Cô nghĩ đến mình trước khi xuất phát, bắt được bó hoa cưới của Âu Dương Mộng Duyệt, lúc đó, cô cũng không thể hiểu nổi, tại sao ông trời lại để cô bắt được bó hoa đó?
Thì ra, ông trời có phải là sớm đã có an bài?
Trên con đường vô cùng thuận lợi đi đến những địa điểm mà họ muốn đến, tiếp theo, chính là thời kỳ của họ, mặc dù mệt, nhưng vô cùng xứng đáng.
Buổi tối, Cung Vũ Ninh thử gửi cho Hạ Lăng Sơ một tin nhắn, muốn hỏi hắn đã đến chưa, nhưng, rất lâu sau không thấy hắn hồi âm lại, xem ra, hắn có vẻ vẫn đang trên máy bay.
Cung Vũ Ninh tính xong thời gian lệch giờ, và hành trình bay của hắn về nước, thì bất giác đã là mười một giờ đêm.
Mà lúc này ở nước của Hạ Lăng Sơ có lẽ đang tầm sáu rưỡi tối, Cung Vũ Ninh cũng không biết tại sao đối với hắn lại có cảm giác nhớ nhung đến như vậy, thậm chí không cần đến một ngày, cô cũng bắt đầu muốn nghe giọng của hắn.
Cung Vũ Ninh tắm xong, ngồi trên giường, chuyện gì cũng không muốn làm, cầm lấy điện thoại, mở đến số của Hạ Lăng Sơ.
Cô khẽ hít sâu một hơi, mạnh dạn ấn nút gọi cho hắn.
Đã kết nối được rồi!
Cung Vũ Ninh nghe những âm thanh tút tút, yên lặng chờ Hạ Lăng Sơ nhấc máy.
Đột nhiên, đầu giây bên kia truyền đến một âm thanh, nhưng không phải là giọng nói của Hạ Lăng Sơ, mà là một câu nói có chút không thoải mái của một cô gái, "Ai vậy?"
Cung Vũ Ninh khẽ giật mình, lẽ nào cô gọi nhầm máy? Đây không phải số của Hạ Lăng Sơ sao?
"Xin chào, cho hỏi, anh Hạ có ở đó không?" Cung Vũ Ninh thử hỏi cô gái ở đầu dây bên kia.
Bên kia im lặng mấy giây, giọng nói của người con gái kia liền có chút mập mờ nói, "À! Anh Lăng Sơ đang đi tắm, cô là ai vậy?"
Trong đầu Cung vũ Ninh bỗng thấy hoang mang, người con gái này sao lại gọi hắn là anh Lăng Sơ? Vậy có nghĩa là đây là số của Hạ Lăng Sơ, vậy thì, hắn đang tắm? Cô gái kia sao lại nhận điện thoại của hắn?
"Tôi là bạn gái của anh ấy." Giọng nói của Cung Vũ Ninh có chút cứng nhắc trả lời.
"Sao? Bạn gì? Lại là hồ ly tinh muốn câu dẫn anh Lăng Sơ của tôi hả!" Cô gái cười lạnh, ngữ khí lộ ra mùi chua ngoa diễu cợt.
Cung Vũ Ninh không khỏi nghẹn họng, trong đầu cô đang đặt dấu hỏi với rất nhiều chuyện.
Cô gái kia là ai? Cô ta và Hạ Lăng Sơ có mối quan hệ gì? Cô ta sao có thể trong lúc Hạ Lăng Sơ đi tắm mà nhận điện thoại của hắn?
"Tôi thật sự là bạn gái của anh ấy, xin cô nói lại với anh ấy, Cung Dạ Ninh đã gọi điện đến."
"Tôi không cần biết cô là ai, tôi cảnh cáo cô, về sau không được làm phiền anh Lăng Sơ của tôi, cũng đừng vọng tưởng có thể là gì với anh ấy." Giọng nói của cô gái đó sặc mùi cảnh cáo.
"Cho hỏi cô là ai?" Cung Vũ Ninh không khỏi tò mò hỏi.
"Tôi tất nhiên là người mà anh Lăng Sơ yêu nhất, mà buồn cười, sao tôi lại phải nói cho cô chuyện này." Người con gái ở đầu dây bên kia nói xong, liền tắt máy.
Cung Vũ Ninh bên này nắm chặt điện thoại, nửa ngày cũng không có phản ứng, tâm trạng như có cảm giác bị tổn thương đang mãnh liệt trào ra.
Hạ Lăng Sơ có con gái bên cạnh? Người con gái kia là bạn gái của hắn? Mà cũng chỉ có người thân thiết, mới có thể ở trong phòng hắn lúc hắn đang tắm.
Cung Vũ Ninh cảm thấy có gì đó đang mạnh mẽ đánh thẳng vào cô, cô nghĩ, mình vẫn chưa đủ hiểu rõ Hạ Lăng Sơ sao? Hắn có phải đang che giấu điều gì?
Hắn thật sự đã có người yêu rồi sao?
Tâm trạng của Cung Vũ Ninh vô cùng rối loạn, lúc này cô thật sự muốn gọi điện cho Hạ Lăng Sơ để hỏi rõ ràng, nhưng nghĩ đến, trong phòng hắn bây giờ đang có cô gái đó, cô liền thôi.
Nhưng trong tim cô lúc này dường như đang bị dây thép vô hình nào đó buộc chặt lại, đau đến hô hấp cũng khó khăn.
Điều này khiến cô không khỏi nghĩ đến, tất cả những việc phát sinh ở trên du thuyền, có phải đều là một màn kịch, dưới tình huống Hạ Lăng Sơ đã có bạn gái, đang tìm kiếm những điều mới mẻ, mà cô lại ngu ngốc trở thành con mồi của hắn.
Đêm nay, Cung Vũ Ninh đã mất ngủ, trong đầu cô, toàn là nhớ lại mấy ngày này, tất cả mọi chuyện cùng với Hạ Lăng Sơ, nếu hắn có bạn gái rồi, vậy thì, những chuyện hắn làm, đều lộ rõ vẻ khốn nạn, vô lại.
Cung Vũ Ninh cắn môi, kích động muốn ngay lập tức có thể chửi hắn, cô nhìn thoáng qua, lúc này thì mới cách lúc cô vừa gọi hai mấy phút.
Cô thở một hơi sâu rồi lại ấn gọi, sau đó, trong điện thoại truyền đến một giọng nữ máy móc, nhắc nhở số điện thoại cô đang gọi hiện đang không liên lạc được, xin gọi lại sau.
Cung Vũ Ninh đương nhiên biết đã xảy ra chuyện gì, cô liền block số của Hạ Lăng Sơ, hoặc số của đã bị hắn chặn.
"Đáng chết, Hạ Lăng Sơ anh là đồ khốn." Cung Vũ Ninh giận giữ mắng một tiếng.
Nước A, nhà họ Hạ, trong căn phòng ngủ hào hoa, một người con gái mặc chiếc váy đỏ ngồi trên chiếc ghế sofa, trong tay cô đang cầm chiếc điện thoại của Hạ Lăng Sơ, nhìn chằm chằm vào ba chữ Cung Vũ Ninh, trong ánh mắt của cô ta hiện ra những tia đố kị và tức giận.
Cô lật xem số điện thoại, một là cái tên rất xa lạ, hơn nữa, vừa nghe đã biết đó là tên con gái.
"Hừm! Muốn dụ dỗ anh Lăng Sơ sao? Tôi sẽ chặn số cô, cô sẽ không bao giờ gọi được nữa." Giọng của cô gái đó có chút thù hằn, đồng thời, lại mở tin nhắn, đem xóa hết những tin nhắn mà Cung Vũ Ninh gửi trước đó.
Lúc đã làm xong mọi chuyện, cô gái đó mới cảm thấy hài lòng, dường như như vậy, cô gái kia sẽ không bao giờ có thể xuất hiện bên cạnh Hạ Lăng Sơ.
Vừa nghe thấy tiếng từ trong phòng tắm bước ra, cô liền hoảng hốt, vội vàng bỏ điện thoại về vị trí cũ, sau đó, cô bước nhanh về phía cửa, đóng cửa rời đi.
Đêm nay, Cung Vũ Ninh thật sự mất ngủ, ngày thứ hai, nhìn thấy đôi mắt đỏ làu thức dậy, Andrew vô cùng lo lắng cho cô.
Nhưng, Cung Vũ Ninh không dám nói cho hắn biết sự thật, đêm qua, cô không những mất ngủ, mà còn tức đến phát khóc, cô sao có thể tin được, Hạ Lăng Sơ lại là một tên khốn nạn chứ?
Nhưng, cô gái trong phòng khi hắn đang tắm, đã chứng minh hắn không trong sạch như trong tưởng tượng.
Hắn vừa về là liền có con gái trong phòng, mà còn có thể tùy ý nhận điện thoại của hắn, điều này có nghĩa, cô gái đó và hắn có quan hệ không bình thường.
Nhưng chặn cô là có ý gì?
Cung Vũ Ninh càng nghĩ càng tức giận, chưa bao giờ có người dám lừa dối cô như vậy, cái cảm giác này, thật sự khó có thể diễn tả bằng lời.
Điều đó kiến Cung Vũ Ninh thật sự bị kích động, đến nước X, liền lập tức muốn đi tìm Hạ Lăng Sơ, để hỏi hắn sao lại lừa cô như vậy, nghĩ cô là người dễ đùa giỡn sao?
Nhưng cái kích động này, có lẽ Cung Vũ Ninh nên dồn nén xuống trước, bởi vì cô lần này cũng đem theo nhiệm vụ quay về, cô phải hoàn thành thì mới có thể làm việc khác.
Nước X, sáng sớm.
Trong trang viên hòa hoa, phía phòng ngủ, Hạ Lăng Sơ tao nhã cài cúc áo, sửa sang lại bộ tây y, cầm chiếc điện thoại bước ra ngoài.
Bước về phía nhà ăn, hắn mở điện thoại, lại lật xem tin nhắn, hắn khẽ thở dài một hơi, cô gái này, không thèm gửi cho anh một tin sao?