặt Trình Ly Nguyệt đỏ ửng: “Cháu là người không có bản lĩnh.”

Cung lão gia lập tức an ủi cô: “Hiện tại điều quan trọng nhất đó là nhân phẩm và đạo đức, chỉ cần tìm được đường lên, sẽ không cần lo đường xuống.”

Trình Ly Nguyệt cười, buổi sáng cô vẫn chưa ăn gì, lúc này đã đầy một bụng toàn đồ ăn ngon, Cung Dạ Tiêu gắp đồ ăn vào bát cô, sau đó lại gắp đồ Cung lão gia thích ăn vào bát của ông.

Cung lão gia nhìn hình dáng hai người họ mới phát hiện cháu trai ông thực sự rất thích Trình Ly Nguyệt, chẳng trách không cho Hoắc Yên Nhiên một cơ hội nào.

Ăn cơm xong, Cung Dạ Tiêu dặn dò quản gia đưa người tiễn Cung lão gia về, trước khi rời đi, Cung lão gia không quên dặn dò Trình Ly Nguyệt một tiếng: “Chăm sóc Tiểu Trạch thật tốt, hôm khác đưa nó đến nhà họ Cung chơi.”

“Vâng ạ!” Trình Ly Nguyệt mím môi nở nụ cười đồng ý.

Mắt nhìn thấy chiếc xe chở Cung lão gia đã rời đi, Trình Ly Nguyệt không khỏi thở một hơi nhẹ nhõm, Cung Dạ Tiêu bên cạnh nghiêng đầu nhìn cô: “Trình Ly Nguyệt, trước mặt ông nội em có thể cho anh chút mặt mũi được không?”

“Em làm sao?”

“Lúc ông nội anh nói sẽ để em làm nữ chủ nhân nhà họ Cung, tại sao em không biểu hiện vui vẻ một chút?”

“Em… em nên vui vẻ sao?” Trình Ly Nguyệt dở khóc dở cười hỏi ngược lại.

Cung Dạ Tiêu lập tức nắm chặt lấy cổ tay cô, bá đạo nói: “Dù sao vị trí này sớm muộn cũng là của em, không vui cũng phải vui lên cho anh.”

Ngồi vào trong xe của hắn, Trình Ly Nguyệt có chút không nghĩ ra hỏi hắn: “Vì sao ông nội anh đột nhiên chấp nhận em?”

“Đương nhiên là công lao của anh rồi.”

“Vậy sao?” Trình Ly Nguyệt chớp chớp mắt.

“Cho nên tối nay em phải lấy thân để cảm ơn anh đó.” Cung Dạ Tiêu ám muội nhìn cô, lại bắt đầu tán tỉnh.

Hắn là một cao thủ bất cứ thời điểm nào, chỗ nào đều có thể khống chế sự ám muội, đề tài này vừa đổi liền nhắc đến chuyện giường chiếu.

“Em không thèm.” Trình Ly Nguyệt mới không cần.

Cung Dạ Tiêu nhất thời bị tổn thương lòng tự trọng của đàn ông, nếu như để người khác biết được hắn theo đuổi người phụ nữ này vài tháng rồi mà đến giờ mới lên giường đầu tiên, hắn thực sự không còn mặt mũi nào nữa.

“Khu nghỉ dưỡng của ông nội anh nằm dưới tên anh! Em không thể lấy được.”

“Ông nội anh đã viết vào di chúc rồi, hơn nữa di chúc đã giao cho người ông tín nhiệm nhất bảo quản, ông không thể dễ dàng thay đổi.” Cung Dạ Tiêu chỉ đem những bí mật này nói ra với mình cô.

Trình Ly Nguyệt cắn môi: “Vậy trên danh nghĩa của Tiểu Trạch đi! Nó cũng được coi là người nhà họ Cung.”

“Nó là người nhà họ Cung, em cũng vậy, em đã là người phụ nữ của anh rồi, còn nghĩ mình là người ngoài sao?” Cung Dạ Tiêu nói xong, chiếc xe cũng dừng lại vị trí đỗ xe riêng trong hầm để xe của công ty hắn.

Trình Ly Nguyệt lúc này mới giật mình bừng tỉnh: “Em theo anh đến công ty làm gì?”

“Cùng đi làm với anh.”

“Ạch! Em vẫn nên về nhà thì hơn!”

“Không được, nhất định phải đi cùng anh.” Cung Dạ Tiêu bá đạo nói xong, đột nhiên dây thần kinh nào đó trong lòng khó chịu, cánh tay mạnh mẽ chồm qua, một cánh tay khác giữ lấy chiếc cằm xinh xắn của cô, môi mỏng mãnh liệt hôn xuống.

Trình Ly Nguyệt bị dọa đến mức con ngươi màu nâu co rụt lại, hô hấp xung quanh đều là hơi thở của hắn, trên môi là môi lưỡi người đàn ông bá đạo đang quấn quýt triền miên, khiến cô né tránh cũng không xong.

Nụ hôn nóng bỏng khiến Trình Ly Nguyệt trở nên choáng váng, đôi bàn tay nõn nà đấm thẳng lên ngực của hắn: “Đáng ghét...”

Tiếng nói giận dữ nhưng đầy yêu kiều đối với người đàn ông mà nói không giống mắng người chút nào, giống như đang câu dẫn hắn. Giọng hắn khàn khàn: “Thực sự đáng ghét sao?”

Khuôn mặt trái xoan tinh tế của Trình Ly Nguyệt thoáng ửng hồng, cơ thể cô sao lại nóng đến như vậy...

Cô vội vã mở cửa bước xuống xe, Cung Dạ Tiêu cũng từ cánh cửa khác mở của bước xuống, dáng người dong dỏng lập tức tiến lại gần.

“Ấy, hầm xe có camera, anh không được làm loạn.” Trình Ly Nguyệt sợ hắn định làm bừa.

Cung Dạ Tiêu đương nhiên biết, hắn đưa tay ra nắm lấy đôi tay nhỏ bé của cô: “Yên tâm, ít nhất hiện tại anh sẽ không làm loạn, nhưng bước vào phòng làm việc rồi anh không dám bảo đảm.”

Trái tim Trình Ly Nguyệt đập mạnh một nhịp, thực sự không dám cùng hắn đến phòng làm việc.

Nhưng người đàn ông vẫn nắm tay cô kéo vào thang máy, đi thẳng đến phòng làm việc của hắn. Trình Ly Nguyệt theo hắn bước vào phòng làm việc. Căn phòng sáng sủa rộng rãi, đứng ở đây khiến cho người ta có cảm giác trống rỗng.

Nhan Dương đem tách trà vào: “Trình tiểu thư, mời uống trà.”

“Ừm! Cảm ơn.” Trình Ly Nguyệt cười, nói một câu.

“Trình tiểu thư, về sau đừng khách khí với tôi như vậy.” Nhan Dương chân thành nhìn cô.

Trình Ly Nguyệt cười gật đầu. Sau khi Nhan Dương rời đi, Cung Dạ Tiêu đang ngồi ở vị trí làm việc liền đứng dậy: “Nếu muốn ngủ trưa, ở đây có một căn phòng, em có thể đến đó.”

Trình Ly Nguyệt lắc đầu: “Em không muốn ngủ, để em ngồi ở đây đi.”

Cung Dạ Tiêu nhìn thấu sự phòng bị của cô, hắn có chút buồn bực ngồi cạnh cô: “Trình Ly Nguyệt, tối nay trở về anh mở phim cho em xem.”

“Phim gì vậy?” Trình Ly Nguyệt cho rằng hắn định giới thiệu phim hay cho cô xem.

Cung Dạ Tiêu nghĩ một hồi: “Nhất định em sẽ thích.”

“Em thích xem khoa học viễn tưởng.” Trình Ly Nguyệt lập tức bộc lộ sở thích.

“Tôi nay sẽ cho em xem, em nhất định sẽ thích.” Đáy mắt Cung Dạ Tiêu lộ rõ sự thần bí, hắn nghĩ tối nay thể nào cũng phải làm lần nữa!

Trình Ly Nguyệt không khỏi mong đợi bộ phim mà hắn giới thiệu, cô nghĩ chiều nay nên đón thằng bé về nhà rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK